Trong huyệt động, Nheo Béo đung đưa cơ thể, xuyên qua một đống tạp vật.
Sừng gãy.
Lân giáp.
Lông vũ.
Tảng đá có hình thù kỳ quái biết phát sáng.
Đám dây leo quấn vào một chỗ, vươn ra dọc theo vách đá.
Nhiều vật phẩm xếp chồng chất lên nhau, nhìn qua có vẻ hỗn loạn nhưng lại có trật tự.
Nheo Béo vận dụng vốn từ ngữ có hạn của mình, cố hết sức miêu tả những thứ mình nhìn thấy, cùng với cảm xúc mà vật phẩm mang lại.
Đáng tiếc, trong liên kết tinh thần chỉ có thể trò chuyện, không thể chia sẻ hình ảnh được, Lương Cừ chỉ có thể dựa vào số lượng từ ngữ ít đến đáng thương của Nheo Béo mà cố gắng chọn lựa ra vật phẩm có tác dụng.
Chế tạo một chiếc lâu thuyền tốn không đến 200 lượng bạc, đem đổi một đồ vật với Đại Yêu, bất kể thế nào vẫn là kiếm lời, vấn đề duy nhất là làm sao tối ưu hóa lợi ích này.
Hai tháng rưỡi làm xong một chiếc thuyền, tiết tấu này khá ổn định và phù hợp, nhanh hơn hay chậm hơn đều không tốt.
Vật gì nhiều quá thì giá trị sẽ bị giảm đi, nhất là đối với những người có niềm yêu thích và hứng thú.
Nên chọn thứ gì bây giờ?
Nheo Béo dừng lại trước một chiếc lông vũ tỏa ra kim quang, nhiệt độ cao hừng hực khiến cho vùng thủy vực xung quanh nó bốc lên từng gợn sóng nhiệt.
Chiếc lông vũ này đem lại cho Nheo Béo một cảm giác hết sức quen thuộc, sau khi suy nghĩ một lúc nó mới nhớ ra chiếc lông vũ này không khác mấy so với chiếc trước đây mình mang về, chỉ là màu sắc không giống lắm.
"Lông vũ màu vàng kim không khác mấy so với cái lần trước sao? Là lông vũ của Xích Hỏa Điểu à?"
Lương Cừ vẫy tay, Phục Ba Thương đang cắm ngược trong lớp bùn xoay tròn rồi bay tới, lơ lửng nằm ngang trước mặt hắn.
Ngón trỏ chạm nhẹ lên, cả thanh trường thương phát ra tiếng kêu khẽ, sóng nước nhỏ mịn khẽ gợn.
Xích Hỏa Điểu có sinh mệnh lực rất mạnh mẽ, mỗi khi gặp phải nguy hiểm trí mạng sẽ rót toàn bộ tinh hoa sinh mệnh của mình vào trong một phần lông vũ, bắn ra khắp nơi, nhờ vào đó để bỏ chạy.
Bên trong những chiếc lông vũ đó có một chiếc ẩn chứa lượng tinh hoa sinh mệnh nhiều nhất, Xích Hỏa Điểu sẽ mượn nó để hoàn thành việc trùng sinh.
Ngoại trừ chiếc lông vũ có thể giúp nó Niết Bàn trùng sinh ra, những chiếc lông vũ còn lại đều được Xích Hỏa Điều dùng để ngụy trang.
Bởi đều ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh, lông vũ của Xích Hỏa Điểu cực kỳ thích hợp để rèn đúc Linh Binh.
Linh tính ban đầu của Phục Ba Thương có được chính là nhờ vào lông vũ của Xích Hỏa Điều, về sau dung nhập thêm một phần Long Tủy, tiến hành rèn đúc thêm lần nữa, sắc bén vô cùng.
Khi trước Lương Cừ không hiểu gì nhưng nay đã hiểu biết hơn nhiều
Bản thân có thể hấp thu vật chất để tự khôi phục, sinh trưởng, đây hoàn toàn là đặc tính của sinh vật, cái gọi là Linh Binh càng giống vật có sinh mệnh do con người tạo ra.
Một phần tứ chi ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh của Đại Yêu là vật liệu không thể thiếu nếu muốn tạo ra binh khí có linh tính.
Thậm chí không chỉ là Đại Yêu, Lương Cừ hoài nghi, đến cả Võ Giả có tu vi đủ cao cũng có thể dùng để chế tạo được, chỉ là trở ngại về vấn đề đạo đức, cho nên chưa từng thấy ở trên sách.
Bình thường, tinh hoa sinh mệnh bên trong lông vũ Xích Hỏa Điểu sẽ biến mất dần theo thời gian, dần dần tản mát ra, ở dưới nước thì lại càng nhanh hơn.
Hôm thứ hai sau ngày đại chiến, thứ mà Nheo Béo nhặt được cũng chỉ là màu vàng, nhưng chiếc bên trong huyệt động của Cóc ca đã nằm ở đây lâu như vậy mà vẫn có màu vàng kim.
Sẽ không phải là chiếc có thể Niết Bàn trùng sinh đấy chứ?
Xem ra Xích Hỏa Điểu kia không chạy thoát được.
"Không vội, trước tiên cứ ghi lại vào danh sách lựa chọn đã, Nheo Béo lại qua chỗ khác xem xem"
Lương Cừ không phải Plato, Cóc ca cũng không phải là Sokrates.
Nhặt lúa mì trong ruộng xong không được quay đầu lại, nhưng việc đào bới bảo bối trong huyệt động của Cóc ca lại không có hạn chế.
(Plato, Socrates: hai nhà triết học gia thời Hy Lạp cổ đại. Plato là học trò của Sokrates
Nhà triết học Socrates đã sắp xếp cho ba học trò đến cánh đồng lúa mì để tìm những bông lúa mì lớn nhất. Quy tắc: Trong lúc đó chỉ được hái một lần, chỉ được đi thẳng, không được quay đầu. Người học trò đầu tiên cứ luôn nghĩ về sau sẽ có hạt lúa mì lớn hơn nên cứ đi mãi mà không thu hoạch được gì. Người học trò thứ hai thì vội muốn có được hạt lúa mì lớn nhất nên hái ngay hạt khá to ngay trước mắt mình mà lại bỏ sót hạt lúa mì phía sau. Người học trò thứ ba quan sát hồi lâu sau đó mới di chuyển về hướng có hạt lúa mì lớn nhất. )
Xem tiếp xem sao.
Nheo Béo tiếp tục đi sâu vào bên trong huyệt động, một sợi dây leo lặng yên quấn lên cái đuôi đang vung vẩy của nó.
Dây leo căng ra, Nheo Béo mất thăng bằng, ngã uỳnh cái vào sợi dây.
Nó liều mạng giãy giụa vùng thoát khỏi sợi dậy, cuống quít chạy đi.
Dây leo cũng không đuổi theo, thấy Nheo Béo chạy đi lại thuận theo vách đá bò về chỗ cũ.
Trong huyệt động của Cóc ca đúng là cái gì cũng có.