Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 322 - Chương 322: Lại Thu Thủ Hạ

Chương 322: Lại thu thủ hạ Chương 322: Lại thu thủ hạ

Lương Cừ ngũ tâm hướng thiên, tĩnh khí ngưng thần.

Khí huyết cuồn cuộn di chuyển khắp tứ chi bách hải, mười vạn tám ngàn lỗ chân lông đóng mở, hoá thành ngọn lửa hừng hực vô hình vô chất, rèn đúc gân cốt huyết nhục.

Nước sông quanh người tựa như sóng nhiệt vào ngày hè chói chang, hòa hợp với thân hình thẳng tắp của hắn, dần trở nên mơ hồ.

Duy chỉ có Vượn lớn uy nghiêm sau lưng kia là đang chiếu sáng vạn vật, năng lượng của nó chiếu rọi toàn bộ khu vực xung quanh.

Chỉ là một hư ảnh, bộ lông màu trắng quanh người lại đem tới cảm giác lạnh thấy xương, như ngâm ở trong nước, chuyển động theo dòng nước, đôi mắt sáng rực như ngọn đuốc!

Trong phạm vi trăm trượng, cá nhỏ hốt hoảng chạy trốn, tôm cua rút vào bên trong lớp vỏ của mình, lăn lộn chạy về nơi xa.

Trai tượng đóng chặt lớp vỏ của nó, nội tâm như có sóng triều.

Nó quả thật hoài nghi Lương Cừ là người hay là yêu.

Kia là bá khí và dã tính có nguồn gốc từ căn nguyên sinh mệnh, khiến cho nó cảm thấy sợ hãi, lại không có cách nào kháng cự.

Quả đúng là Thần linh trời sinh!

Cổ yêu dưới nước có dáng vẻ như vậy sao?

Trai tượng không nghĩ ra, thời điểm nó rời khỏi tộc vẫn còn rất nhỏ.

Trải qua một ngàn năm, rất nhiều thứ đều không nhớ rõ nữa, nó không biết là mình quên hay là chưa từng nhìn thấy, hoàn toàn không có ấn tượng.

Gân cốt huyết nhục như được nung khô, càng trở nên trầm trọng hùng hồn hơn, phiến đá dưới người Lương Cừ không chịu được nữa, đột nhiên đứt gãy.

Một dòng nước dâng lên đỡ lấy Lương Cừ, thân hình của hắn chưa từng rơi xuống nửa phần, lơ lửng ở trong nước.

Nửa canh giờ trôi qua.

Lương Cừ đói bụng, lúc này hắn mới tỉnh lại, vừa dịch chuyện, mồ hôi tuôn ra như mưa rơi xuống, biến mất thuận theo dòng nước.

Hắn lại mạnh hơn.

Trong ngoài cơ thể thành một thể, thoải mái dễ chịu.

Lương Cừ không bày ra bất kỳ tư thế gì nữa, chỉ đơn giản đánh ra một quyền.

Dòng nước cuồn cuộn 'ầm' một tiếng nổ tung, khuấy động tới mười mấy mét phía xa, tựa như bị một cây thương lớn đâm thẳng ra.

Thống khoái!

Đôi mắt Lương Cừ sáng như sao trời, trong cơ thể dường như ẩn giấu khí huyết tinh lực dùng không hết, sảng khoải hưng phấn.

Hắn liên kết với Trạch Đỉnh, từ trên thân Đỉnh bắn ra một luồng ánh sáng đỏ.

[Đỉnh Chủ: Lương Cừ ]

[Luyện hóa Trạch Linh: Trạch Nhung (Xanh) (Độ dung hợp: 118‰)]

[Trạch Linh coi trọng: Võ Đạo thông thần tầng thứ nhất (Xuyên Chủ Đế Quân); Ứng Long Văn: Một tầng]

[Kỹ năng thiên phú: Thủy Hành, Hô hấp dưới nước, Thủy lao, Đạp nước cưỡi sóng]

[Tinh hoa Thủy Trạch: 8672]

[Độ chiếu cố của dòng sông: 0. 0101]

[Khống chế Thủy thú: Cá sấu Giác Mộc Thương, Cá nheo hổ uy sát, Cua đá vương, Song sí Thiên thủy Ngô công, Cá heo]

[Đánh giá: Trạch Linh Trạch Nhung có xuất xứ từ Hoài Qua chi chủ vĩ đại, độ kích phát khá thấp, là tiểu nhân vật tương lai có hy vọng]

Sau khi ăn gân rồng, Độ dung hợp đã tăng lên hơn 80.

Sau này, mỗi ngày lại ăn thịt Cá Tầm Vương, thịt Tinh quái, lại thêm vào đó mỗi ngày ba quả Kê quan quả, đều có thể thu hoạch được không ít Tinh hoa Thủy Trạch, tính cả 1000 điểm lúc nãy, Độ dung hợp đã lên tới 118.

Tự thân được tăng cường, thêm nữa Độ dung hợp cũng tăng lên, Lương Cừ cảm giác được, bản thân có thể không chế dòng nước lên đến gần 400 tấn.

Vỏn vẹn 1000 điểm Tinh hoa Thủy Trạch đã có tác dụng như vậy, nếu toàn bộ hơn 8000 điểm còn lại được dùng hết vào...

Lương Cừ đoán có khả năng sẽ lập tức đột phá ải Phủ, ngay tại chỗ mở ra một khiếu phía dưới đan điền, trở thành Võ Giả cảnh giới Bôn Mã.

Tuy nhiên, hắn không làm như vậy, không phải vì căn cơ không ổn định mà thật sự là hắn tiến triển quá nhanh.

Hắn mới đột phá ải Huyết được hai ngày, người khác quen còn chưa quen, nếu lại tiếp tục đột phá tiếp, trong mắt người ngoài không khỏi có chút kinh thế hãi tục.

Hơn nữa, sau khi đột phá ải Phủ mở ra một khiếu của cảnh giới Bôn Mã cũng có chỗ đặc thù, hơn 8000 điểm Tinh hoa Thủy Trạch hoàn toàn có thể có tác dụng trọng đại hơn...

Người làm đại sự, không nóng vội nhất thời.

Lương Cừ hoạt động xong gân cốt, ánh mắt hướng về phía Trai tượng.

Trai tượng đột nhiên run lên, hận không thể tìm cái khe mà giấu mình vào đó.

Lương Cừ tiến lên vỗ lớp vỏ ngoài cực đại của Trai tượng:

"Thế nào, vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy rồi chứ, muốn ra ngoài lăn lộn với ta không?"

Trai tượng trầm mặc không nói gì.

Lương Cừ không vội, hắn nhìn quanh bốn phía, chỉ vào mặt nước ở ngoài trăm mét.

"Nơi này của ngươi cách mặt nước khoảng 36 trượng, nói là khu vực nước sâu cũng không đúng, mà nói là khu vực nước cạn cũng không phải, chỉ là một vị trí nằm ở phần giáp ranh.

Ngư dân không dám tới, Đại Yêu cũng không xuất hiện, Tinh quái có trí lực không cao sau khi nhìn thấy ngươi, phát hiện không cắn được lớp vỏ liền từ bỏ, sẽ không tự tìm rắc rối cho mình, một vị trí tốt biết bao."

Lương Cừ cảm thán, đột nhiên lại thay đổi chủ đề.

"Nhưng ngoại trừ việc dễ dàng sinh tồn ra, cũng không còn ưu thế gì nữa đúng không?

Chúng ta ở trên bờ, ngư dân đánh bắt cá là vì ấm no, ấm no được thỏa mãn rồi hắn sẽ muốn ăn thịt, được ăn thịt rồi hắn lại muốn uống rượu, ngày nào cũng được uống rượu ăn thịt, như vậy hắn sẽ thoả mãn sao?

Không, chắc chắn là không, hắn sẽ nghĩ, ngày nào cũng đi đánh cá vừa mệt mỏi lại không ổn đỉnh, vậy nên liền đi mua thêm hai con thuyền, cho người khác thuê, từ đó, mỗi ngày không cần phải dãi gió dầm mưa nữa mà vẫn sống được.

Vận khí chỉ cần hơi tốt chút, tài phú sẽ càng ngày càng nhiều, hắn sẽ đổi căn nhà lớn hơn, cho hài tử đi học, tập võ, trở nên nổi bật hơn rồi còn thuê cả người làm.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ, hắn có tiền rồi nhưng tiền lúc nào cũng có thể bị kẻ có quyền lấy đi, lúc này hắn lại muốn có quyền, đến khi làm quan có tiền rồi lại phát hiện ra, quyền nhỏ sẽ bị quyền lớn đè ép, lúc này hắn lại muốn quyền lớn...

Con người là thế, Yêu cũng như vậy, con người có trật tự, Yêu lại không có, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm nhỏ, không có chuyện cá bé ăn tôm nhỏ sẽ có một con cá khác nhảy ra chủ trì công đạo.

Ta trước đây ở trong căn nhà nhỏ rách nát, tay không thẳng được, chân không duỗi nổi, đồng hương lưu manh thì coi ta như thịt cá, huynh đệ kết nghĩa thì coi ta như dê béo, nhưng về sau, ta bái sư phụ, không có ai dám khi dễ ta nữa.

Cho nên... đi cùng ta đi.

Sinh tồn trong cái khe hẹp nhỏ bé này, thật không thấy khó chịu sao?"

Đám rong bay múa.

Trai tượng tựa như một khối nham thạch tĩnh mịch, hòa làm một thể với hoàn cảnh xung quanh.

Vì mỗi ngày có thể thu được mấy chục điểm Tinh hoa Thủy Trạch, Lương Cừ không ngại tốn chút nước bọt.

Một lời đề nghị hợp tác hai bên cùng có lợi.

Trai tượng khó di chuyển, bị người thường nhìn thấy thôi cũng có khả năng dẫn đến nguy hiểm trí mạng.

Con người ngấp nghé Trân châu của Trai tượng, Yêu thú ngấp nghé thịt của Trai tượng.

Nhưng Lương Cừ thì khác, hắn chỉ cần Tinh hoa Thủy Trạch.

Cho đến nay hắn cũng không hiểu rõ rốt cuộc Tinh hoa Thủy Trạch là gì?

Chỉ biết Tinh hoa Thủy Trạch rời rạc ở trong nước, Thúy thú sẽ vô thức hấp thu vào trong cơ thể, nhưng không biết lợi dụng nó như thế nào, ngay cả cảm giác cũng không cảm giác được.

Một phần Bảo Ngư, Lương Cừ có thể thu hoạch được gấp đôi so với người khác.

Tinh hoa từ thịt cá cộng thêm Tinh hoa Thủy Trạch, bản thân điều này đã nói lên rất nhiều.

Thủy thú nếu thật sự có thể lợi dụng được tất nhiên phải biểu hiện về mặt sức mạnh rồi, ít nhất cũng nên có 'nguồn năng lượng ẩn tàng phía sau lưng' giống như hắn, nhưng lại chẳng có biểu hiện gì cả.

Cũng đúng, nếu có biểu hiện thật, thú trên lục địa có phải cũng nên có Tinh hoa Địa Mạch không?

Nếu như không có, vậy lên bờ làm gì?

Trai tượng vẫn im lặng.

Lương Cừ yên lặng chờ Trai tượng trả lời, vuốt ve viên Trân châu nhỏ bằng nắm đấm mà Trai tượng phun ra ban đầu ở trong tay kia.

Toàn thân tròn trịa, không có màu cầu vồng như Trân châu của con trai, mà có màu trắng noãn không tì vết như ngà voi, cầm trong tay có cảm giác nặng trĩu.

Trai tượng phổ thông không có thần trí, Trân châu bên trong cơ thể căn bản sẽ không tròn, nếu nhất định phải mô tả, vậy chính là cái kẹo mạch nha bị người nhai qua.

Viên trước mắt này tuy là viên Trân châu nhỏ nhất trong cơ thể Trai tượng, nhưng vẫn là tinh phẩm khó gặp.

Trở về tặng cho sư nương cũng không tệ.

Lần đầu tiên ra ngoài làm nhiệm vụ, kiếm được nhiều tiền như vậy, giống như lời Từ Nhạc Long nói, kiểu gì cũng phải mang một ít lễ vật về cho sư phụ sư nương, cả mấy vị sư huynh cũng không thể không có gì được...

Một chuỗi bọt khí nổi lên, hai lớp vỏ của Trai tượng khẽ mở.

"Ta sẵn sàng đi theo đại nhân"

Lương Cừ ném hạt Trân châu lên rồi bắt lấy.

Thành công rồi!

Bình Luận (0)
Comment