Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 329 - Chương 329: Giá Lương Thực (2)

Chương 329: Giá lương thực (2) Chương 329: Giá lương thực (2)

"Thì ra là thế"

Lương Cừ bừng tỉnh.

Hạ giá thì không được nhưng việc cố tình nâng giá là việc mà thương nhân rất thích làm, còn sợ Huyện nha không đồng ý, không ngờ lại tự hố mình luôn, toàn bộ đều là lương thực, lấy đâu ra bán được giá cao.

Chẳng trách trên đường trở về, hắn từng nhìn thấy mấy thương thuyền lớn đi về phía huyện Bình Dương.

Thương nhân ham lợi, có lẽ còn chưa nhận được tin giá lương thực đã giảm xuống?

Vận chuyển lương thực theo đường thủy cũng không đơn giản, chi phí nhân lực hao tổn nhiều, nếu giá cả chỉ là 13-14 văn 1 cân, tuyệt đối không hấp dẫn được đám thương nhân này.

Cả đi cả về, rất có khả năng sẽ bị lỗ vốn, còn không bằng bán cho người bản địa.

Sau khi tới nơi, Huyện lệnh đình chỉ thu lương, dân buôn chỉ có thể bán ngay tại chỗ, bởi nếu mang về lại tốn thêm chi phí rồi tổn hao, giá lương thực ở chỗ cũ còn không bằng ở huyện Bình Dương.

Huyện Bình Dương thiếu lương không phải do thiên tai mà là do nhân họa, hai năm qua cũng không có lũ lụt hay hạn hán lớn, không ít địa phương xung quanh tích trữ lương thực vô cùng sung túc.

Nếu như đổi thành chỗ khác, tuyệt đối sẽ không có hiệu quả như vậy. ...

Ăn cơm trưa xong, Lương Cừ tới chuồng ngựa cưỡi lên Xích Sơn, xách theo cả đống lễ vật đi đến huyện Bình Dương.

Trên đường, Lương Cừ nhìn qua địa điểm đang xây dựng của Hà Bạc Sở, người làm việc hoặc nhiều hoặc ít đều là Võ Giả.

Tay chân nhanh nhẹn hơn nhiều so với người bình thường, hiệu suất càng tăng lên gấp bội, toàn bộ cơ sở của Hà Bạc Sở đã bắt đầu có hình có dạng, khả năng không lâu nữa sẽ đổi địa điểm làm việc từ lâu thuyền lên mặt đất.

Làm việc trên lâu thuyền suy cho cùng vẫn có nhiều chỗ bất tiện.

Ở một bên khác của huyện Bình Dương, phủ nha của Tập Yêu Ti đã được xây dựng đâu ra đấy, tiến độ một trước một sau.

Lúc Lương Cừ đi ngang qua, thấy một Võ Giả đang bắt một con lợn rừng dài hơn bốn mét, mở ngực mổ bụng lấy thịt bán, chợt có một Võ Giã đi ngang qua mua mười mấy cân.

Nhìn thể trạng của con lợn rừng kia, tuyệt đối là đã thành tinh, không biết bắt được ở ngọn núi nào.

Nếu là trấn Bình Dương khi trước, cảnh tượng này cực hiếm thấy.

Là khung cảnh phồn hoa.

Cao thủ thích tụ tập cũng không phải không có lý do, ở địa phương nhỏ, muốn ăn chút thịt Tinh quái cũng không tìm được chỗ mua bán.

Người bình thường muốn kiếm tiền đều chuyển đến huyện thành.

Võ Sư có thực lực càng muốn tới Phủ, tới Đế đô, tìm kiếm thứ phú quý hư vô mờ mịt.

Ngang qua Võ quán, Lương Cừ xuống ngựa, lấy hai hộp quà từ trong đống quà ra, đi xuyên qua hành lang.

"Hồ sư huynh, Hướng sư huynh! Ta về rồi đây!"

"Lương sư đệ!"

Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng đang dạy dỗ Học Đồ, thấy Lương Cừ đến liền để Học Đồ tự mình tu luyện.

Không ngờ mới chỉ tiếp cận mấy bước, hai người đều phát giác ra khí tức của Võ giả mà Lương Cừ không hề che giấu kia, thần sắc khác thường.

Hồ Kỳ sải bước tới nắm lấy bả vai Lương Cừ, đánh giá từ trên xuống dưới.

"Lương sư đệ đây là đột phá ải Huyết rồi sao?"

"Hồ sư huynh nhãn lực không tệ! Kể từ hôm nay, sự đệ ta đã đường đường chính chính là Võ Giả bốn ải!"

Lương Cừ vui vẻ ra mặt, chia đồ trong tay ra cho hai người.

"Nhanh, quá nhanh"

Hướng Trường Tùng tiếp nhận hộp quà, hắn vốn cho rằng Lương Cừ phải một thời gian nữa mới đuổi kịp mình, không ngờ gần như là theo sát mình như vậy.

Hắn vẫn nhớ rõ dáng vẻ lúc mới tới Võ quán của Lương Cừ, vừa gầy vừa đen lại còn thấp, chỉ có một ưu điểm là lễ phép.

Nhoáng một cái.

Khoẻ mạnh, tươi tắn, nhiệt tình, toả ra khí thế hừng hực của người trẻ tuổi.

"Tốt, tốt lắm"

Hướng Trường Tùng vỗ vai Lương Cừ, trong lòng vô cùng cảm khái.

Hồ Kỳ cầm lấy hộp quà hỏi:

"Sao lại nghĩ đến việc tặng quà cho bọn ta thế này, gặp phải phiền toái gì sao?"

"Không có, là việc vui!"

Tin tức ở Hà Bạc Sở chỉ truyền bên trong nội bộ, đám người Hồ Kỳ tạm thời còn chưa biết.

Lương Cừ tường thuật một phen trải nghiệm của mình ở huyện Phong Phụ.

"Vốn tưởng rằng chỉ là Tinh quái bình thường gây chuyện, nào ngờ tự dưng lại tặng ta hai đại công, một số bạc lớn, Từ đại ca còn nói ta có hy vọng được thăng chức nữa, vui sướng đến mức khó nhịn, ta liền mua chút quà, để các sư huynh cùng chung vui!

Tối qua, ta đã đặt trước phòng riêng trong tửu lâu rồi, chờ ta đi tìm sư phụ sư nương, tối nay chúng ta lại thoả thuê trò chuyện!"

Hồ Kỳ, Hướng Trường Tùng nghe mà ong cả đầu.

Năm nay là năm gì vậy?

Lương Cừ cũng mới chỉ rời đi chưa đến nửa tháng mà?

Bình Luận (0)
Comment