Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 262 - Chương 262: Hà Lại (1)

Chương 262: Hà Lại (1) Chương 262: Hà Lại (1)

Lương Cừ lấy ra bộ chế phục của Hà Bạc Sở.

Chế phục của Hà Bạc Sở toàn thân màu xanh đen, nửa người trên thêu đầy hoa văn hình sóng biển và tường vân màu trắng, ống tay áo bó lại, bên hông quấn một chiếc đai lưng bằng da màu đen.

Chèo thuyền đón gió, tất nhiên không thể làm một bộ chế phục rộng thùng thình được, nếu không sẽ bị thổi phồng lên, cả bộ y phục chỗ nào cần bó đều bó lại cả, rất lộ dáng người, Lương Cừ thân hình cao lớn, mặc vào càng thêm uy phong lẫm liệt.

Ngược lại lại có dáng vẻ của Phi Ngư Phục chỗ Cẩm Y Vệ.

Lương Cừ lấy lệnh bài từ trong rương ra, treo ở bên hông, lại cầm theo Phục Ba Thương và Huyền Thủy Mâu, tới phòng bếp lấy mấy cái bánh nhân thịt bò để chuẩn bị ăn đêm, xong liền đi về phía bến thuyền.

Ra khỏi cửa lớn chưa được mấy bước, Lương Cừ đã bị Lý Lập Ba chạy tới từ đầu đường gọi lại:

"Thủy ca! Đợi đã!"

Lương Cừ dừng bước, chờ Lý Lập Ba chạy tới trước mặt:

"Sao vội thế, tìm ta có việc gì à?"

"Không phải thấy ngươi đang định đi đấy sao? Đúng lúc nói trước mặt luôn". Lý Lập Ba thở hổn hển, lấy một tờ giấy đỏ từ trong ngực ra:

"Là việc mừng! Ta và Kiệt Xương đã đột phá trở thành Võ Giả rồi! Nhờ phúc của Thủy ca mà trong nhà mấy tháng qua cũng kiếm được không ít tiền, vốn định làm một bữa tiệc rượu lớn, ai mà biết tự nhiên thị trấn Nghĩa Hưng lại trở thành trấn Nghĩa Hưng.

Người tài đến đây quá nhiều, đột phá thành Võ Giả thôi quả thực cũng không tính là gì, cho nên chỉ mời những người có quan hệ tốt tới nhà ăn uống một bữa, ta tới đưa thiếp mời cho ngươi"

"Khi nào vậy?"

"Buổi tối ba ngày nữa, hai nhà bọn ta cùng nhau tổ chức, không cần mang theo gì cả đâu, tới dùng cơm là được rồi, Thủy ca xem xem có thời gian rảnh không?"

Có hai bình Huyết Khí Đan mà sư nương đưa qua cho, bản thân hai người Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương lại có căn cốt trung thượng, hơn nữa cũng vô cùng cố gắng.

Được Võ quán hỗ trợ không lo ăn uống, dưới tình huống bổ sung đầy đủ thịt bò thịt dê, tốn hơn nửa năm cuối cùng cũng đột phá cửa ải, trở thành Võ Giả.

Đáng tiếc, nếu là thị trấn Nghĩa Hưng trước đây, Võ Giả một ải có thể được coi như là tai to mặt lớn rồi.

Ai ngờ khu vực này lại được quy hoạch thành trấn trọng điểm, Võ Giả một ải nho nhỏ căn bản không đáng chú ý tới, ít nhất cũng phải hai ba ải, nhưng lại phải thêm mấy năm nữa, quả là thời cơ không đúng lúc, vận mệnh không đủ tốt.

Tuy nhiên, đối với hai nhà Lý, Trần mà nói, đây vẫn là thành tựu xuất sắc.

Dù không đáng chú ý thế nào thì vẫn là Võ Giả!

Cho dù chỉ là Võ Giả một ải nho nhỏ, với thiên phú tạm ổn, dưới tình huống thật sự cố gắng, chi phí bỏ ra ít cũng phải một trăm lượng bạc.

Gia đình bình thường nuôi dưỡng nam tử tu luyện, hoàn toàn thoát ly khỏi việc sản xuất, ít cũng phải một năm, hơn nữa phải tích luỹ đủ 100 lượng bạc làm vốn liếng, khó như lên trời.

So sánh với các hương dân khác trong thị trấn Nghĩa Hưng khi trước, hai nhà Lý, Trần đã bước ra được một bước khó khăn nhất.

Đây đều là nhờ phúc của Lương Cừ, hai người hết thảy đều thuận lợi, còn có thể ở lại Võ quán làm việc vặt, mỗi tháng còn được cầm tiền, có thể coi là triệt để xoay người, từ đây cho dù ở trong sông hay ở dưới đất không kiếm được cơm ăn cũng không đến mức chết đói, mở tiệc rượu mà không mời hắn thì đúng là hết chỗ nói.

"Ba ngày nữa...". Lương Cừ suy tư một phen, cảm thấy mình chắc cũng rảnh, vậy nên liền nhận lấy thiếp mời:

"Được, ba ngày nữa ta sẽ tới"

Lý Lập Ba vui mừng ra mặt:

"Lương đại nhân nể mặt rồi!"

Lương Cừ nhếch miệng, chỉ cảm thấy Lý Lập Ba chẳng thay đổi tí nào:

"Thế nào, còn có việc gì nữa không, không có việc gì thì ta chèo thuyền ra khơi đây"

"Chèo thuyền ra khơi? Thủy ca, thân phận này của ngươi mà còn phải ra khơi nữa sao? Bát phẩm là Đại quan mà!"

"Đại quan gì chứ, Cửu phẩm là hạt vừng, Tòng Bát phẩm như ta chỉ lớn hơn chút xíu so với hạt vừng thôi, vẫn phải đi làm việc". Lương Cừ duỗi ngón út ra, xuyên qua móng tay nhìn thấy khuôn mặt to rám đen vì trước đây đi đánh cá của Lý Lập Ba, đột nhiên linh quang lóe lên:

"Nếu không hai người các ngươi cũng tới đi, làm Hà lại, làm thủ hạ cho ta"

"Ta?". Lý Lập Ba chỉ vào mũi mình:

"Ta có thể làm được gì"

"Không cần ngươi làm gì, chỉ cần chiếu cố đồng hương, thường xuyên đi một vòng trên sông, có chuyện gì xảy ra liền đến nói cho ta, ta tới giải quyết, công việc của Hà lại đều là như vậy"

Bình Luận (0)
Comment