Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 370 - Chương 370: Hổ Gầm Long Ngâm (1)

Chương 370: Hổ gầm Long ngâm (1) Chương 370: Hổ gầm Long ngâm (1)

Lương Cừ để bốn thú ở yên tại chỗ không được cử động, bản thân mình thì xách theo Phục Ba Thương, dẫn theo A Uy vụng trộm đến gần xem xét.

Thời điểm Trạch Linh vẫn còn là Thủy Hầu Tử, Thủy thú chỉ cần không đối diện trực tiếp với Lương Cừ, dù hắn có đến gần sát hai mét cũng không phát hiện ra hắn, nay là Trạch Nhung lại càng hơn thế.

Dù là Tinh quái vô cùng nhạy cảm với khí tức, nhưng Lương Cừ chỉ cần ở trong phạm vị ngoài ba trượng vẫn tuyệt đối an toàn.

A Uy thì có năng lực thiên phú của chủng tộc, nó chỉ cần cuộn mình bất động thì chẳng khác gì vật chết, thu liễm khí tức còn tốt hơn Lương Cừ.

Bốn thú khác nếu so về vấn đề này thì kém hơn rất nhiều, hình thể to lớn đến mức không tưởng nổi, một khi đến gần rất dễ bị bại lộ.

Dẫn theo A Uy đến gần đến phạm vi hai mươi mét, Thủy thú màu đỏ thẫm không hề phát giác ra, vẫn đang há to miệng cắn xé, nuốt lấy thịt thú vật ở trước cửa huyệt động, vây cá ở phần lưng dựng thẳng lên, hưng phấn mà chấn động.

Trên mặt cát là một Đại ngư Tinh quái dài bốn mét, nhìn không ra chủng loại gì, toàn bộ phần bụng bị xé mở, nhưng nó còn chưa chết hẳn, mí mắt vẫn còn đang chớp động.

Mỗi một lần Thủy thú màu đỏ thẫm cắn xé, trong bụng cá đều sẽ phun ra máu tươi.

Ngược lại giống như một con gấu nâu, thích ăn tươi nuốt sống...

"Tốc độ nhanh đấy"

Từ lần đầu nhìn thấy đến bây giờ, trước sau tổng cộng chưa đến một canh giờ.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy mà đã bắt được một con Tinh quái, công khai ăn thịt ở trước cửa huyệt động.

Lương Cừ đoán rằng cả khu vực lớn gần đây đều là lãnh địa của con Thuỷ thú này, khiến nó không chút lo lắng sẽ dẫn tới những loài săn mồi khác.

Một con cá con to bằng ngón tay nhẹ nhàng bơi qua trước mặt hắn, xuyên qua khe hở giữa những bụi rong, lắc lư ung dung tới bên người Thủy thú màu đỏ thẫm, nuốt lấy chỗ thịt vụn trôi ra bên ngoài.

Bên cạnh là một đoàn cá con tương tự loài ăn thịt, xúm lại ăn chỗ máu tươi tản ra, có con còn lớn gan chạy tới trên thân Đại ngư cắn xé, sau khi đắc thủ liền vội vàng rời đi.

Thủy thú màu đỏ thẫm cũng không thèm để ý, nếu là một con Tinh quái khác tới đoạt thức ăn với nó, nó tất sẽ cắn đứt cổ đối phương, nhưng đây chỉ là mấy con sâu cái kiến mà thôi.

Lương Cừ vươn tay ra:

"A Uy, tới phiên ngươi đấy"

Thủy thú màu đỏ thẫm ăn ở ngay trước cửa nhà mình, chứng tỏ nó vô cùng tự tin, mà tự tin thường dần đến buông lỏng.

Nói không chừng đây còn là cơ hội đánh lén tốt hơn so với lúc nó đi ngủ.

Thiên thủy ngô công thuận theo cánh tay hắn bò xuống, chui vào trong lớp đất cát, làm nhô lên một gờ cát, kéo dài ra ba thước rồi biến mất.

Một lúc sau.

Đại ngư Tinh quái vùng vẫy giãy chết, Thủy thú màu đỏ thẫm vung bàn tay đập lên trên đầu nó, dùng lực túm ra mấy lỗ máu, rồi thuận theo lỗ máu đó bóp nát toàn bộ phần gáy của nó.

Phần cổ của Đại ngư vô lực rũ xuống, thần thái trong mắt hoàn toàn bị dập tắt, một mảng lớn cát bụi trộn lẫn với máu tươi.

Có bụi mù che lấp, A Uy đột nhiên chui ra khỏi mặt đất, nhắm chuẩn phần bắp đùi của Thủy thú màu đỏ thẫm mà một ngụm cắn xuống.

Cơn đau nhức kịch liệt thấu xương ập tới, khiến cho lớp vảy toàn thân Thủy thú màu đỏ thẫm dựng thẳng lên, khí thế thay đổi đột ngột.

Huyết vụ trong thoáng chốc chấn động, đám cá con cả kinh trốn đi sạch, có mấy con còn ngất ngay tại chỗ, rơi xuống dưới đáy nước.

Móng vuốt sắc bén đâm rách dòng nước, đang định đập chết Thiên thủy ngô công như nghiền chết một con rệp thì đột nhiên một luồng khí cơ không biết ở đâu đến lưu động, dòng nước vô tận giam cầm móng vuốt của nó lại.

Thủy lao!

Thủy thú màu đỏ thẫm giật mình, trong phút chốc tức điên, bắp thịt toàn thân căng lên, lớp vảy màu đỏ thẫm chập trùng từng tầng, tựa như ngọn lửa chảy xuôi, sức mạnh cuồng bạo kích lên từng đợt sóng lớn.

Khí lực thật lớn!

Thể lực của Lương Cừ tiêu hao tựa như mở cống xả nước, mỗi lần hô hấp đều có cảm giác run chân.

Chỉ là sức mạnh bộc phát ra từ một chân trước, vậy mà còn mạnh hơn so với Lưu Tiết!

Nhưng khoảng thời gian một cái chớp mắt này đã đủ để độc tố của A Uy tiêm hết vào trong người nó!

Một kích thành công, A Uy nhanh chóng lui lại, động tác của Lương Cừ càng nhanh hơn, dẫn ra một vòi rồng Thủy Long, quấn Thiên thủy ngô công rời đi.

Ầm!

Móng vuốt sắc bén của Thủy thú màu đỏ thẫm chụp xuống, dòng nước bị khuấy động, một mảng lớn cây rong bị cắt đứt, một kích này phảng phất như đập thẳng lên mặt Lương Cừ, khiến cho vòi rồng Thủy Long hắn đang khống chế bị tán loạn mất, A Uy cũng bay ngược ra.

Một mảng lớn cây rong bị dạt ra, Lương Cừ đang ẩn náu trong bụi rong không còn gì để che chắn, Thủy thú màu đỏ thẫm giận dữ gầm lên một tiếng, bổ nhào tới.

Bình Luận (0)
Comment