Cảm ơn đám người Nhiễm Trọng Thức xong, Lương Cừ bước nhanh đi tụ hợp với nhóm Hướng sư huynh, lại đi dạo một vòng ở tầng hai.
Trong lúc đó, hắn cũng động lòng với vài thứ đồ, chỉ tiếc rằng tiền mang theo trên người không nhiều, không nỡ tiêu.
Đồ tốt trên tầng hai còn rực rỡ muôn màu như vậy, vậy ở hội đấu giá càng không cần phải nói.
Nghe nói hội đấu giá tổ chức gần hai canh giờ, thương hội Thiên Bạc chuẩn bị tổng cộng hơn một trăm vật phẩm đấu giá.
Cuối cùng, mấy người ở lối đi lên tầng ba chạm mặt Dương Đông Hùng, đúng lúc gặp phải Từ Nhạc Long và thủ hạ.
Quả đúng là người tài trong thiên hạ như sao trên trời, tập hợp đủ hết cường hào cả huyện Bình Dương.
Mọi người chào hỏi qua.
Quản sự Chu Bỉnh Xán tươi cười chào hỏi mọi người, dẫn mọi người lên tầng ba.
Trong tầng ba của tòa nhà Thiên Bạc lại chia thành hai tầng, tầng thứ nhất có rèm ngăn cách, mỗi một tấm rèm có một chỗ ngồi.
Tầng thứ hai là sương phòng độc lập được xây dựng vòng quanh vách tường, không chỉ có tính bảo mật tốt hơn, nhìn từ trên xuống dưới càng rõ hơn, ở cửa có một nam hầu đứng thẳng tùy thời chờ lệnh.
Nhóm người Từ Nhạc Long và Dương Đông Hùng yêu cầu ở hai sương phòng sát cạnh nhau.
Sàn nhà gỗ được lau chùi sáng bóng như gương, trên bàn dài lớn bày đầy trái cây, lò phun khói trắng lượn lờ.
Từ Tử Soái đặt mông nằm xuống giường La Hán, cầm một đĩa vải bóc vỏ sẵn lên ăn.
Lục Cương lật sổ xem vật phẩm đấu giá.
Lương Cừ mở cửa sổ ra, ngoại trừ sân khấu trước mặt và hành lang dài ở giữa ra, những chỗ khác ánh sáng đều tương đối tối.
Hắn tì lên lan can, nghe thấy thanh âm vui mừng mà cung kính của Chu Bỉnh Xán.
"Giản đại nhân bận rộn như vậy mà vẫn đại giá quang lâm, toà nhà Thiên Bạc quả đúng là nhà tranh thêm sáng"
"Chu quản sự khách sáo quá"
"Giản đại nhân mời lên phòng"
"Vệ đại nhân..."
Lương Cừ nghe vậy nhìn qua, lại chỉ thấy bóng lưng một người mặc áo đỏ đi vào sương phòng, không được tận mắt chứng kiến.
Làm việc ở Hà Bạc Sở lâu như vậy, hắn còn chưa từng thấy qua cấp trên chân chính của mình trông như thế nào, cũng có chút không được bình thường.
Du Đôn tới bên cạnh Lương Cừ:
"Hôm nay là hội đấu giá đầu tiên của thương hội Thiên Bạc ở huyện Bình Dương, trừ phi là đối đầu, bằng không mọi người đều sẽ cho chút thể diện, tránh việc cạnh tranh, cũng coi như là một việc tốt.
Vậy nên, nếu như thích thứ gì đó, không cần lo lắng, cứ thử ra giá xem, cũng chưa chắc là không lấy được"
"Đa tạ Du sư huynh"
Trong lòng Lương Cừ có tính toán, Hạng Phương Tố mua một khối ngọc không có giá trị gì đã bỏ ra 84 lượng vàng, khiến hắn có sự hiểu biết sâu sắc hơn đối với tài phú.
Chỉ hận rằng tài lực không đủ.
Giờ Thìn sáu khắc, mọi người lần lượt đến đông đủ.
Người hầu lần lượt đậy chụp kính lên đèn nến dọc hành lang, cuối cùng chỉ còn lại phòng đấu giả ở trước mặt là vẫn còn sáng đèn.
Bầu không khí không khỏi trở nên trang nghiêm.
Người chủ trì hội đấu giá, chính là người lúc trước tới đưa thiếp mời – Chu Bỉnh Xán, chòm râu dê trên cằm hắn hơi vểnh lên, lộ ra thần thái sáng láng, tràn đầy năng lượng.
"Chư vị..."
Một hồi khách sáo dạo đầu.
"Ta cũng không nhiều lời nữa, xin hãy cầm chắc số trong tay mình, đừng bỏ lỡ vật phẩm mình yêu thích.
Hôm nay, vật phẩm đấu giá đầu tiền là cây hồng vận bích hoa đến từ Lan Châu!
Tương truyền... , cây này có khả năng chữa trị cường đại, có thể mang đến vận may cho người trồng cây, giá khởi điểm, ba trăm lượng!"
Cố sự biên thật tốt, Lương Cừ nghe mà say sưa hứng thú, ngay sau đó liền thấy mọi người lần lượt giơ bảng, tăng giá vô cùng hạn chế, không khác mấy so với lời Du Đôn nói.
"Một ngàn bốn trăm lượng, thành giao!"
"Xích Kim Thánh Phiến, dẫn dắt khí huyết gần như không trở ngại, khắc họa đường vân uy lực tăng lên gấp bội, giá khởi điểm, sáu trăm lượng!"
"Hai ngàn tám trăm lượng, thành giao!"
Lương Cừ kinh ngạc nhìn Lục sư huynh, không ngờ sư huynh của mình lại có tiền như vậy, vô thanh vô tức bỏ ra gần ba ngàn lượng.
"Ngọc Dịch Tĩnh Hoàn, là tinh phẩm của Lại đại sư, giá khởi điểm, bảy trăm lượng!"
"Hai ngàn sáu trăm lượng, thành giao!"
Vật phẩm đấu giá của hội đấu giá hiển nhiên được sắp xếp theo thứ tự từ giá thấp đến giá cao, giá cả có xu thế càng ngày càng cao.
Bắt đầu từ vật phẩm thứ nhất, không có cái nào mà giá thành giao thấp hơn một ngàn lượng, thậm chí từ vật phẩm thứ năm trở đi, bắt đầu tăng lên trên ba ngàn, Lương Cừ nghe mà không khỏi nhức đầu.
Tổng cộng hơn một trăm vật phẩm, dựa theo xu thế trước mắt, không đến vật phẩm thứ mười giá cả sẽ vượt qua năm ngàn lượng, đến vật phẩm thứ ba mươi sẽ hơn một vạn lượng?
Càng về sau càng ít có liên quan đến mình.
Đúng là chỉ tới để xem náo nhiệt.
"Vật phẩm tiếp theo đây, chính là thi thể một con dị thú bắt được ở trung du Giang Hoài, Kim Tinh Thú!"
Chu Bỉnh Xán xốc vải lên.
Cùng với sự xuất hiện của dị thú đầu sư tử, toàn thân màu đỏ thẫm kia, đối mặt với con ngươi lóe ra ánh vàng của nó, chỗ sâu bên trong thể xác cũng như tinh thần Lương Cừ đột nhiên tuôn ra một tia khát vọng.