Lương Cừ một tay bắt lấy A Uy đang bay ngược lại, thân hình lóe lên, một lần nữa xuất hiện đã vọt ra khoảng cách trăm mét, tới một khu đất trống.
Đá vụn văng ra, một kích kia của Thủy thú màu đỏ thẫm không trúng đích nhưng nó không hề chậm trễ, tứ chi chuyển động, kéo ra một dải hơi nước màu trắng dài bên trong dòng nước.
Đây nào phải Tinh quái gì, rõ ràng là một ngọn núi được tạo thành từ lân giáp dày đặc và cơ bắp cuồn cuộn!
"Mạnh mẽ thật đấy!"
Thực lực của Đại Tinh quái này rõ ràng cao hơn nhiều so với tưởng tượng của Lương Cừ.
"Không cần phải lấy cứng chọi cứng"
A Uy đã hạ độc thành công, chỉ cần kiềm chế nó thêm lúc nữa, thắng lợi vẫn sẽ thuộc về mình.
Nhìn thấy Thủy thú màu đỏ thẫm lại lần nữa đánh tới, Lương Cừ đưa ra một mệnh lệnh, bốn thú đang ẩn náu trong một mảnh bụi rong khác đột nhiên xông ra gây khó dễ.
Thời khắc tốt nhất để đánh lén là lúc nào?
Không phải lúc ăn cơm, cũng không phải lúc đi ngủ, mà là trong lúc đang chiến đấu!
Thời điểm đang chiến đấu với đối thủ có thể uy hiếp đến mình, dù là người hay là Tinh quái cũng sẽ không có đủ tinh lực để đi quan sát biến hóa bên ngoài, chỉ cần hơi chút phân tâm sẽ có nguy cơ mất mạng.
Nhưng không phân tâm thì cũng vẫn có nguy cơ!
Đầu Tròn đi trước dẫn đầu, một kích đụng vào phần eo của Thủy thú màu đỏ thẫm, vậy mà khiến Thuỷ thú màu đỏ thẫm đang ở trong nước ngã nhào xuống đất.
Không Thể Động nằm sát trên mặt đất theo sát ngay sau, hất cát bụi lên, đột nhiên nhảy ra, một ngụm cắn vào phần đuôi dài của con Thuỷ thú, điên cuồng hất đầu.
Lại có Nắm Đấm hỗ trợ, hai cái càng đâm rách dòng nước, xé mở lớp màng mỏng trên vây lưng Thủy thú màu đỏ thẫm, một phát rạch đến phần lưng của nó.
Đau nhức kịch liệt thấu xương thấu tim, Thủy thú màu đỏ thẫm vung móng vuốt ra đánh bay Nắm Đấm, đang định giẫm chân lên Không Thể Động, đột nhiên lại nổi lên cơn đau tụa như hàng vạn con kiến gặm cắn làm kích thích đầu óc.
Nheo Béo cuối cùng xuất hiện, đánh ra một kích quan trọng, nó ra sức há miệng, cắn chặt một chân trước của con Thủy thú.
Thủy thú há miệng định cắn xuống, gió tanh ập vào mặt.
Chỉ trong chớp nhoáng, Lương Cừ đột nhiên phục kích, dậm chân, xuất thương!
Tiếng Hổ gầm ập tới trước mặt, kinh động đến mức lớp vảy của Thủy thú màu đỏ thẫm mở ra, tựa như một con báo đang xù lông.
Khí huyết cuồn cuộn, hóa thành Long Hổ, quấn vào nhau ở phía trên trường thương.
Dòng nước chảy vào từ miệng hổ trên cổ thương, lại chảy ra từ tai hổ, âm thanh phảng phất như Hổ gầm, từ đáy nước vọt lên, đâm ra một tia chớp kinh người.
Thủy thú màu đỏ thẫm điên cuồng giãy giụa, nó hất Nheo Béo ra, đạp bay Cá heo đang lần nữa xông tới, nhưng đã không còn chỗ trống để tránh né.
Dưới đáy nước lờ mờ xuất hiện một tia ánh sáng lạnh chói mắt, một mảnh rong đứt gãy đang tung bay ở trong nước cũng bị mũi thương xé thành hai nửa, mũi thương đâm thẳng về phía lồng ngực Thủy thú màu đỏ thẫm.
Tiếng hổ gầm vang lên nhanh chóng, sau đó là một tiếng nổ, mũi thương hoàn chỉnh đâm vào.
Lương Cừ dùng lực xoay chuyển trường thương, tạo thành một động máu trên lồng ngực Thủy thú, thịt vụn vảy nát phun ra ngoài.
Mặc cho Thủy thú có thực lực mạnh thế nào, một đánh với sáu cũng phải chịu thiệt!
"Lui!!"
Một kích thành công, thêm cả Thủy lao, thể lực của Lương Cừ triệt để tràn ra như vỡ đê, cũng vì tranh thủ thời gian chạy trốn cho mấy thú.
Nheo Béo quay đầu liền chạy, Không Thể Động thả lỏng hàm răng bén nhọn ra, khép lại tứ chi hóa thành một con Du Long.
Nắm Đấm và Đầu Tròn vốn ở vòng ngoài chạy càng nhanh hơn.
Lương Cừ ép ra một chút thể lực cuối cùng, nhảy vọt đến vị trí ngoài hai trăm mét, thấy Thủy thú màu đỏ thẫm đang phát cuồng, truy đuổi bốn thú.
Bên dưới đáy nước như dời sông lấp biển.
Dưới sự chuyển động kịch liệt, độc tố của Thiên thủy ngô công càng phát huy nhanh hơn, trong lúc đang truy đuổi Đầu Tròn, vây lưng của Thủy thú màu đỏ thẫm đã nứt vỡ hết sạch, khả năng cân bằng của nó vốn đã không tốt, đột nhiên một chân nhũn ra, té ngã trên mặt đất, từng đợt bùn cát dâng lên.
"Khép lưới lại!"
Lương Cừ ném tấm lưới đánh cá cực đại ra, Đầu Tròn đang bơi ở đó xoay người ngậm lấy một đầu, chia ra một góc với Nheo Béo, hai thú song song với nhau, chụp tấm lưới xuống đầu Thủy thú.
Trong lúc trời đất như quay cuồng, Thủy thú màu đỏ thẫm hoàn toàn không tìm thấy miệng lưới, càng giãy giụa càng bị quấn chặt, càng giãy giụa độc tố càng phát tác nhanh.
Từng sợi lưới kim loại cọ vào lớp vảy, phát ra âm thanh róc thịt chói tai.
Lực giãy giụa của Thủy thú màu đỏ thẫm càng ngày càng yếu, mãi cho đến khi triệt để bất động, tê liệt nằm trên mặt đất, dùng ánh mắt tràn đầy hận thù nhìn chằm chằm Lương Cừ đang cưỡi trên lưng Không Thể Động đi tới.
Kiện hàng lớn đã đến tay!