Hoàng Long Đan!
Ra tay thật hào phóng.
Lương Cừ đã từng thấy qua Hoàng Long Đan trên sổ quy đổi đại công, biết rằng đây là Bảo đan thượng phẩm cần ba đại công mới quy đổi được.
Tác dụng đơn giản thô bạo, có thể khiến cho thiếu niên có cơ thể còn chưa hoàn toàn định hình dễ dàng tẩy kinh phạt tủy, tạo ra nửa võ cốt vượt qua phàm cốt.
Cách đây chưa lâu, Đại Tráng – người mà hắn giao đấu trong Võ quán chính là tráng cốt trời sinh, vượt qua phàm cốt nhưng lại ở dưới võ cốt, ấy chính là một loại nửa võ cốt điển hình.
Võ cốt sau này rất khó tạo ra, nhưng nửa võ cốt, đối với người có thực lực chân chính mà nói cũng không khó.
Đạo lý rất đơn giản.
Nếu không phải tồn tại chênh lệch trời sinh, người ăn thịt trứng sữa lớn lên, sẽ cao lớn, cường tráng hơn so với người ăn uống khổ sở, thậm chí còn đẹp mắt hơn.
Người bình thường phần lớn đều ăn gạo thô, thường xuyên ăn đồ cứng, dẫn đến cơ bắp hàm dưới và hai gò mà đều trở nên lớn hơn, thường dễ biến thành mặt vuông, mặt tròn.
Lại không được ăn thịt để bổ sung dinh dưỡng, thường xuyên phơi nắng, làn da thiếu collagen nên vàng vọt, xỉn màu.
Thêm vào đó sinh hoạt gian khổ, thường xuyên làm việc nặng, xương cốt dần dần sẽ phát triển theo hướng ngang, ám thương tàn tật không nói, về mặt hình thể không thể nào đẹp được.
Lương Cừ trong quá khứ chính là như vậy, nhỏ gầy đen.
May mà khi đó tuổi còn nhỏ, vẫn còn dẻo dai, lại được Trạch Linh cải tạo, phát triển nhanh, được bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, mới có tướng mạo tốt như hiện giờ.
Mà điều này đủ để chứng minh, dinh dưỡng bổ sung từ bên ngoài có ảnh hưởng đến thiên phú căn bản của một người.
Dùng dược mạnh, tự nhiện sẽ có một cơ thể mạnh mẽ.
Tựa như Huyện lệnh huyện Bình Dương Giản Trung Nghĩa, thời kỳ niên thiếu từng dùng Long Mãng Đại Đan, có tác dụng giống với Hoàng Long Đan, nhưng tác dụng mạnh hơn.
Đương nhiên, vật bên ngoài cũng không phải toàn năng, phàm là việc gì tốt quá sẽ hoá dở.
Đan dược có thể thay đổi thiên tư của một người thì dược lực sẽ mạnh đến mức nào?
Tuổi quá nhỏ, cảnh giới không đủ, không chịu nổi dược lực, sẽ có nguy hiểm tử vong.
Tuổi quá lớn, thân thể về cơ bản đã được định hình, tác dụng cải thiện sẽ cực thấp.
Chọn lọc cân bằng, nửa võ cốt thường chính là cực hạn mà ngoại lực có khả năng mang lại.
Ý tứ của Vệ Thiệu rất rõ ràng.
Từ Nhạc Long cho ngươi chỗ tốt là hai đại công, ta cho ngươi ba đại công, thậm chí còn không cần báo lên trên, lập tức cho luôn!
Quả thật, Lương Cừ là võ cốt trời sinh, Hoàng Long Đan sẽ không có quá nhiều tác dụng cải thiện thiên phú đối với hắn, nhưng dược lực có thể dùng để tăng tu vi Võ đạo!
Là chuyện tốt.
Lương Cừ đáp ứng luôn.
"Được, giờ Vệ đại nhân đưa Hoàng Long Đan cho ta đi, ta lập tức đến làm việc cho các ngươi"
Vệ Thiệu sững sờ:
"Lương huynh đệ đang nói đùa phải không?"
Lương Cừ hỏi lại:
"Không phải ngươi nói đùa trước sao?"
Vệ Thiệu cười to:
"Cũng đúng"
Đầu óc hai người đều không bị hỏng.
Ai lại đi đào người ngay trước mặt đám đông như vậy chứ?
Đã là người thì phải chọn phe.
Lương Cừ thân là đệ tử của Dương Đông Hùng, đã định trước hắn phải cùng một phe với Từ Nhạc Long, dù có ý định phản bội, muốn nhảy sang bên Vệ Lân thì căn bản cũng không được tín nhiệm.
Vệ Thiệu hiểu rõ đạo lý trong đó, hắn qua đây nói những lời này, chẳng khác gì nhìn thầy một con chó thú vị ở ven đường, kìm lòng không được móc một khối thịt từ trong ngực ra, muốn trêu chọc nó, khiến nó phải kêu gâu gâu.
Chưa bàn đến thịt có cho hay không, chỉ cần con chó phản ứng hắn liền thấy thoải mái rồi.
"Thật đáng tiếc, Lương huynh đệ tuổi trẻ tài cao, cá nhân ta vô cùng nguyện ý làm cộng sự với ngươi"
Lương Cừ nhịn không được xiết chặt nắm đấm.
"Lương Cừ, có việc gì vậy?"
Thanh âm của đám người Nhiễm Trọng Thức truyền tới từ phía sau lưng.
"Xem ra bạn bè của Lương huynh đệ tới rồi!"
Vệ Thiệu thấy đám người Nhiễm Trọng Thức chú ý đến mình, đứng bên cạnh nhìn chằm chằm liền không ở lâu nữa.
"Cáo từ"
Nhiễm Trọng Thức nhìn chằm chằm Vệ Thiệu biến mất, sau liền đi đến trước mặt Lương Cừ:
"Vừa tách ra liền thấy ngươi bị người khác chặn lại, Vệ Thiệu gây khó dễ à?"
"Cũng không làm khó gì cả, chỉ là tới lôi kéo ta"
Hạng Phương Tố cười thành tiếng:
"Đầu óc hắn bị hỏng sao, lại muốn tới lôi kéo ngươi?"
"Là không bị hỏng nên mới khiến ta khó chịu"
Lương Cừ biết mình bị người khác coi thường.
Đối phương về căn bản không để hắn vào trong mắt nên mới tới đùa bỡn hắn như vậy.
"Đa tạ Nhiễm đại ca, Hạng đại ca đã giải vây"
"Chuyện nhỏ thôi, nhanh đi tìm sư huynh của ngươi đi, chắc là bên phía Vệ Lân cũng đến không ít người đâu"
"Ừm"