"Ồ?"
Lão hòa thượng nhướng mày, đũa trong tay vẫn không chậm đi chút nào.
Nhìn thì giống như chỉ là lễ phép đáp lại, hoàn toàn không có chút cảm xúc kinh ngạc nào trong đó.
"Đại sư không kinh ngạc chút nào sao?"
Lương Cừ chống cằm, tựa như giả bộ cho không khí nhìn, hắn còn tưởng rằng lão hòa thượng sẽ biểu hiện ra chút tâm tình gì đó.
"Tụng đọc dễ thành, khí khái khó được, chấp nhận bỏ công sức ra, muốn nắm vững pháp môn cũng không khó"
Lão hòa thượng cơm nước xong, đặt đũa xuống ở bên cạnh bát, song song với mép bàn:
"Công pháp Đạo gia thường nói tới đan điền như thế này, một hơi chìm xuống hạ đan điền, lại đi tới trung đan điền, cuối cùng từ thượng đan điền ra ngoài.
Hoặc là không đi xuống hạ đan điền, không đi qua trung đan điền mà đi thẳng tới thượng đan điền.
Nhưng Phật gia trước giờ không nói tới đan điền, nếu có ai nhắc tới đan điền sẽ bị cho là bàng môn tà đạo.
Chỉ là không nói tới, tay của ngươi trước sau vẫn là tay, phế phủ của ngươi trước sau vẫn là phế phủ, tu hành trước sau vẫn là tu hành.
Đều phải trải qua như nhau cả, bất luận cách nói có như thế nào thì chỉ là phương thức nhận biết khác nhau.
Thời còn trẻ, ta cũng đọc qua Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập, đỗ Cử nhân, trở thành bạn tốt với đạo hữu Cát Kiến Hồng của Lâu Quan Đài, đọc qua điển tịch của Đạo gia, thường xuyên ngồi đàm đạo với nhau, có nhiều tranh luận.
Phương thức nhận biết duy nhất, thật sự hoàn toàn chính xác sao? Thật sự hoàn toàn phù hợp sao?
Con người có ngũ quan, cho nên chỉ có ngũ giác sao?
Nhận biết cùng một sự kiện sự vật ở nhiều góc độ khác nhau, từ đó mà suy ra, sẽ được nhiều ích lợi, vậy nên ta cũng dùng cách nói về đan điền"
"Đại sư còn từng thi khoa cử sao?"
Lương Cừ bắt được từ mấu chốt.
"Chuyện quá khứ rồi"
Lão hòa thượng không nhiều lời.
Lương Cừ lâm vào trầm tư, hắn không ngờ lúc còn trẻ lão hòa thượng còn là một tài tử, thi đỗ Cử nhân còn khó hơn cả luyện võ.
Chỉ là tính toán thời gian, thời trẻ của lão hòa thượng chẳng phải là triều đại Đại Càn sao?
Không phải là Cử nhân tiền triều đấy chứ?
Đại Thuận lập quốc hơn 60 năm, đổi lại là người bình thường, dù trúng cử ở tuổi 20 thì năm nay cũng đã già nua, một chân bước vào quan tài rồi.
Cảnh giới Trăn Tượng thì lại không giống thế, tuổi thọ dài hơn.
Tuy nhiên Lương Cừ không quá để ý, Cử nhân tiền triều không có nghĩa là dư nghiệt tiền triều.
Đại Thuận thực thi chính sách dụ dỗ lôi kéo, nếu như không có xung đột về lợi ích sẽ không có gì đáng ngại.
Những quan viên có danh vọng khá cao kia, lại trung thành với tiền triều, có uy hiếp đối với tân triều mới cần phải diệt trừ. ...
Bên trong tĩnh thất.
Ngọn đèn năm nhánh khẽ lung lay, trong phòng sáng như ban ngày.
Lời này cũng không phải nói quá.
Bên trong đèn là dầu Kim Minh, là một loại dầu đèn cao cấp do Công bộ điều phối ra.
So với những loại dầu đèn bình thường có sự khác biệt, dầu Kim Minh khi đốt lên sẽ cho ra ngọn lửa màu trắng sáng, không phải màu vàng sậm, có độ sáng cao, thoải mái hơn, nhiệt độ cũng không cao, ở lâu sẽ không có cảm giác nóng.
Chỉ là giá tiền cũng cao.
Người bình thường đốt một ngọn đèn một đêm mất ba bốn văn tiền dầu, dầu Kim Minh thì phải gấp mười lần.
Ngọn đèn năm nhánh chính là một phân ra thành năm nhánh đèn, như tán cây phân nhánh, mở rộng phạm vi chiếu sáng.
Tương đương với việc thắp cả một đêm phải tốn gần 2 đồng bạc.
Quan viên Bát phẩm bình thường căn bản không dùng nổi loại dầu này, dù có dùng cũng không nỡ dùng cho đèn năm nhánh.
May mà Lương Cừ có tiền, tính cả chỗ tích cóp trước đó, trước mắt, toàn bộ tiền tiết kiệm của hắn đã đạt con số kinh người, 784 lượng bạc!
Nếu dùng hết vào dầu thắp, có thể đốt 500 đêm!
Bỏ ra mấy đêm dùng để luyện công, chỉ là chuyện nhỏ.
Mười mấy tấm ván gỗ mỏng manh lần lượt được mở ra, Lương Cừ treo toàn bộ lên trên tường, ngồi ngay ngắn trong bồ đoàn, nhìn khắp xung quanh, thu hết vào tầm mắt.
Công pháp mà lão hòa thượng cho hắn, tối qua lúc ngồi thuyền đi đường, Lương Cừ đã xem được gần hết, chỉ là vẫn nhẫn nhịn không tu luyện, chờ đến hôm nay trở về.
Ngay trước mặt lão hòa thượng, nếu tu luyện có vấn đề gì, đối phương hẳn cũng không thể trơ mắt đứng nhìn đúng không?
Đọc hết cuốn 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh', so với 'Vạn Thắng Bão Nguyên' có sự khác biệt không nhỏ.
'Vạn Thắng Bão Nguyên' chú trọng tu luyện bên trong, tăng trưởng một cách bền bì, có thể đạt đến mức độ sức lực không bị hao mòn bên trong, khí không phiêu tán ra bên ngoài, kéo dài tuổi thọ, chữa trị vết thương ngầm, tinh khí thần đều tăng trưởng.
Luyện đến chỗ tinh thâm càng có thể nắm bắt được khí cơ của hai phe địch ta, phán đoán được tiên cơ của kẻ địch.
Chỗ kỳ lạ nhất chính là, một bộ công pháp 'tĩnh' như vậy, vậy mà lại có đấu pháp cực kỳ khí thế, tựa như sông lớn biển lớn cuồn cuộn, oai nghiêm nghiền ép.
'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh' không giống vậy, đặc điểm chủ yếu của nó bao gồm ba điểm, Tráng khí, Kim thân, Trừ tà.
Tráng khí, khiến khí huyết toàn thân tích tụ đến mức thâm hậu, gia tăng phẩm chất, đẩy nhanh tiến triển tu luyện.
Kim thân, thứ này rất thú vị, cũng chứng minh lão hòa thượng vì sao nói hắn cực kỳ thích hợp với môn công pháp này.
Người bình thường tu luyện công pháp này sẽ cô đọng ra Kim thân bình thường, ngoại luyện nội tráng, kiên cố thể phách, khép lại thương thế, tăng khả năng chịu đòn.
Hơn nữa lấy đó làm cơ sở, sinh ra đặc tính của Kim thân – Chư tà bất xâm!
Người có khí bất chính tức là tà.
Ám, độc, sát, chướng, âm, cổ... đều thuộc về tà!
Võ đạo tu luyện chính là làm tăng 'bản nguyên', làm suy yếu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài.
Kim thân ở phương diện nào đó tăng 'bản nguyên' lên gấp mấy lần, đạt tới trình độ cực cao trong cùng cảnh giới!
Đạt được cảnh giới như thế, đã là một pháp môn rèn thể đỉnh cao rồi.
Người có được gân rồng hổ cốt, càng có thể dựa trên cơ sở Kim thân bình thường, tu luyện ra Long Hổ Kim thân, luyện thành Long Hổ khí tượng!
Long Hổ Kim thân: Kim cương bất hoại, trong lúc xuất thủ sẽ kèm theo tiếng rồng ngâm hổ gầm, chấn nhiếp kẻ thù, tru tà hàng ma!
Kim thân bình thường chỉ là tránh tà, Long Hổ Kim thân lại là trừ tà.
Cao hơn một bậc so với Kim thân bình thường!
Đương nhiên, vạn sự vạn vật đều chỉ là tương đối, dù Lương Cừ có tu luyện Long Hổ Kim Thân tới trình độ cực kỳ cao thâm, tuy nhiên với cảnh giới đột phá ải Huyết trước mắt của hắn mà nói, bị Tông sư Trăn Tượng chọt cho một cái cũng đủ tiêu tùng rồi.
Giỏi lắm cũng chỉ là từ giấy tuyên bình thường thành giấy tuyên dày dặn hơn thôi.
"Phù!"
Lương Cừ khẽ thở ra một ngụm trọc khí, khoanh chân xếp bằng, một lần nữa xem qua một lần sơ đồ vận khí, mặc niệm khẩu quyết trong lòng.
Có cảnh giới Đinh Thần của 'Vạn Thắng Bão Nguyên' làm cơ sở, Lương Cừ chỉ trong chớp mắt đã bình ổn tâm thần, tiến vào quá trình tu luyện.
Bên trong sương phòng phía Tây, lão hòa thượng đang lần tràng hạt, chuyển động hơi chậm.
Gió nhẹ phất qua chồi non của cây táo, trong hồ sóng nước lăn tăn.
Ánh đuốc bập bùng.
Hô hấp lặp đi lặp lại theo quy luật, Lương Cừ tựa như con rết chiếm cứ núi cao, nhả ra những viên bảo châu.
Hắn có thể cảm giác được, cơ bắp toàn thân đang bị kéo duỗi ra, khí huyết lưu động, sôi trào như nước sôi, di chuyển khắp toàn thân.
Một cỗ hỏa khí nóng bỏng trào lên, từ phần xương cụt nhảy mãi đến đỉnh đầu.
Còn chưa đến hạ tuần tháng tư, vậy mà chẳng khác gì mùa hè oi bức, mồ hôi ướt lưng, cả người có cảm giác đau nhói.
Cũng không phải tu luyện ra đường rẽ gì, luyện loại công pháp này nên có phản ứng như thế.
Sau một khắc đồng hồ, Lương Cừ thân thể mỏi mệt, đạt đến cực hạn, buông lỏng kình lực.
Thổ nạp vận chuyển khí huyết vừa kết thúc, cảm giác đau đớn kia trong phút chốc cũng biến mất không thấy đâu.
"Lão hòa thượng không xuất hiện, chứng tỏ phương thức tu luyện không có vấn đề gì.
Chỉ là khác với 'Vạn Thắng Bão Nguyên', càng tu hành càng có tinh thần, 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh' này tu luyện thật mệt mỏi, vậy mà có cảm giác như đột phá cửa ải vậy.
Nếu là người có thể phách suy yếu, hấp tấp tu luyện, nói không chừng sẽ tự làm bản thân bị thương"
Lương Cừ suy nghĩ sự khác biệt của hai môn công pháp.
Một môn là nội luyện ngoại tráng, một môn là ngoại luyện nội tráng.
Lão hòa thượng nói không sai, quả thật có thể đồng thời tu luyện.
Người bình thường nếu muốn có được một môn công pháp tuyệt định cũng không dễ dàng gì, không ngờ bản thân mình không chỉ có được hai môn công pháp, mà còn có thể đồng thời cùng tu luyện.
Đối với 'Vạn Thắng Bão Nguyên', hắn đã bước vào cảnh giới Định Thần, có thể làm cho khí huyết bên trong cơ thể tự lưu chuyển, không cần phải chuyên tâm vẫn có thể đồng thời vận chuyển được hai môn công pháp.
Lúc này tu luyện 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh', nếu không phải có sự hỗ trợ từ 'Vạn Thắng Bão Nguyên', chỉ sợ là còn không kiên trì được nửa khắc đồng hồ đã phải kết thúc.