Phạm Hưng Lại thấy vậy cũng không dám tới quấy rầy.
Hắn từng nghe tiên sinh kể chuyện kể, khi trước có một Võ Đế, tu vi cao thâm, rất giỏi giết người trong mộng, có một thân tín đắp chăn cho hắn, bị hắn còn đang ở trong mộng một kiếm giết chết luôn, sau khi tỉnh dậy hối hận vô cùng, đau đớn khóc than mà an táng long trọng.
Phạm Hưng Lai không biết Lương Cừ liệu có khóc vì mình không, nhưng nó mới hơn mười tuổi, còn chưa lấy vợ đâu.
Đúng lúc, lão hòa thượng đi ra từ sương phòng phía Tây.
Phạm Hưng Lai đi tới chào hỏi:
"Đại sư, lão gia nhà ta làm sao vậy?"
Lão hòa thượng lắc đầu:
"Không có gì đáng ngại đâu, tiểu thí chủ cứ đi làm việc đi"
Phạm Hưng Lai nói một tiếng cảm ơn xong liền đi cắt cỏ cho ngựa ăn.
Lão hòa thượng quét mắt nhìn Lương Cừ từ trên xuống dưới.
Y phục chỉnh tề, không có vết thương, không giống như tranh đấu với người khác, ngược lại khá kì lạ.
Chỉ sau một đêm mà tiều tụy như vậy, không phải là...
Lão nhắm mắt lại, lắng nghe âm thanh.
"Nguyên Dương không mất, quái lạ quái lạ..."
Chạng vạng tối.
Mặt trời ngả về Tây, trong viện là một mảnh đỏ thẫm, bóng cây hắt đến trên mặt Lương Cừ.
Mí mắt hắn khẽ run lên, chậm rãi mở ra, đối diện với mặt trời lặn, nhịn không được mà híp mắt lại.
Một lúc sau, Lương Cừ mới kịp phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra.
Giờ thì hay rồi, không cần phải chọn nữa.
Nhắm mắt nhớ lại, một màn Xuyên Chủ trảm Giao kia quả thật đã mất đi rất nhiều thần vận, rất nhiều chỗ trở nên mơ hồ không rõ nữa.
"Đáng tiếc, Thận Trùng không tạo ra mộng cảnh được..."
Xuyên Chủ trảm Giao thần dị phi phàm, Lương Cừ trước đó cũng nghĩ cách phục chế lại, nhưng Thận Trùng chung quy cũng có cực hạn.
Để nó ở trong mơ phục chế ra khung cảnh sấm chớp cuồn cuộn không thành vấn đề, nhưng Xuyên Chủ trảm giao thì quả đúng là làm khó nó.
Dù có phục chế được thì căn bản cũng không có chút thần vận nào, chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi, không hề có tác dụng.
"Có dù sao vẫn tốt hơn là không có"
Lương Cừ ăn cơm tối xong, bắt lấy những thần vận còn sót lại, tiếp tục quan sát.
Mấy ngày tiếp theo, hắn không bước chân ra khỏi nhà.
Không tới báo cáo bên Hà Bạc Sở, cũng không tới Võ quán, chỉ rúc trong nhà, quan sát thần vận đã càng ngày càng ít.
Trong lúc đó, Lương Cừ có một phát hiện ngoài ý muốn.
Hắn cao lên!
Chiều cao trước đó của hắn là 5 thước 55, khoảng 1m85, giờ lại là 5 thước 65, cao thêm một tấc, lên tới 1m88!
Có lẽ là do dung hợp với Xuyên Chủ Đế Quân nên lại tăng thêm.
"Chắc là cũng cao đến cực hạn rồi."
Lương Cừ trước kia luyện chế trường thương được Lục sư huynh sờ cốt, cho ra giới hạn là vào khoảng 5 thước 6 đến 5 thước 7.
Về sau hắn tới Y quán học y, nhận biết đối với Võ đạo lại tăng thêm, biết vóc dáng của mình cũng đến cực hạn rồi, có cao thêm nữa cũng chỉ khoảng nửa tấc.
Chạng vạng tối hôm đó.
Nhóm Hải ly, Rái cá bận rộn với việc chế tạo thuyền, Lương Cừ tu luyện ở chỗ con đường thông giữa Tam tiến viện với hồ nước, quanh người chảy xuôi một tầng màu đỏ thẫm, bóng người kéo dài trên tấm ván gỗ.
Mặt trời lặn nghiêng, ánh hồng dần ảm đạm, trở thành màu đen, màn đêm buông xuống.
[Nhận được một tia Xích khí, dung hợp với một vạn điểm Tinh hoa Thủy Trạch, sinh ra một con Linh Ngư, có thể thăng hoa coi trọng]
Lại được một tia Xích khí!
"Quả nhiên là cứ mười ngày lại thu thập được một tia"
Ánh mắt Lương Cừ lộ ra tia sáng.
Nhận được tia Xích khí đầu tiên là vào chạng vạng tối ngày Bính Hỏa thứ mười, thời gian vẫn giống nhau, chỉ cách nhau mười ngày, đúng vào ngày Bính Hỏa thứ hai mươi.
Hai lần đều như thế, vậy thì không phải là ngẫu nhiên.
Chỉ tiếc rằng ngày Bính Hỏa sắp kết thúc.
Lương Cừ nhíu mày.
Một năm chỉ có một đợt Bính Hóa, kéo dài trong khoảng 23 đến 25 ngày.
Năm nay vận khí tốt, đúng lúc gặp phải ba mặt trời treo cao, có lẽ nhờ đó mới có thể mười ngày được một tia, bằng không sẽ là hai mươi ngày một tia?
Nếu phải có ba mặt trời treo cao mới có thể thu thập được Xích khí thì lại càng không may, mỗi lần như vậy phải cách nhau hơn 20 năm.
"Có lẽ không chỉ có Xích khí, còn có các loại khí khác, bằng không thì quá khó khăn rồi."
Kết nối với Trạch Đỉnh.
Muốn thăng hoa Xuyên Chủ Đế Quân giờ thành cần hai con Linh Ngư, Ứng Long và Thiên Ngô thì vẫn là một con.
Một tia Xích khí không đủ.
"Trước cứ tích đấy đã"
Thu hoạch từ Xuyên Chủ Đế Quân thật sự quá nhiều, khiến người ta nhớ mãi không quên.
Ăn cơm tối xong, Lương Cừ ở nhà tu luyện.
Thần vận Xuyên Chủ trảm Giao đã tiêu tan gần hết, đêm nay có khả năng là đêm cuối cùng.
Mà cuộc sống thì vẫn luôn có chuyện ngoài ý muốn.
"Có Thủy quái gây loạn?"
Trong thính đường, Lý Lập Ba được Phạm Hưng Lai dẫn vào dùng sức gật đầu.