Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 399 - Chương 399: Màu Vàng Kim Trong Truyền Thuyết (2)

Chương 399: Màu vàng kim trong truyền thuyết (2) Chương 399: Màu vàng kim trong truyền thuyết (2)

Vở kịch kết thúc lúc nửa đêm, dọc đường hắn còn tới Hà Bạc Sở mua một cái mỏ neo lớn, Nheo Béo lại chờ thêm mấy canh giờ ở chỗ Cóc ca bên kia, một ngày cứ như thế trôi qua.

Lương Cừ ngáp một cái, cơn buồn ngủ dâng lên, cũng không có cảm giác thèm ăn.

Hôm nay đúng là vừa vui vừa buồn, mệt không chịu được.

Trước tiên về nhà ngủ một giấc đã, lúc nào tỉnh lại xử lý sau.

Chậm vài canh giờ cũng không sao.

Để A Uy hạ độc, hắn lấy sọt cá ra, nhét cá chiêng vàng vào, buộc con thuyền vào chỗ neo đậu trên bến rồi về nhà.

Ô Long đang nằm trong ổ chó nghe thấy tiếng bước chân, lỗ tai hơi rung động, lại nghe thấy âm thanh lắc lư của khóa cửa, lập tức nhảy từ dưới đất lên, ngửi ngửi mùi rồi ngồi chờ ở phía sau cửa.

Lương Cừ đẩy cửa đi vào, một con chó đen lông tơ đầy người gâu một tiếng lăn đến bắp chân hắn, nhảy nhót lên xuống theo bước chân của hắn, cái đuôi ngắn phe phẩy không ngừng.

"Ô Long?"

Lương Cừ đá mũi chân, hất Ô Long từ trên chân mình xuống, tiện tay cầm sọt cá lên, thả con cá chiêng vàng vào trong chum nước.

Ánh vàng rơi vào trong chum, bọt nước văng khắp nơi, một giọt rơi xuống chóp mũi Ô Long, nó ôm lấy mũi của mình, hắt hơi một cái.

"Ô Long, giao cho ngươi một nhiệm vụ, trông coi kĩ con cá này, đừng để nó chạy mất"

"Gâu!"

Ô Long kêu to một tiếng, nghiêng đầu nhìn Lương Cừ đi vào trong phòng, lại nhìn chum nước to, nó đặt mông ngồi xuống đất, thận trọng làm cho tốt chức trách.

Nắng sớm mông lung.

Lương Cừ rửa mặt rồi nằm lên giường, suy nghĩ bay xa.

Thông qua Cóc ca xác nhận được nguồn gốc của ác ý, hắn vốn nên vui vẻ, Giao Long không có cách nào xác định được vị trí chính xác của hắn, đây càng là một chuyện vui lớn, nhưng điều này không có nghĩa là dưới nước vẫn an toàn như trước.

Cóc ca không quan tâm nhưng những Đại Yêu khác thì sao?

Có kẻ không quan tâm lơ là nhiệm vụ, tự nhiên cũng sẽ có kẻ trung thành, cam tâm làm đầy tớ.

Hơn nữa, phía dưới Giao Long có Đại Yêu, vậy phía dưới Đại Yêu có phải là có Tiểu Yêu không?

Thực lực đạt đến Đại Tinh quái đã có được trí tuệ nhất định, biết được sự đáng sợ của con người, trừ phi quá đói, nếu không bình thường gặp phải ngư dân cũng sẽ không chủ động đến trêu chọc.

Đến cấp độ Yêu, lại càng không khác gì người, kết bè kết phái cũng là chuyện rất bình thường.

Đại Tinh quái bình thường dù Lương Cừ không đánh lại cũng có thể trốn, còn Yêu...

Cá Tầm Vương dù co đầu rụt cổ trong một hồ nước nho nhỏ nhưng vẫn có thể bộc phát ra uy thế kinh khủng có thể thay đổi địa hình, động một tí là sóng lớn dâng lên, nếu đặt nó trong vùng sông nước sẽ chỉ càng thêm mạnh.

"Đành phải đi một bước xem một bước thôi, nghĩ nữa sẽ không ngủ được mất..."

Lương Cừ định thần dừng việc suy nghĩ lại.

Đám mây nơi chân trời lười biếng giãn ra, mặt đất trở nên tĩnh mịch.

Trương đại nương đẩy cửa đi vào, thấy màn trúc được kéo xuống nên không gọi hắn, chỉ làm bớt đi một phần bữa sáng.

Giữa trưa.

Mây đen nhàn nhạt từ phía Bắc nhẹ nhàng bay tới, mưa phùn mờ mịt rơi xuống.

Hàng ngói được cọ rửa trở nên đen nhánh bóng loáng, thuận theo mái hiên tạo thành từng dòng, nhỏ xuống trên mặt đất thành một vũng nước.

Lương Cừ khoác áo vào, đẩy cửa ra, không khí mát mẻ mang theo hơi nước khiến tinh thần hắn phấn chấn.

Ô Long vẫn ngồi trước chum nước, chỉ là chuyển thành ngồi xổm ở dưới mái hiên, vừa thấy Lương Cừ, nó liền đứng dậy, lắc lắc lông tóc, xông qua màn mưa nhảy lên bậc thang.

"Vất vả cho ngươi rồi, đợi chút nữa chia cho ngươi một miếng vây cá!"

Lương Cừ duỗi tay sờ, làm khô toàn bộ lớp lông trên người Ô Long, rồi lại vớt Bảo Ngư từ trong chum nước ra.

Rút Thanh Lang ra mở ngực mổ bụng, lớp dầu dày lưu lại một vòng trên thân đao khiến nó trở nên bóng loáng, một cơ quan màu vàng kim vô cùng đặc biệt rơi xuống từ vết cắt, ánh vàng kim óng ánh.

Khi cơ quan màu vàng kim rời cơ thể, toàn bộ cơ thể cá chiêng vàng cũng trở nên ảm đạm hẳn.

Lương Cừ cầm cơ quan có hình bầu dục kia lên, phát hiện nó trông giống như một miếng bong bóng cá, rất lớn, bên trong chứa đầy chất lỏng màu vàng óng.

Cóc ca nói một ngụm canh ngọt chính là chỉ thứ này sao?

Đưa lên mũi ngửi thử, mùi hương kỳ lạ vô cùng đặc biệt chui vào chóp mũi, khiến người ta có cảm giác thèm nhỏ dãi.

Uống sống à?

Có cần nấu lên không nhỉ?

Lương Cừ nhíu mày trầm tư, quyết định trước tiên uống một ngụm nhỏ xem sao.

Dùng mũi đao cẩn thân chọc ra một lỗ thủng, hút lấy một ít chất lỏng.

[Tinh hoa Thủy Trạch +108]

Bình Luận (0)
Comment