Xuyên Chủ Đế Quân!
Võ Đạo Thông Thần!
Hoa văn Trạch Đỉnh nối liền, ánh sáng bắn ra như bão lũ, Lương Cừ không nhịn nổi mà phải nhắm mắt lại.
Trong phút chốc.
Bên tai toàn là tiếng nước.
Một giọt nước rơi xuống từ không trung đập vào chính giữa trán hắn, lạnh lẽo thấu xương.
Lương Cừ mở mắt ra, khoảnh khắc phóng mắt ra nhìn, hắn lui về phía sau một bước, làn nước trong vắt chưa đến mắt cá chân gợn sóng.
"Đây là..."
Trời đất bao la choáng ngợp, sự trống rỗng hư vô ùa xuống.
Lương Cừ căn bản không thể dựa vào thị lực của mình mà đi đo lường không gian rộng lớn mà hắn đang ở trong đó.
Hắn đứng lên nhìn, có thể mơ hồ nhìn thấy đường viền màu xanh bị mây che phủ, xa xăm tựa như bầu trời, phía cuối cùng chìm trong bóng tôi, căn bản không nhìn rõ.
Âm thanh thủy triều vang vọng một cách đơn điệu trong mảnh đất trời hư vô này, tựa như có một con sông đang ẩn mình ở khắp tám phương, không thể nhìn thấy cũng chẳng thể cảm nhận được.
Mình đang ở trong Trạch Đỉnh sao?
Tiếng khuấy nước đột nhiên vang lên, Lương Cừ xoay người.
Một con cá ánh sáng màu lam cực lớn.
Con cá trải dài như sơn mạch, nằm nghiêng trong vùng nước cạn, đôi mắt đỏ rực đối diện với hắn.
Ánh mắt va chạm vào nhau, con cá đột nhiên nhảy ra khỏi nước, ánh sáng màu lam nhạt phủ khắp đất trời.
Lương Cừ mở to mắt, không bận tâm đến việc chói mắt, tận mắt chứng kiến con cá hóa thành một dải ánh sáng, đâm vào mặt tường của Đỉnh ở phía xa!
Vách đỉnh màu xanh xám sóng gợn lăn tăn, ánh sáng mờ nhạt chớp động, dần dần phác họa ra hình ảnh Thần Tướng cầm thương uy nghiêm.
Ánh sáng lưu chuyển, hợp nhất vào nhau, Thần Tướng bước ra từ vách đỉnh, tựa như sao sáng trên trời, Lương Cừ có thể xuyên qua đường nét thân thể nhìn thấy vách đỉnh màu xanh xám.
Thần Tướng sải bước như sao băng rơi, ban đầu cao bằng đất trời, cao ngất tận mây, mà mỗi một bước đi thì thân hình lại thu nhỏ lại một phần, khi đến trước mặt hắn, đã không khác gì người bình thường.
Lương Cừ không tránh không nhé, Thần Tướng bước vào trong cơ thể hắn.
Khoảnh khắc khi chạm nhau.
Oành!
Toàn thân trên dưới tựa như liệt hỏa thiêu đốt, từ phần xương sống lan ra ngoài, đốt cháy mỗi một tấc máu thịt.
Ngọn lửa như nham thạch men theo huyết dịch chảy khắp cơ thể, không ngừng xé nát theo một nhịp điệu mạnh mẽ nào đó.
Đau thấu tim gan!
Lương Cừ suýt chút nữa đã cắn đứt lưỡi mình!
Nhưng hắn không còn là Ngô Hạ A Mông nữa, năm ngón tay nắm chặt, cố nhịn cơn đau,
(Ngô Hạ A Mông: tướng Lữ Mông nước Ngô (thời tam quốc) | chỉ người có học thức thấp)
Móng tay cắm thật sâu vào lòng bàn tay, vùng da quanh đó đều tái nhợt.
Lúc Xuyên Chủ Đế Quân lần đầu tiên coi trọng, cảnh tượng trảm Giao vẫn vẹn nguyên trong trí nhớ, nếu không đoán sai, tiếp theo đây sẽ lại xuất hiện một lần nữa!
Phong thái của thương kia vẫn là điều mà hắn khao khát!
Hắn muốn xem thêm một lần nữa!
Mỗi một tấc gân cốt huyết nhục đều đang run rẩy đau đớn, một lượng lớn mồ hôi nóng tỏa ra, bị dòng nước cuốn trôi.
Không biết đã nhẫn nại bao lâu, ngay đúng lúc toàn thân Lương Cừ kiệt sức, thần kinh căng thẳng đến cực hạn thì góc nhìn của hắn thay đổi.
Trời đất một mảnh tối tăm, mặt sông màu xám nhấp nhô chập trùng.
Sóng lớn như một tấm màn, con sóng trước còn chưa kịp ập xuống đã bị con sóng sau va cho tan tành, hóa thành bọt nước màu trắng.
Bóng đen to đến khủng bố đang bơi dưới nước, mặt sông chập trùng đột nhiên nhô lên, sinh vật đáng sợ với hai chiếc sừng hươu trên đầu phá tan mặt nước, hàng triệu tấn nước phun trào.
Sinh vật đáng sợ nhìn thẳng từ trên xuống dưới, con ngươi màu vàng rực tựa như hai mặt trời thiêu đốt!
Lương Cừ thấy vậy, không chỉ không sợ hãi mà còn vui mừng.
Đây chính là thứ hắn muốn chờ!
Xuyên Chủ trảm Giao!
Lần trước diễn ra quá nhanh, ý thức mơ hồ, chẳng nhớ gì hết, lần này nhất định phải học được một hai phần!
Mà sau đó, còn chưa chờ Lương Cừ kịp nhìn về hướng Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay mình thì góc nhìn đã lại thay đổi.
Sông nước phun trào, sóng đen cuốn lên bọt trắng.
Thần Tướng cầm thương đứng trên đỉnh đầu, che ánh sáng chiếu xuyên qua mây đen, mặt trời phủ một tầng ánh sáng màu vàng chói mắt lên thân ảnh kia, rực rỡ đến mức không thể nhìn thẳng.
Tình huống gì đây.
Sóng nước quanh người Lương Cừ trào dâng, hết đợt này đến đợt khác đập vào người, hắn ngơ ngẩn nhìn Thần Tướng đang cầm thương trên không trung.
Bên trên là Xuyên Chủ Đế Quân, bên dưới là...
Không phải chứ, sao đối tượng hai lần nhập vào đều không giống nhau?
Chờ đã, mình là Giao Long, vậy...
Lương Cừ muốn trốn nhưng không trốn nổi, mỗi một chiếc vảy trên dưới đều đang tựa như bị mảnh đao cắm vào, giam chặt toàn thân.
Đệt mẹ!
Thần Tướng chuyển động rồi.
Trời đất đều lặng yên.
Đồng tử Lương Cừ co rút, da gà nổi khắp người, nỗi hoảng sợ phủ trời lấp đất.
Màu sắc trong mắt mất đi hết, tất cả đều hóa thành hai màu đen trằng, đất trời toàn là đường cong vặn vẹo.
Những đường nét cấu thành nên cơ thể cũng đang đập loạn, không ngừng sụp đổ rồi lại tái cấu trúc lại.
Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao xẹt qua những đường cong kia, trên đường nó đi hết thảy đều đứt gãy, nhẹ nhàng như thể dùng đao nhỏ cắt đứt sợi dây thừng mảnh mai, mãi cho đến khi thanh đao kia trảm đến đỉnh đầu Lương Cừ.
Mặt sông sâu hàng ngàn mét nứt ra rồi chìm xuống, men theo mặt nước sụp xuống, máu tươi không ngừng tản ra, tựa như chảy ngược dòng, lan ra khắp xung quanh.
Tầm nhìn Lương Cừ lại thay đổi, nhưng không phải đổi đến trên người ai khác mà là đang 'tách' sang hai bên.
Ô, không đau nữa rồi?
Lương Cừ trong lúc kinh sợ đột nhiên ý thức ra điểm này, cho dù tầm nhìn của mình bị tách thành hai bên nhưng toàn thân trên dưới hắn không còn chút cảm giác thống khổ nào nữa.
Tầm nhìn của Lương Cừ không ngừng tách ra, tận mắt chứng kiến mặt sông hóa thành biển máu, vô số cá lớn tranh đoạt máu thịt.
Có con sau khi phồng to lên nổ thành thịt vụn, cũng có con tiến hóa thành công, thể hình tăng mạnh, hóa thành Tinh quái, thậm chí là Yêu thú.
Lương Cừ đứng sững ngay tại chỗ.
Vô số suy nghĩ, ý tưởng xuất hiện trong đầu.
Hắn không nhập vào góc nhìn thứ nhất của Xuyên Chủ Đế Quân, hai lần kết hợp vào nhau, ngược lại khiến hắn có nhận thức sâu sắc hơn đối với thương kia.
Khốn cảnh Võ đạo không biết phải xử trí thế nào bao lâu nay phảng phất như bị một thương kia chặt đứt hết thảy chướng ngại.
Oành!
Hết thảy trước mắt tan thành mây khói.
Lương Cừ ngồi xếp bằng dưới đáy nước, mày mắt mũi, tay chân người, tựa như linh hồn quay lại mà nhanh chóng thích ứng.
Hắn từ tử mở mắt ra, hai đạo Thần quang trong mắt phản chiếu ra ên ngoài.
Trên mu bàn tay, Lôi Phù hiện lên một cách tự nhiên, phần bị thiếu hụt ánh sáng chuyển động, tựa như vẽ rồng điểm mắt mà bù đắp vào chỗ thiếu, rồi lại lan ra ngoài trên cơ sở của Lôi phù, phát sinh biến hóa lần thứ hai, kéo dài cả đầu phù chân phù, bổ sung thêm càng nhiều nội dung.
Dương Lôi Phù!
Lương Cừ mở tay ra, dòng nước dâng trào, cuốn theo Phục Ba Thương dưới đáy nước, nằm ngang trên lòng bàn tay, đầu thương dựng đứng, nước sông sục sôi giận dữ.
Đầu thương chớp động biến hóa, dẫn theo hư ảnh hình rồng, gào thét tứ phương, dòng nước biến thành đao.
Ba thương của Thanh Long Thương pháp đều thông suốt, thương đầu tiên mơ hồ có dấu hiệu đại thành!
Huyền Thiết Đại cung không ở bên cạnh, Lương Cừ có thể cảm nhận được Lạc Tinh Tiễn của mình dù chưa đến đại thành nhưng đã vượt qua khe núi của đại thành, mò mẫm được đến Trục Nguyệt Tiễn, thậm chí là Quán Nhật Tiễn!
Không chỉ như vậy!
Lương Cừ đứng dậy, trong lúc bước đi thân hình lập lòe, lưu lại từng tia điện trong dòng nước.
Lôi Tự Ấn Pháp có Lôi Bộ, thân pháp này không phải là thân pháp dưới nước, nếu cưỡng chế thi triển, áp lực nước còn kiên cố hơn cả bức tường sắt trải qua trăm lần tôi luyện!
Mà Lương Cừ trong phút chốc không chút do dự, không phải là hắn khống chế nước hỗ trợ mà là kết hợp Chu du lục hư!
Chu du lục hư vốn là thân pháp đỉnh cấp thuận theo sự lưu động của khí cơ thiên địa, kết hợp với Lôi Bộ, cứng rắn dùng bộ pháp này ở dưới nước!
Nhanh, quá nhanh rồi.
Lương Cừ không ngờ rằng thêm một lần coi trọng sẽ khiến mình tiến bộ nhanh như vậy!
Chỉ tiếc rằng, bộ pháp này không phải đơn thuần là do thiên phú tăng lên mà là lĩnh ngộ từ việc quan sát Xuyên Chủ trảm Giao, trừ phi được thêm một lần coi trọng, bằng không chỉ có cơ hội trước mắt này.
Một kích kia không phải kỹ năng mà là Đạo!
Chẳng trách Xuyên Chủ Đế Quân coi trọng lại Võ đạo thông thần!
[Dung nhập Trạch linh Xuyên Chủ Đế Quân, đạt Võ đạo thông thần tầng thứ hai, thiên phú Võ đạo tăng hai lần, thương tổn đối với yêu thú thuộc tính thủy tăng lên hai thành]