Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 348 - Chương 348: Tốc Thành Pháp

Chương 348: Tốc thành pháp Chương 348: Tốc thành pháp

"Mẹ nó!"

Lương Cừ đột nhiên ngồi dậy, sờ về phía cổ của mình.

Vẫn hoàn hảo không bị tổn thương gì.

Sóng lớn trùng trùng điệp điệp vỗ lên trên thân thuyền, dây thừng buộc thuyền lúc thì căng ra, lúc thì lỏng đi, vẫn giữ chặt thuyền lại.

Con trùng béo đang nằm trên mặt bàn cũng thuận theo sóng nước bị lăn lộn lên xuống, từ bên này của mặt bàn lăn sang bên khác.

A Uy bò tới mép thuyền, khớp chân của nó như những móc kim loại móc chặt lấy tấm ván gỗ, thân thể cũng chập trùng lên xuống theo một con chim nước bay thấp, hai cái cánh duỗi ra từ bên trong lớp lân giáp khẽ rung động.

"Là mộng..."

Lương Cừ thở dài nhẹ nhõm, đưa tay lau trán toàn là mồ hôi lạnh.

Những thứ ở trong mộng vẫn rõ mồn một như trước, con mẹ nó, quá là chân thật, trên cổ vẫn mơ hồ có cảm giác đau.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đường chân trời, một phần của mặt trời vẫn đang khuất dưới mặt sông.

Thời gian trong mộng quả đúng là dài hơn so với hiện thực, dài hơn rất nhiều!

"Tiếp nào!"

Thận trùng nhận được mệnh lệnh, lăn đến bên cạnh bàn, phần bụng phình lên, phun ra từng sợi khói trắng.

Đình đài lầu các như ẩn như hiện.

Bên mép thuyền, A Uy trong chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa, chim nước bay thấp phát ra tiếng kêu thảm, rơi vào trong nước, khuếch tán ra từng vòng gợn sóng.

Thủy thú ăn mãi cũng chán, thỉnh thoảng cũng muốn thay đổi khẩu vị. ...

Sa mạc cát bay, chiếc cung được kéo căng thành hình tròn.

Từng mũi tên như sao băng bắn ra ngoài, mục tiêu nổ tung, đất cát tụ lại, hóa thành một bia ngắm mới.

Từng mũi tên lần lượt lơ lửng ở trong tay.

Điều Lương Cừ cần làm là không ngừng luyện cung, không ngừng điều chỉnh.

Mộng cảnh mà Thận trùng xây dựng nên hết sức đặc thù.

Trong không khí tràn ngập cát bụi, cồn cát sụp đổ, âm thanh những hạt cát va chạm vào nhau, tất cả đều không khác gì so với thế giới chân thực.

Mộng cảnh bình thường tuyệt đối sẽ không có cảm giác chi tiết rõ ràng đến thế.

Hết mũi tên này đến mũi tên khác cũng như mục tiêu lần lượt xuất hiện giữa không trung đã chứng minh rõ ràng, hắn đang ở trong mộng cảnh.

Cơ bắp thư giãn lên xuống, khí huyết vận chuyển lưu động, tiết tấu hô hấp, cảm giác mệt mỏi sau mỗi lần kéo cung.

Từng cái một đều chiếu rọi trong đầu Lương Cừ.

Tiễn thuật, quả thật đang tăng lên!...

Mặt trời dần lên cao, sóng nước chập trùng lặng yên không tiếng động trở nên kịch liệt.

Một con cá sấu thân dài bốn mét nổi trên mặt nước, đôi mắt nhìn chắm chằm vào con thuyền đang trôi trước mặt, đang định lại gần, một cỗ khí tức dọa người đột nhiên dâng lên bên cạnh nó.

Không Thể Động với hai sừng trên đầu nổi trên mặt nước, lẳng lặng nhìn cá sấu kia hốt hoảng chạy trốn, duỗi ra móng vuốt gãi mông.

Vầng sáng mặt trời hơi ngả dần về phía Tây, Lương Cừ ôm đầu ngồi dậy từ trong khoang thuyền, đầu đau muốn chết.

Hắn lại bị Lưu Tiết giết...

Lưu Tiết ở trên lục địa cùng với ở dưới nước hoàn toàn là hai người khác nhau, trình đồ cường hãn không chỉ gấp mấy lần, nếu không điều khiển nước căn bản không đánh lại nổi.

Lương Cừ mở la bàn ra, so sánh góc giữa hướng của la bàn và hướng của mặt trời.

"Khoảng giữa giờ Thân một khắc đến ba khắc, sẽ không lệch quá ba khắc đồng hồ.

Ta ngủ năm canh giờ, trong mộng cảnh đại khái khoảng bốn năm ngày, tốc độ chênh nhau gấp gần mười lần"

Xác định được tốc độ thời gian trôi đi, Lương Cừ xoay người lấy Huyền Thiết Cung ra, ngay giây phút nắm lấy Đại Cung, cảm giác như tâm linh tương thông, cảm thụ bên trong mộng cảnh hoàn toàn trùng điệp với hiện thực, xúc cảm hoàn toàn khác biệt.

Lên dây cung xong, hắn lấy ra năm mũi tên bình thường, ngón cái kéo dây cung, nhằm về phía con chim nước đang bay lượn trên bầu trời.

Tiếng xé gió kịch liệt vang lên.

Mũi tên xẹt qua sát cánh chim, mang theo khí lưu mãnh liệt khiến nó mất thăng bằng, còn chưa đợi nó điều chỉnh lại cơ thể, mũi tên thứ hai đã xuyên qua ngực nó.

Lông vũ đứt gãy rơi xuống lả tả, bay xuống hai bên trái phải, còn chưa chạm đến mặt nước, mấy con chim nước đã liên tiếp phát ra tiếng kêu thảm.

Mũi tên sắc bén cộng thêm tốc độ khủng bố, về căn bản không ghim lại trên người chim nước mà chỉ tạo thành một lỗ máu to bằng ngón tay cái trên người chúng nó.

Tõm, tõm.

Huyết hoa màu đỏ nhạt nở ra trên mặt nước.

Bầy chim tụ lại cùng một chỗ để săn mồi tháo chạy bốn phía.

Mùi máu tươi theo dòng nước khuếch tán ra, mấy con cá ăn thịt tranh nhau cướp đoạt, ăn sạch sẽ mấy con chim nước đã chết kia.

Lương Cừ vung cánh tay, dù không kéo căng hết cỡ dây cung, nhưng liên tục bắn ra năm mũi tên vẫn làm tiêu hao thể lực vô cùng lớn.

Năm mũi tên, bốn con chim nước rơi xuống trên mặt nước.

Ngoại trừ mũi tên đầu tiên hơi có cảm giác khác biệt giữa chân thực và hư ảo ra, bốn mũi tên còn lại chỉ trong phút chốc đã giúp hắn khiến thành quả huấn luyện trong mộng cảnh trùng điệp vào hiện thực.

Mộng cảnh mà Thận trùng xây dựng lên quả thật không hề tầm thường, lấy ra làm mộng đẹp quả đúng là phung phí của trời.

Khi bắn tên, xúc cảm liền mạch là vô cùng quan trọng.

Người bình thường luyện tập tiễn thuật, cần chuẩn bị tên, đổi bia, nhặt tên, thời gian mà kéo dài thì phải nghỉ ngơi, tránh cho mệt nhọc quá độ.

Cho dù có là nhà giàu, chỉ cần đưa tay ra là có người đưa mũi tên tới, có sai vặt đi nhặt tên về, cũng tránh không được thời gian chênh lệch giữa mỗi lần đổi bia.

Huấn luyện ở trong mộng cảnh, những thứ này đều không cần đến.

Điều duy nhất phải làm chính là kéo cung, bắn tên.

Nhân tố ảnh hưởng chỉ có thể lực bản thân không tốt dẫn đến tay run, tạo thành phản hồi sai lầm.

Lương Cừ không biết bốn ngày trong mộng cảnh, mình đã bắn ra bao nhiêu mũi tên, nhưng chắc chắn phải hơn ngàn mũi.

Dưới tư duy gia tốc, hắn có thể thấy rõ quỹ tích bắn ra của mỗi một mũi tên, từ đó điều chỉnh đối với mũi tên tiếp theo.

Lương Cừ hoài nghi, cho dù là thời gian ngang nhau, điều kiện ngang nhau, huấn luyện trong mộng cảnh vẫn mang đến hiệu quả tốt hơn so với hiện thực.

Trong hiện thực căn bản không thể khống chế tư duy rõ ràng như vậy được.

Sân huấn luyện hoàn mỹ.

Đối tượng huấn luyện hoàn mỹ.

Đối tượng huấn luyện của người bình thường, ngoại trừ cọc gỗ, bao cát ra, chỉ có sư huynh đệ, sư phụ.

Cùng lắm thì bỏ tiền ra kiếm về một 'cọc sống', làm gì có điều kiện thuận lợi như Lương Cừ?

Không phải cố kỵ gì hết, không cần lo lắng tử đấu dẫn đến bản thân mình tử vong!

Tiếc nuối duy nhất chính là, Lương Cừ chỉ có thể ở trong mộng cảnh 'đắp nặn' ra người mình đã từng chiến đấu cùng.

Người chưa từng giao đấu, ví dụ như đám người Từ Nhạc Long, hoàn toàn không thể đắp nặn ra được.

Ngoài ra còn có một khuyết điểm hắn đã dự đoán trước được.

Hắn căn bản ngủ không ngon giấc!

Lợi dụng mộng cảnh để huấn luyện, về mặt tinh thần sẽ không được thư giãn và thả lỏng như lúc ngủ bình thường.

Cảm giác không khác mấy so với việc ngủ một giấc mà cứ nằm mơ mãi, ngày hôm sau tỉnh lại vẫn buồn ngủ như thường.

"Không thể dùng nhiều, mỗi ngày huấn luyện hai ba canh giờ là đủ rồi, nhiều hơn nữa thì chẳng khác gì tra tấn"

Hai ba canh giờ, dưới tốc độ thời gian trôi đi gấp mười lần, ấy chính là hơn hai ngày.

Một ngày huấn luấn nhiều hơn so với ba ngày huấn luyện của người khác, tích lũy thời gian, hoàn toàn có thể vượt xa người khác.

"Nhặt được bảo vật rồi, về sau liền gọi ngươi là Trùng Béo nhé"

Lương Cừ vỗ vỗ Thận trùng.

Trùng Béo có xúc cảm không tệ, trên thân mát lạnh, khi vỗ lên có cảm giác như miếng thạch.

Bảo vật trong nước đúng là kì quặc vô cùng, không biết bên chỗ Cóc ca còn đồ tốt gì nữa không.

Lương Cừ bắt đầu chờ mong lần giao dịch tiếp theo.

"Lâu thuyền đã làm rồi, lần sau phải đổi một chiếc thuyền khác, làm chiến thuyền vậy"

Lương Cừ phải suy nghĩ cẩn thận một phen, đồng thời cũng để đám người Lưu Toàn Phúc được nghỉ ngơi mấy ngày, xác định mô hình con thuyền tiếp theo.

"Soạt"

Bọt nước bắn tung tóe, Nheo Béo và Nắm Đấm lần lượt chạy đến, ném mấy con cá lớn lên đầu thuyền.

Bốn thú sau khi trải qua tiến hóa, thực lực tương đương với Võ Sư cảnh giới Bôn Mã, đối phó với Tinh quái chỉ có trình độ tương đương Võ Giả bình thường dễ như trở bàn tay, không cần Lương Cừ phải đặc biệt đi theo.

Hiện tại, hắn mỗi ngày đều chèo thuyền đi loanh quanh, thời gian vừa đến, mấy Thủy thủ của hắn sẽ ngậm mấy con cá về, tiểu công liền tới tay.

"Kết thúc thôi!"

Lương Cừ cầm theo đầu cá, ngồi thuyền rời đi.

Bình Luận (0)
Comment