Ánh nắng sớm chiếu xuống từng lớp sóng gợn, tỏa ra màu vàng óng ánh tầng tầng lớp lớp như vảy cá.
Lương Cừ tỉnh dậy từ bên trong thuyền, cuốn tấm nệm lại, tựa ở cạnh thuyền rửa mặt.
Ngủ nguyên một đêm giúp hắn quét sạch mỏi mệt ngày hôm qua, cả người tinh thần sung mãn.
Gió sông thổi nhẹ.
Lương Cừ đặt một chiếc lò than lên trên bàn gỗ, để lên lò một chiếc nồi sắt, lửa than liếm vào đáy nồi, đốt cho đỏ bừng.
Khí huyết bên trong cơ thể vận chuyển xong một chu kì theo lộ tuyến của 'Vạn Thắng Bão Nguyên', nước trong nồi đã sôi sùng sục.
Bỏ ít lá trà vào trong chén, Lương Cừ nhấc nồi lên đổ nước sôi vào.
Lá trà nhấp nhô trong nước sôi, tạo nên một làn sương trắng mang theo hương trà.
"Đây mới gọi là sống"
Lương Cừ tựa vào lan can thuyền, híp mắt hưởng thụ nắng sớm, vài sợi tóc bên thái dương khẽ tung bay.
Hương trà lượn lờ, màn sương mênh mông, một con chim ưng màu đen trắng đan xen từ trên cao lao xuống, chộp lấy một con cá dài.
Hành trình đi huyện Phong Phụ lần này có thu hoạch rất lớn, nhận được hai đại công, hơn 9000 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, cộng thêm một con Trai tượng có thể mỗi ngày cống hiến cho hắn một lượng lớn Tinh hoa Thủy Trạch.
Ngoài ra, còn thu hoạch được một chiếc Huyền Thiết Cung, bốn tờ ngân phiếu mệnh giá 300 lượng, tổng cộng 1200 lượng bạc trắng, càng có khả năng được thăng lên một bậc quan.
Được nhiều thứ như vậy dẫn đến Lương Cừ cũng cảm thấy có chút no, muốn hoàn toàn tiêu hóa hết sợ là phải mất ít nhất một tháng.
Không có việc gì vẫn phải thường xuyên ra ngoài, không có khả năng vật gì tốt cũng đều giấu ở thủy vực gần huyện Bình Dương được.
Nghỉ ngơi một lát, Lương Cừ điều khiển con thuyền của mình trở lại huyện Phong Phụ.
Từ Nhạc Long còn ở Tổng đà Kình bang, hôm nay, trong Tổng đà có thêm không ít người, đều mặc quan phục màu đen, trên ngực thêu một con chim ưng màu bạc tiêu chuẩn, biểu tượng của Tam Pháp Ti.
Lương Cừ thấy có hai vị mặc y phục Vân Ưng kỵ sĩ, hiển nhiên là Võ Sư cảnh giới Bôn Mã.
Một người trong đó còn là người quen, Trương Chí Vân!
Lương Cừ vẫn nhớ rõ hắn, kỵ sĩ ban đầu đến điều tra vụ án của Quỷ Mẫu Giáo chính là hắn!
Lúc đó, Trương Chí Vân còn mời hắn gia nhập Lục Phiến Môn, Lương Cừ cảm thấy không cùng đường với mình nên uyển chuyển cự tuyệt.
Một thân bản lĩnh của hắn đều ở dưới nước, nếu đi Lục Phiến Môn thì đúng là bỏ gốc lấy ngọn.
Giờ xem ra, Trương Chí Vân đã được điều chuyển từ phủ Hoài Âm đến huyện Bình Dương.
"A Thủy, ngươi tới đúng lúc lắm!"
Từ Nhạc Long thấy Lương Cừ liền đưa tay gọi hắn qua, chỉ về phía hai vị kỵ sĩ:
"Hai vị này là kỵ sĩ của Tam Pháp Ti, có vài thứ muốn hỏi ngươi, ngươi giúp đỡ một chút"
"Chuyện công vụ, làm phiền rồi"
Hai vị kỵ sĩ ôm quyền.
"Trương đại nhân, quý nhân hay quên quá, mới có ba tháng mà đã không nhớ ta rồi?"
Trương Chí Vân kinh ngạc, hắn ngẩng đầu lên đánh giá Lương Cừ rồi giật mình:
"Là ngươi, người ở thị trấn Nghĩa Hưng kia sao?"
Lương Cừ cao lớn hơn không ít so với mấy tháng trước, chừng 1 mét 85, cả người càng thêm đĩnh đạc, tuấn lãng.
Thêm vào đó đã mấy tháng không gặp, Trương Chí Vân nhất thời cảm thấy lạ lẫm.
Nhưng Võ Giả có tướng mạo khí phách như Lương Cừ cũng là số ít, hắn hơi nhìn kỹ chút là nhớ ra liền.
Lương Cừ cười ha ha:
"Trương đại nhân, thị trấn Nghĩa Hưng trước kia nay đã là trấn Nghĩa Hưng rồi!"
"Các ngươi quen nhau sao?"
Từ Nhạc Long và vị kỵ sĩ còn lại hiếu kì.
"Là vụ Quỷ Mẫu Giáo". Trương Chí Vân cười nhắc tới việc hai người biết nhau:
"Ban đầu ta thấy căn cốt của Lương quân vô cùng kinh ngạc, vốn định kéo hắn vào Tam Pháp Ti, kiếm chút công lao.
Không ngờ trong chớp mắt, Lương quân đã thành người của Hà Bạc Sở, lại còn là Hà Bá Bát phẩm, nay lập được công lao lớn như vậy, thật khiến người khác phải ghen tị.
Đáng tiếc, Lương quên nếu đến Tam Pháp Ti, nhất định là một hạt giống tra án tốt!"
Hồi tưởng lại, Trương Chí Vân cảm thấy mình đã bỏ lỡ một cơ duyên cực tốt.
Với năng lực của Lương Cừ mà tiến vào Tam Pháp Ti, chỉ tính thưởng tiến cử thôi hắn đã được lợi không ít rồi.
Đáng tiếc, đáng tiếc quá.
Biết vậy lúc trước nên ra sức hơn nữa.
Từ Nhạc Long lắc đầu:
"Cũng chưa chắc, A Thủy là Giao Long dưới nước, so với việc tra án, hắn vẫn thích hợp với Hà Bạc Sở hơn, đây chính là chức quan do Bệ Hạ ban cho"
"Bệ Hạ thánh minh"
Trương Chí Vân ôm quyền.
Hàn huyên một lúc, Từ Nhạc Long rời đi, ba người bắt đầu quy trình tra hỏi.
Là người quen với Trương Chí Vân, Lương Cừ cũng không phải lần đầu tiên bị tra hỏi, quen việc dễ làm.
Hai vị kỵ sĩ cũng không hỏi nhiều, trên quyển sổ cũng đã ghi chép kỹ càng, đều đã xem qua, chỉ là có vài vấn đề chi tiết nhỏ cần hỏi.
Sau khi hỏi xong, Lương Cừ tìm Từ Nhạc Long xin trở về.
Từ Nhạc suy tư một phen liền đáp ứng.
"Huyện Phong Phụ nay đã có người của Tam Pháp Ti, ngươi nếu muốn về thì cứ về đi, các Huyện khác tạm thời cũng không giúp được gì"
Huyện Phong Phụ nằm ở cực Nam của phủ Hoài Âm, vị trí thứ hai ở phía Nam chính là huyện Bình Dương.
Muốn đi tới Huyện khác cũng mất ít nhất ba ngày, chờ Lương Cừ quay lại thì đã muộn quá rồi.
Được cho phép, Lương Cừ tạm biệt Từ Nhạc Long, ngồi thuyền trở lại thủy vực chỗ Trai tượng, một mình lặn xuống nước.
Trai tượng vẫn đợi ở chỗ cũ nhưng không còn đóng chặt hai lớp vỏ nữa mà tự do hấp thu thức ăn trong dòng nước.
Khác với lớp vỏ màu trắng ngà bên ngoài, bên trong cơ thể Trai tượng có màu xanh lam tươi sáng, phía trên phủ đầy chấm đen.
Nếu là người không hiểu chuyện nhìn thấy, chắc chắn sẽ cảm thấy nó có độc.
Trai tượng cũng muốn như vậy nhưng đáng tiếc không được.
Lương Cừ đi đến trước mặt Trai tượng.
"Có thể đi rồi chứ?"
"Được"
Suy nghĩ cả một đêm, Trai tượng quyết định đi theo Lương Cừ.
Lương Cừ nói không sai, so với việc sống tạm bợ ở phần giáp ranh giữa khu vực nước cạn và nước sâu, chi bằng tìm người che chở, không cần ngày nào cũng phải dựa vào vận khí để sinh tồn.
Một khắc khí tức Trạch Nhung hiển lộ ra kia, Trai tượng cảm thấy Lương Cừ chính là người có thể che chở cho mình.
Cổ yêu dị chủng, thần linh trời sinh.
Trai tượng lựa chọn tin tưởng một lần, ngày sau nếu mao đầu tiểu tử này thật sự gặp may, trở thành Hà Thần, nó xem như đi theo dính chút ánh sáng.
Lương Cừ lấy ra một sợi dây thừng, buộc chặt lên người Trai tượng, Nheo Béo và Không Thể Động tiến lên giữ chặt dây thừng.
Dòng nước xoay tròn, Lương Cừ dựa vào năng lực đạp nước cưỡi sóng, nâng Trai tượng lên lơ lửng ở trong nước.
Sức nặng kinh người!
Lương Cừ cảm thẩy thể lực của mình tiêu hao vô cùng nhanh, với tốc độ trước mắt, hắn nhiều nhất chỉ kiên trì được một canh giờ.
"Ngươi cũng nặng quá đấy nhỉ?"
"Ta đã thu liễm bớt thể trọng rồi đấy"
Trai tượng buồn bã nói.
Nó có thể phóng đại thể trọng, hợp thành một thể với mặt đất, khiến cho người ta khó mà di chuyển được nó, tất nhiên nó cũng có thể biến nhẹ đi, chỉ là không khoa trương như lúc nặng lên, nếu di chuyển một mình, lúc nhanh nhất không khác gì so với tốc độ đi lại của người bình thường.
Từ huyện Phong Phụ tới huyện Bình Dương, đối với Trai tượng mà nói, không khác gì chim di cư bay từ phía Nam đến phía Bắc.
Lương Cừ bất đắc dĩ, hắn cũng không thể để Trai tượng tiêu tốn hơn một tháng, tự mình chậm rãi di chuyển đến huyện Bình Dương được.
Bộ tộc này, quả nhiên là cộng toàn bộ điểm vào phòng ngự và tuổi thọ, những chỗ khác chẳng được một điểm nào.
Cũng lợi hại ra phết.
Lương Cừ ngồi trên thuyền, kéo theo Nắm Đấm đi ở phía trước, trong nước, Nheo Béo và Không Thể Động kéo theo Trai tượng, nhanh chóng đi về huyện Bình Dương.
Một người mấy thú vừa đi vừa nghỉ ngơi, mất thời gian ba ngày, cuối cùng vào chiều ngày 19 tháng 4 đã trở lại huyện Bình Dương.
Đáng tiếc, Trai tượng tạm thời không thể để trong nhà.
Ban đầu, Lương Cừ định để Trai tượng ở mạch nước ngầm dưới sân vườn nhà mình, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại cảm thấy không ổn lắm.
Nơi không nhìn thấy ánh mặt trời, không phải là nơi tốt.
Vậy nên đành tạm thời sắp xếp cho Trai tượng ở bên cạnh thủy vực củ sen, hằng ngày muốn tu luyện chỉ cần từ trong sân xuyên qua dòng sông là được.
Với tốc độ của Lương Cừ, cả đi cả về chưa đến thời gian một chén trà.
"Về sau phải đào một cái hồ lớn phía sau viện để Trai tượng còn có đường mà tiến vào, cũng an toàn hơn, tiện thế chuyển củ sen về đây luôn"
Thu xếp cho Trai tượng xong, Lương Cừ ngựa không ngừng vó, tiến về phía lâu thuyền báo cáo.
Tiện thể lấy một cuốn sổ quy đổi đại công, xem xem trên đó rốt cuộc có thứ gì tốt.