Tầng ba thương hội Thiên Bạc ngoại trừ việc tổ chức đấu giá ra, ngày thường đại đa phần đều cho bên ngoài thuê, cung cấp địa điểm và phục vụ.
Nhóm Lương Cừ kiểm tra thân phận ở cửa xong, dưới sự dẫn đường của người hầu, lần lượt vào chỗ ngồi đã được sắp xếp từ trước.
Hôm nay toàn bộ tầng ba hoàn toàn bất đồng so với khi trước.
Bàn dài sơn son chia làm hai dãy, chỉnh tề như nét mực do người thợ mộc vẽ, không nhìn thấy điểm cuối.
Mấy thiếu nữ ngồi quanh bình phong gảy cổ cầm, trong bầu không khí tản mạn huân hương nhàn nhạt.
Phía trước những chiếc bàn dài trải hai trượng lụa, mấy họa sĩ mài mực rửa bút, chuẩn bị vẽ tranh ghi lại cảnh tượng phồn hoa.
Phía xa xa băng đài vây quanh, không khí không hề nóng bức, nhưng bên cạnh mỗi người vẫn đặt băng giám, trông giống như một tòa cung điện, khói lạnh màu trắng nhạt men theo bốn góc mái hiên tỏa xuống phía dưới.
Tiệc mừng công của Giản Huyện lệnh bao cả tầng 3, giàu có hào sảng, không hổ là người bỏ ra mấy chục vạn lượng bạc trắng để mua Bảo thực kéo dài tuổi thọ.
Chờ đã.
Lương Cừ ngồi sau bàn, bóc vỏ quýt trong đĩa trái cây, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Nếu lão tổ Tông sư của Giản Trung Nghĩa quả thực có chuyện tằng tựu kia, vậy Giản Trung Nghĩa còn mua bảo vật kéo dài tuổi thọ cho lão tổ làm gì?
Lương Cừ nhét quýt vào miệng, không đưa ra được đáp án.
Có lẽ thực sự chỉ là tin đồn chăng.
Cho dù bảo vật có vào bụng ai thì cũng không đến lượt hắn.
Thời gian dần trôi, các vị khách lần lượt vào chỗ, mãi cho đến khi vị Đại Võ sư đầu tiên, Tùy Hồng Yến xuất hiện, Giản Trung Nghĩa mới xuất hiện để tiếp đón.
Sau Tùy Hồng Yến, các nhân vật quan trọng của Hà Bạc Sở, Tập Yêu Ti như Dương Đông Hùng, Từ Nhạc Long, Vệ Lân cũng lần lượt xuất hiện.
Các anh hùng lần lượt vào chỗ.
Một tốp Đại Võ sư Thú hổ, thực lực, địa vị đều cao nhất ngồi ở vòng tròn trung tâm phía trước nhất.
Cộng thêm cả Giản Trung Nghĩa, tổng cộng có chín người.
Bên ngoài dùng bình phong thấp ngang bắp chân, khảm đá cẩm thạch để phân chia không gian.
Ấy là vị trí của nhóm Nhiễm Trọng Thức, Hạng Phương Tố.
Là những người thực lực cao cường mà bối cảnh lại thâm hậu.
Đại khái khoảng hơn 70 chỗ.
Tầng thứ 3, bình phong cao nửa người, phết sơn son, trên mặt bình phong khắc đủ loại tiên hạc, chim thú.
Khách đến phải ngồi thẳng người mới có thể xuyên qua bình phong nhìn thấy tình hình bên trong tầng một và tầng 2 của yến hội.
Vị trí thuộc về nhóm người Lương Cừ, Vệ Thiệu thì phải hơn trăm người.
Có thực lực nhưng bối cảnh không đủ hoặc thực lực không đủ nhưng có bối cảnh.
Bối cảnh của Vệ Thiệu kém hơn chút còn thực lực của Lương Cừ kém hơn chút.
Còn tầng thứ tư chỉ dùng bình phong lớn cao hai mét để ngăn cách, hoàn toàn không nhìn thấy tình hình ở ba tầng bên trong.
Người ngồi đó là Võ sư bình thường không có bối cảnh gì ở Hà Bạc Sở.
Trong đó có người không lập công, thậm chí là hôm ấy mới nhận được thông báo, thuộc về vai trò 'đi cùng'.
Tổng bốn tầng, dùng ba loại bình phong độ cao khác nhau để ngăn cách.
Địa vị, đẳng cấp phân định rõ ràng.
Nếu đổi thành người bình thường, về cơ bản nhìn không rõ tình hình bên trong.
Lương Cừ liếc mắt nhìn Vệ Thiệu ngồi phía đối diện, trong lòng không vui.
Nếu hắn là Võ sư Lang yên, nhất định có thể ngồi ở vòng thứ 2, không ngồi chung với những người này.
Vệ Thiệu chú ý thấy ánh mắt của Lương Cừ, cũng nhìn nhau thấy ghét, hừ lạnh một tiếng.
Hắn nhìn thấy Lương Cừ liền nghĩ đến việc mình bị mất hơn ba ngàn lượng bạc trắng, nghĩ đến việc mình ngâm mình dưới nước hơn mười ngày, bơi đến co rút cả tay.
Nếu không phải Lương Cừ có tước vị Đại Tạo Tước, thêm vào đó là đệ tử thân truyền của Dương Đông Hùng, hắn lúc này cũng nên ngồi ở tầng thứ tư với đám người thô kệch kia!
Vị trí trung tâm.
Giản Trung Nghĩa đứng dậy chắp tay.
"Mượn dùng nơi đây thiếu tôn kính, thỉnh chư vị rộng lòng lượng thứ!"
"Giản đại nhân khách sáo quá."
"Tốn kém quá rồi, Giản đại nhân."
"Ta có tốn kém gì đâu, hơn nửa chi phí hôm nay là do quản sự Thiên Bạc – Chu tiên sinh cung cấp."
"Ồ, là như vậy ư?"
"Chu tiên sinh..."
Toàn là những lời khách sáo.
Lương Cừ ngồi cách đó mấy chục mét, nghe mà tai muốn mọc kén, bụng thì kêu ùng ục.
Lúc đến là chiều muộn, giờ trời đã tối đen mà vẫn chưa khai tiệc.
Sau khi giao lưu khoảng một khắc, Giản Trung Nghĩa cuối cùng cũng kính rượu với mọi người.
"Người trong thiên hạ, có ai là không có cha mẹ? Từ nhỏ được ôm được cõng, chỉ sợ chết yểu.
Có ai là không có huynh đệ, như thể tay chân. Có ai là không có thê tử? Tương kính như tân. ...
Trời đất buồn thay, cỏ cây cũng buồn. Tế văn này chẳng thể đến với linh hồn những người đã khuất, chẳng nơi nương tựa.
Ly đầu tiên, kính cho linh hồn những người dũng sĩ!"
Giản Trung Nghĩa rót xuống ly rượu đầu tiên.
Mọi người đều theo sau.
Lương Cừ cũng học theo.
Giản Trung Nghĩa lại nói một tràng nữa, nâng ly rượu lên.
"Ly thứ hai, kính Hoàng đế Thuận Nguyên Đại Bảo Thánh Văn Thần Võ Pháp Thiên Chứng Đạo!"
Mọi người uống rượu.
Lương Cừ cũng uống rượu.
"Ly thứ ba, kính chư vị vệ quốc dũng sĩ!"
Kính xong ba ly rượu, khai tiệc!
Yến tiệc linh đình, khách khứa đều vui.
Bên trong hội trường vui vẻ hòa thuận, dù sao trên danh nghĩa cũng là Giản Trung Nghĩa mời tiệc, được ăn miễn phí.
Lương Cừ cũng muốn trò chuyện với người khác nhưng hắn nhìn trái phải phát hiện ra xung quanh chẳng có ai hắn quen.
Nhóm Hạng Phương Tố, Nhiễm Trọng Thức đều ngồi ở vòng thứ hai.
Mục đích của việc sắp xếp chỗ ngồi là phân chia tầng lớp, không chạy lung tung được, kể ra ngoài lại bảo là không có giáo dưỡng, Lương Cừ chỉ có thể vùi đầu ăn uống.
Một bữa cơm hết hơn một canh giờ, hơn nửa thời gian phía sau là ở trạng thái ăn no rồi không có việc gì làm.
Chờ mãi đến đầu giờ Hợi, khoảng từ 9 giờ đến 10 giờ yến tiệc mới kết thúc.
Chu quản sự sắp xếp nhân thủ, đưa người về nhà.
Lương Cừ không vội về, cáo biệt Dương Đông Hùng xong, hắn trước tiên lên tầng 2 đi dạo một vòng, với sự trợ giúp của người hầu, mua món Bảo thực dưới nước.
Không thể có cấp bậc như Tịnh Đế Liên, Lưỡng Sinh Hoa được, chỉ có thể tìm Bảo thực thông thường, chất lượng không cao, thắng ở chỗ số lượng nhiều.
Lương Cừ cũng không chê, ước lượng Tinh hoa Thủy Trạch xong liền mua hết hơn ba trăm lượng bạc.
Trấn Nghĩa Hưng.
Xích Sơn quay lại chuồng ngựa.
Lương Cừ men theo sông ngầm tới khu vực sông Giang Hoài, nuốt Bảo thực vào bụng.
Tiêu hóa hết cả, tổng cộng tăng thêm 300 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, tính ra 1 điểm Tinh hoa Thủy Trạch giá hơn 1 lượng.
Bảo thực dưới nước độ khó cao, thường hay chênh giá.
Kê Quan Qủa chỉ cấp trong Hà Bạc Sở, ở bên ngoài hoàn toàn tìm không ra Bảo thực vừa tốt vừa rẻ như vậy.
Hơn 300 lượng mà được có chút ít như vậy, đúng là lỗ vốn.
Nhưng thế là đủ rồi!
Kê Quan Qủa một ngày chỉ ăn được ba quả, là vì hiệu quả sau đó sẽ yếu đi, khí huyết cung cấp có hạn, nhưng Tinh hoa Thủy Trạch trong đó lại không ít!
Trước khi bế quan, Lương Cừ từng dùng tiểu công đổi mấy chục quả Kê Quan Qủa ở Hà Bạc Sở, vốn định mỗi ngày ba quả, từ từ ăn.
Bây giờ.
Nhị Lang coi trọng đã gần ngay trước mắt!
[Tinh hoa Thủy Trạch +7]
[Tinh hoa Thủy Trạch +8]
[Tinh hoa Thủy Trạch +7. 6]
Lương Cừ ăn từng quả một.
Trong chớp mắt đã ăn hết hơn ba mươi Kê Quan Qủa, lại tăng thêm hơn 200 điểm Tinh hoa Thủy Trạch.
Một vạn điểm Tinh hoa Thủy Trạch, bổ sung cho đủ luôn!
Kết nối với Trạch Đỉnh.
Trong Đỉnh, tiếng song vang lên không ngừng, Xích Khí màu đỏ nhạt dao động bên trên Tinh hoa Thủy Trạch.
[Được một tia Xích Khí, nếu dung hợp với một vạn điểm Tinh Hoa Thủy Trạch, có thể sinh ra Linh ngư, thăng hoa coi trọng. ]
Đã chuẩn bị xong hết, dung hợp!
Trạch Đỉnh tỏa sáng, Xích Khí trong phút chốc dung nhập vào trong Tinh hoa Thủy Trạch đang dâng trào, cuộn lên lốc xoáy, mực nước của Tinh hoa Thủy Trạch nhanh chóng thấp xuống, tốc độ nhanh đến kinh ngạc.
Chờ đến khi ánh sáng tan đi.
Một con cá nhỏ mắt đỏ, toàn thân màu xanh thẫm, cảm giác chỉ to bằng ngón cái xuất hiện trong Trạch Đỉnh.
Tinh hoa Thủy Trạch vốn tích lũy cực nhiều trong phút chốc chỉ còn lại một tầng mỏng, đến mức mà cá nhỏ hoàn toàn không thể bơi lội được, vùng vẫy trong đó.
Đây chính là Linh Ngư sao?
Lương Cừ chưa kịp đau lòng thì trong thức hải đã xuất hiện một cảm giác huyền diệu, tựa như sau khi dung nhập Xích Khí, Tinh hoa Thủy Trạch biến hóa càng phức tạp hơn.
[Được một con Linh Ngư, có thể thăng hoa Trạch Linh coi trọng]
[Trạch Linh coi trọng: Võ đạo thông thần tầng thứ nhất (Xuyên Chủ Đế Quân); Ứng Long Vân: tầng 1; Thiên Ngô: tầng 1]
Tầm mắt Lương Cừ quét qua, không hề chần chờ.
Xuyên Chủ Đế Quân!