Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 235 - Chương 235: Cuộc Phiêu Lưu Của Nheo Béo (4)

Chương 235: Cuộc phiêu lưu của Nheo Béo (4) Chương 235: Cuộc phiêu lưu của Nheo Béo (4)

Nheo Béo ngẩng đầu nhìn trời, không biết từ khi nào, bức tường mềm mại đã từ màu xanh đen chuyển thành màu trắng.

Đại Yêu ngồi dậy, gãi gãi mông, nhìn Nheo Béo đang bất động, duỗi hai ngón chân ra nhấc lên.

Da cá toàn thân Nheo Béo căng chặt, nó thấy mình càng ngày càng gần hai ngọn đèn bự chảng kia.

Sắp bị ăn thịt rồi!

Nó lấy râu che kín mắt, chờ đợi vận mệnh cuối cùng, nhưng chờ rõ lâu mà trên người vẫn không cảm thấy đau.

Bị nuốt sống rồi à?

Nheo Béo lặng lẽ nhấc một sợi râu lên, phát hiện ra mình đang bị vớt lên chỗ cao, không hề bị ăn thịt mất.

Nó cúi đầu nhìn, Đại Yêu hoàn toàn lộ diện.

Một con cóc cực lớn!

Lớn hơn bất kì loài động vật nào nó từng thấy!

Bị con cóc nắm trong tay, nó chẳng khác gì một cây rong!

Con cóc đong đưa kẻ xâm nhập vào lãnh địa của mình, rất hiếu kì nó ở đâu chui ra, vì sao không sợ uy áp của nó.

Đổi thành Tính quái nào khác có thực lực tương đương, sớm đã vì hoảng sợ quá độ mà đi đời nhà ma luôn rồi, tên nhóc trước mặt này vậy mà vẫn chạy nhảy được.

Nheo Béo chỉ cảm thấy đầu mình sắp bị văng ra ngoài mất, một lúc sau, trong đầu nó đột nhiên vang lên một giọng nói.

"Ngươi đến từ đâu?"

Nheo Béo nghi hoặc dùng râu gãi đầu.

Thiên Thần đang nói chuyện với nó sao?

Không giống lắm nhỉ?

Lại một cỗ lực cực lớn đánh tới từ trên đuôi nó, Nheo Béo bị rung lắc đến mức suy nhược, nó cuối cùng cũng hiểu ra, kẻ đang nói chuyện chính là Đại Yêu kia!

Nheo Béo ỉu xìu lắc lư bộ râu.

"Vùng nước cạn ư?"

Con cóc rất nghi hoặc, Nheo Béo làm thế nào mà xuyên qua được địa bàn của nhiều yêu thú thế mà đến trung tâm vùng nước sâu.

"Ngươi làm sao đến đây được?"

Nheo Béo lại tiếp tục lắc lư mấy cái râu.

"Một dòng Ám lưu sao?"

Nheo Béo xoay đầu sang bên cạnh, chỉ chỉ trỏ trỏ.

Con cóc cử động thân thể, bò ra khỏi động, Nheo Béo thấy dưới người con cóc là mọt bộ da chim khổng lồ, lông vũ màu đỏ rực như đang bốc cháy, toàn bộ hang động đều đang toả ra nhiệt độ không thấp.

Bảo sao sáng thế!

Chỉ là hình như từng gặp con đại điểu này ở đâu đó rồi.

Nheo Béo lâm vào trầm tư.

Thể hình con cóc to lớn, đi vài bước đã đến vùng Ám lưu mà Nheo Béo bảo, nó vươn tay ra, chỉ cảm thấy chi trước bị kéo đi một tí, sau đó, liền không còn sau đó nữa.

Dòng Ám lưu kịch liệt trào dâng, nhưng cho dù có dùng sức ra sao cũng không lay chuyển con cóc được tí nào.

Dòng Ám lưu có thể vận chuyển Nheo Béo nhưng không vận chuyển nó nổi.

Chẳng trách trước nay chưa từng phát hiện ra, dòng Ám lưu này cũng quá không bắt mắt.

Con cóc đột nhiên cảm thấy vô vị, vốn tưởng rằng có thể tìm thấy thứ gì đó thú vị.

Nó dẫn Nheo Béo về lại trong động, dùng cái chân có màng khẩy cái tổ của mình.

Đồ đạc linh tinh trong tổ cực nhiều, có bộ phận của con tàu bị hỏng, đủ loại xác động vật, kim loại có ánh sáng kì lạ, các loài thực vật thuỷ sinh phát sáng có hình dáng kì quặc phân bố ở những nơi khác nhau.

Tìm kiếm hồi lâu, con cóc lôi ra một chiếc vỏ sò màu xanh khổng lồ, sau khi mở ra liền ném Nheo Béo vào trong đó.

Nó trước nay chưa từng thấy loài Tinh quái này, đuôi và vẩy khá đẹp, giống như đám mây, để nuôi ở đó.

Con cóc thả Nheo Béo vào đó xong liền nằm vật xuống ngủ say, vỏ sò cũng chẳng thèm đóng lại.

Nheo Béo thầm mừng rỡ, tên ngu ngốc này, còn chẳng thông minh bằng Không Thể Động. Nó đang định lẻn bơi ra ngoài thì đụng phải một tấm chắn trong suốt.

Nheo Béo:

"?"

Râu nó chạm vào tấm chắn trong suốt, mò mẫm tới lui.

Không có khe hở!

Vỏ sò này nhìn thì tưởng như mở ra nhưng thực tế lại bị thứ gì đó không biết tên bao phủ lên!

Nheo Béo đang lăn lộn trong vỏ sò thì đột nhiên thấy những con tàu chìm xung quanh đó.

Gần tổ cóc có rất nhiều thuyền chìm, con thuyền nào cũng hoàn chỉnh, chỉnh tề đặt quanh bốn phía tổ cóc, đến cả tảo cũng không có.

Một kế hoạch mơ hồ xuất hiện trong đầu Nheo Béo.

Lợi dụng lúc con cóc xoay người lại, nó điên cuồng vung râu.

Một lúc sau, con cóc mới chú ý thấy tình hình, nó xoay người ngồi dậy:

"Bên ngoài có rất nhiều thuyền đẹp, ngươi muốn giúp ta mang lại đây sao?"

Nheo Béo dùng sức gật đầu.

"Ngươi sẽ không chạy chứ?"

Nheo Béo điên cuồng lắc đầu, nó dùng vây của mình vỗ mạnh vào bụng đảm bảo, cái bụng trắng nõn rung rinh như sóng nước.

Con cóc vui mừng, nó thả Nheo Béo ra, lập tức để Tinh quái trước mắt này giúp mình đi tìm thuyền.

Kết quả là Nheo Béo bơi ra xa một đoạn xong lại quay lại lắc đầu.

Con cóc rất tức giận.

Nheo Béo vội vàng hất râu.

Con cóc trầm tư.

"Muốn trao đổi đồ sao?"

Bình Luận (0)
Comment