Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 372 - Chương 372: Rêu Rao Khắp Nơi (1)

Chương 372: Rêu rao khắp nơi (1) Chương 372: Rêu rao khắp nơi (1)

"Phù, mệt ghê!"

Lương Cừ nằm bẹp trên thuyền, tay chân mệt mỏi rã rời.

Điều khiển nước phải tiêu hao thể lực.

Thủy Hành còn đỡ, thực lực cũng như Độ chiếu cố của hắn tăng lên, một lần hai trăm mét chẳng có gì đáng kể, không đến mức mệt như chó chết như hồi Trạch Linh còn là Thủy Hầu Tử.

Nhưng năng lực Thủy lao quả thật giống như một con thú khổng lồ nuốt lấy thể lực, nhất là khi đối mặt với đối thủ có thực lực vượt xa mình, đúng là chẳng khác gì lũ lụt vỡ đê, một lần rồi lại một lần, phải thi triển liên tục, thanh thể lực trở về 0 chỉ trong nháy mắt.

May là hắn có Võ cốt cho nên năng lực khôi phục vượt trội hơn rất nhiều so với người bình thường, nếu không rất dễ dàng trở thành cá nằm trên thớt.

Thoải mái thật, lại tóm được mà không bị thương tí nào!

Thở hổn hển mấy hơi, Lương Cừ cầm lấy ấm nước uống vào mấy ngụm, từ bên trong gian phòng lấy ra một đoạn củ sen gặm sống, lại gặm thêm hai viên Hồi Khí Đan giá trị một tiểu công, quy đổi ở Hà Bạc Sở, cuối cùng sức lực cũng hồi lại.

Hô một tiếng, Nheo Béo và Không Thể Động nổi lên trên mặt nước, trong miệng ngậm lấy miệng lưới, bên trong tấm lưới lớn dưới đáy nước là Thủy thú màu đỏ thẫm đã rơi vào trạng thái trúng độc, yếu ớt giãy giụa.

Nơi ngực nó có một cái động lớn, dù phải chịu độc tố của A Uy, nó vẫn có thể sinh long hoạt hổ như cũ, trừng lớn đôi mắt như chuông đồng của nó, di chuyển theo thân hình của Lương Cừ, thỉnh thoảng cái đuôi còn quất một cái.

Thủy thú màu đỏ thẫm hiển nhiên rõ ràng, chính Lương Cừ mới là kẻ đầu sỏ đẩy nó vào tình cảnh như thế này.

Ở một bên khác, Nắm Đấm và Đầu Tròn lần lượt nổi lên mặt nước, mỗi một đứa kéo theo 'To béo' và 'Đáng yêu'.

Trong vòng một ngày thu thập đủ ba đại tế phẩm, quả đúng là bội thu.

"Đi, về thôi"

Lương Cừ vung tay, dẫn theo bốn thú chạy về bến thuyền Thượng Nhiêu.

Còn mấy hôm nữa là đến buổi hiến tế Hà Thần, ba tế phầm này trước cứ nuôi trong hồ nước nhà mình, để Lão Trai Tượng lấp kín lỗ hổng, A Uy định kỳ hạ độc, phòng ngừa vạn nhất.

Cách bến thuyền còn một đoạn, Lương Cừ tiếp nhận Tinh quái từ Nắm Đấm và Đầu Tròn.

Có mấy con Thủy thú làm thủ hạ cũng không phải bí mật gì lớn, nhưng không có nghĩa là đi rêu rao khắp nơi để mọi người đều biết.

Có thể giấu được lúc nào hay lúc đó, biết đâu ngày nào đó lại phải dùng đến.

Con thuyền của hắn dài bảy mét, lớn hơn một vòng so với thuyền có mái che bình thường, khả năng chịu tải trọng không kém, nhưng khi Lương Cừ để 'To béo' và 'Đáng yêu' vào trong khoang thuyền, cả con thuyền lập tức chìm hơn phân nửa vào trong nước.

Trong số ba con Thủy thú này, Lan thọ là con nhỏ nhất, còn chưa đến ba mét, ngoại hình thì nhìn như con dê trắng, nhưng trọng lượng lại không hề nhẹ.

Thủy thú màu đỏ thẫm lại càng lớn hơn, tính hết cả chiều dài phần đuôi đã vượt qua mười một mét, quả đúng là một con thú khổng lồ, nếu để trên thuyền không đến vài phút cả con thuyền chắc chắn sẽ chìm.

Chỉ có thể để bốn thú trông giữ Thủy thú màu đỏ thẫm, mình thì đi đi về về hai chuyến vậy.

Trên bến thuyền, tốp năm tốp ba ngư dân đang cập bờ, thấy hai Thủy thú với hình thù cổ quái trên thuyền của Lương Cừ đều vô cùng ngạc nhiên, tuy nhiên cũng không quá giật mình kinh sợ.

Ban đầu mọi người không tới khu vực nước sâu không phải là bởi vì ở đó có Thủy quái sao.

Sau khi Hà Bạc Sở đóng quân ở đây, vẫn luôn thanh trừ yêu thú, phạm vi đánh bắt cá đã được mở rộng ra ngoài thêm một vòng, không đến mức vừa nhìn thấy một hai con Tinh quái đã bị dọa sợ.

Lương Cừ mỗi tay một con, xách đi về nhà, thả hai thú vào bên trong hồ nước.

Trai tượng sớm đã chờ ở miệng hồ từ trước, bịt kín cửa ra vào duy nhất, nằm phơi nắng.

Động tĩnh cực lớn hấp dẫn Tiểu Thuận Tử ở sát vách, nó thò đầu ra khỏi tường, trợn tròn hai mắt, lần đầu tiên nhìn thấy cá lớn như vậy.

"A Đễ tỷ!"

Lương Cừ cao giọng hô một tiếng.

"A Thủy, có việc gì vậy?"

A Đễ vội vàng chạy từ trong phòng ra.

"Không có chuyện gì quan trọng đâu, ta thả hai con cá trong hồ nước, bọn chúng có chút nguy hiểm, Thuận Tử lại ham chơi, đừng để nó đụng vào"

A Đễ cúi đầu xuống, nhìn thấy hai con cá với hình thù cổ quái trong hồ nước, không khỏi giật mình.

"Hồ nước đang tốt đẹp, ngươi nuôi thứ này làm gì?"

"Không phải nuôi, bọn chúng là cống phẩm cho buổi hiến tế Hà Thần hai ngày tới, chờ ta xong việc lại cho Thuận Tử sang chơi"

"Được được được, ngươi nhớ cẩn thận chút, ngày nào cũng xuống nước làm mấy việc này, nguy hiểm biết bao, nhà ngươi là dòng độc đinh đấy"

"Yên tâm đi, ta là Long Vương đầu thai mà"

Lương Cừ vỗ ngực.

"Theo ý ta, ngươi nên sớm lấy vợ đi, đẻ lấy một đứa làm người giữ hương hỏa"

"Ha ha, A Đễ tỷ có cách gì à?"

"Cả trấn Nghĩa Hưng này cũng không tìm được nữ tử nào xứng với ngươi, ta đi đâu tìm cho ngươi được, khi trước còn thấy bà mối tới cửa, giờ đến cả bà mối cũng không dám đến, nếu thật sự muốn, ngươi nên để sư mẫu ngươi nghĩ cách giúp đi"

Lương Cừ cười cười không nói gì.

A Đễ lắc đầu, biết Lương Cừ không nguyện ý, ôm lấy Thuận Tử trở về phòng.

Lương Cừ nói không sai, đừng nói Tinh quái, dù là cá bình thường mà dài bốn năm mét, nếu không cẩn thận đụng phải cũng sẽ rơi mất nửa cái mạng.

Cuối cùng là Thủy thú màu đỏ thẫm.

Bình Luận (0)
Comment