Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 342 - Chương 342: Mô Hình Thu Nhỏ (2)

Chương 342: Mô hình thu nhỏ (2) Chương 342: Mô hình thu nhỏ (2)

"Phúc thúc, vào đây nói chuyện. A Toàn, vất vả cho ngươi rồi, chờ lắp xong đá buộc ngựa thì tới gặp ta lấy tiền công nhé"

"Vâng Lương đại nhân"

Lương Cừ cười cười, quay người dẫn Lưu Toàn Phúc vào trong nhà.

"Phúc thúc, ta ở trong viện nghe thúc nói lâu thuyền đã chế tạo xong rồi đúng không?"

Khuôn mặt Lưu Toàn Phúc vui vẻ:

"May mắn không thẹn với nhiệm vụ Lương đại nhân giao phó, sáng nay vừa quét dầu đồng xong, nếu muốn đi được trên nước thì hơn nửa là không được, ta cũng không trám kín các khe hở, nhưng theo như lời ngài nói, chi để ngắm thì giống hệt hai chiếc lâu thuyền đang đỗ trên bến thuyền huyện Bình Dương.

Nói thì có hơi khoe khoang, tự ta cảm thấy vì không lớn như vậy nên còn đẹp hơn cả hai lâu thuyền đang đỗ trên bến kia."

Lương Cừ vô cùng vui mừng, rốt cuộc sắp hoàn thành lần giao dịch lớn đầu tiên với Cóc ca sao?

Hắn không kịp chờ đợi, muốn đi xem thuyền mới luôn:

"Đi, mau dẫn ta đi xem xem"

"Được! Lương đại nhân đi theo ta"

Lưu Toàn Phúc cưỡi ngựa đi trước.

Chế tạo một chiếc thuyền lớn như vậy làm hắn mệt gần chết, cùng với 7-8 đồ đệ của mình, không quản ngày đêm, dốc hết toàn lưc hôm nay mới có thể hoàn thành.

May mà Lương Cừ cho thù lao rất hậu hĩnh, nếu mọi chuyện thuận lợi, hôm nay có thể lấy được tiền!

"A Toàn, ta và Lưu thúc ra ngoài một chuyến, tiền đưa ngươi trước, lắp xong không cần tới thông báo cho ta đâu, nếu có vấn đề gì ta sẽ phái người đi tìm ngươi sau"

"Lương đại nhân yên tâm đi, đừng thấy ta còn trẻ, từ năm chín tuổi đã theo cha ta ra ngoài gánh đá rồi, làm việc này đã hơn 10 năm, đảm bảo sạch sẽ gọn gàng cho ngài, không tìm ra khuyết điểm gì đâu"

"Vậy được rồi, Lưu thúc, chúng ta đi thôi"

"Bên này"

Lương Cừ dưới sự dẫn đường của Lưu Toàn Phúc, đi xuyên qua một con phố, hai cái hẻm nhỏ, tới một đại viện.

Bên trong đại viện đang đứng không ít người, tất cả đều là học đồ của Lưu Toàn Phúc, toàn bộ nơi này vô cùng rộng lớn, trong góc chất đầy mảnh gỗ vụn.

Nhưng Lương Cừ cũng không chú ý đến những thứ này, ngay ở chính giữa viện, một chiếc 'lâu thuyền thu nhỏ" với chiều dài tám mét, không tính cột buồm, chỉ riêng thân thuyền đã cao hơn hai mét, lẳng lặng nằm trên tấm ván gỗ.

Mùi dầu đồng dày đặc nồng đậm phiêu tán trong không khí.

Khung thuyền, phần xương rồng, gân rồng, xương sườn, dầm, phần trụ ở đầu và đuôi thuyền, vỏ thuyền, tấm mạn, tấm đáy, boong tàu, cột buồm, cái gì cần có đều có cả, không thiếu gì hết.

Kết cấu tổng thể của lâu thuyền cũng không phức tạp hơn con thuyền này của Lương Cừ là bao.

Ở giữa thân thuyền là từng tầng từng tầng 'Đại lâu', tận bốn tầng chồng lên nhau, hoàn toàn không bằng phẳng, như thế mới gọi là lâu thuyền.

Lương Cừ ghé sát vào thân thuyền nghiêng đầu nhìn, kết cấu của boong thuyền rất chặt chẽ.

Toàn bộ lớp vỏ thuyền đều được chế tạo từ gỗ tếch, điểm đặc biệt nhất của loại gỗ này là vân gỗ vô cùng đẹp, quét lên trên đó một lớp dầu đồng càng làm nổi bật điểm này.

Những đường cong màu mực trải dài như sóng gợn, phới hợp với màu vàng sáng của gỗ tếch, tựa như lửa ấm ngày đông.

Lưu Toàn Phúc không nói sai, nhờ vào sự điêu khắc tinh tế, cả chiếc 'lâu thuyền thu nhỏ' này nếu chỉ xét vẻ bề ngoài, còn đẹp mắt hơn so với hai chiếc lâu thuyền lớn cả trăm mét trên bến kia.

"Đại nhân, mời đến xem bên này"

Một vị học đồ đầu óc nhanh nhạy đứng ra, chủ động dẫn Lương Cừ leo lên trên thang lầu, mở ra cửa sổ có khắc hoa ở hai bên lâu thuyền.

Ánh mắt nhìn xuyên qua cửa sổ to bằng đầu người kia, bên trong căn phòng nho nhỏ có bàn, ghế, tủ, giường, đồ dùng, cái gì cần có đều có, chỗ hộc tủ thậm chí còn có hoa văn chim tước.

Hai cái cửa sổ, trong đó đều có một gian phòng như vậy, mỗi phòng khác nhau.

Thời nhà Minh, có một người có tay nghề rất tinh xảo tên là Vương Thúc Viễn, có thể dùng gỗ có đường kính chỉ một tấc, chế tạo nên cung điện, công cụ, nhân vật, thậm chí cả chim thú, gỗ đá, bất kể hình tượng nào cũng đều có thần thái riêng.

Lương Cừ đột nhiên nghĩ tới câu nói này.

"Đại nhân có điều không biết, sư phụ ta vì chế tạo chiếc lâu thuyền nhỏ này đã tốn sức lắm đấy, mỗi ngày trời còn chưa sáng đã tới bến thuyền xem thuyền, vẽ tranh, đảm bảo không kém hơn lâu thuyền kia tí nào.

Cấu tạo thực tế bên trong lâu thuyền kia thế nào chúng ta không biết, cũng không dám vào đó xem, nhưng sư phụ từng tới những thương thuyền khác xem qua, dựa theo trí tưởng tượng của mình mà chế tạo nên.

Ngài xem xem có hài lòng không, có thể khiến vị đại nhân kia vui vẻ không, đám thợ mộc chúng ta không kiếm được tiền chỉ là thứ yếu, nếu để đại nhân kia trách tội, làm ảnh hưởng tới Lương đại nhân thì đúng là được không bù mất"

Bình Luận (0)
Comment