(Khe nhỏ sông dài: ám chỉ việc làm đều đều, từng tí một không bao giờ ngừng)
Bên ngoài Phủ nha, mọi người xôn xao.
Lương Cừ là ai?
Là nhân vật có tiếng của Hà Bạc Sở.
Trước không bàn đến đủ loại sự việc khi trước như tru sát tặc nhân, tiêu diệt Kình bang, chỉ riêng hôm ấy so đấu bơi lội với Vệ Thiệu, hai bên chênh lệch cả một đại cảnh giới mà vẫn chiến thắng, không thể nói là không tạo ra tiếng vang.
Toàn bộ Hà Bạc Sở, người hiểu hay không hiểu, muốn tranh đua hay không muốn tranh đua đều biết hắn.
Hà Bá Bát phẩm, Võ sư Bôn Mã, sư phụ là Đại Võ sư Thú Hổ của huyện Bình Dương, Chưởng Cố của Hà Bạc Sở - Dương Đông Hùng...
Tuổi trẻ tài cao, quả là bất phàm, có thể trở thành Đô Thủy Lang Thất phẩm, không ít người đều phục, coi như là tấm gương cho người ở tầng lớp dưới cùng noi theo quật khởi.
Nhưng... không phải tất cả mọi người đều nghĩ vậy.
Nhất là phe của Vệ Lân, vốn đã có mâu thuẫn từ trước, sau khi nghe nội dung ban thưởng, có không ít người kín đáo phê bình.
Lương Cừ mới bao nhiêu tuổi, còn chưa cập quan?
Đại công không nói, nhưng nhảy liền hai cấp tới Thất phẩm, lại còn có Long Huyết Mã Tứ phẩm, không khỏi quá mức phong phú rồi.
Hà Bạc Sở không phải Võ nha môn, người nào có thực lực mạnh thì thăng cấp nhanh, thăng cấp cao.
Trong đó còn có tính chất văn chức.
Đại Thuận vì sao lại tổ chức khoa cử?
Đạo lý vô cùng đơn giản, người có thực lực mạnh chưa chắc đã hiểu cách quản lý.
Dù bản thân ở quân doanh, muốn làm Tướng quân cũng phải hiểu binh pháp, người chỉ biết cậy mạnh xông lên trước thì nhiều nhất chỉ làm được quân tiên phong thôi!
Ở Hà Bạc Sở, ngoài phương diện Võ công cần có để đối phó với Thủy thú, Quỷ Mẫu Giáo ra, các phương diện khác như kiến thiết thủy lợi, quản lý đường sông, kiểm soát hệ thống trị thủy cũng đều nằm trong phạm vi chức quyền.
Nay hai con Khai Hà Ngưu kia vẫn đang hỗ trợ mở kênh dẫn nước cho vụ gieo hạt mùa hè.
Ngoài ra, cũng có một vài người cảm thấy bất mãn, không phải vì Lương Cừ còn trẻ tuổi, khiến người ta không phục, mà là cảm thấy bất công.
Quỷ Mẫu Giáo tổng cộng có mười tám chi, chỉ mới tiêu diệt được một chi, hắn dựa vào đâu mà nhảy liền hai cấp?
Ngày sau toàn bộ Quỷ Mẫu Giáo bị tiêu diệt hết, liệu cửu phẩm mười tám cấp quan có đủ cho hắn thăng không?
Huống hồ Lương Cừ ở trên chiến trường chủ yếu phụ trách bắn tên chi viện mà thôi, không thể nói tác dụng không lớn, nhưng cũng chưa từng đánh cận chiến tay đôi, liều mình sinh tử, trải nghiệm hung hiểm một cách chân chính, những Võ sư khác bị gãy tay gãy chân sẽ nhìn như thế nào đây?
Tóm lại có người phục, cũng có người không phục.
Không phục thì có rất nhiều nguyên nhân, biểu hiện ra cũng không phải là ít, thậm chí trong lúc sứ giả của Nam Trực Lệ đang tuyên đọc, phía dưới còn xôn xao bàn luận.
Đúng là ngu phu nơi hương dã, không biết sợ là gì!
Sát khí dọa người tỏa ra như triều dâng, nồng đậm dày đặc như thực chất.
Mấy người đang bàn luận liền như rơi vào hầm băng, cơ thể tê liệt run run ngã xuống.
Đội ngũ đang đứng thành hàng, bọn hắn liền bị người trước người sau cản lại, nửa nằm nửa quỳ, có người vận khí không tốt, đứng ở hai bên của đội ngũ liền té lăn ra bên ngoài, ngã trên mặt đất.
Không ai dám tới đỡ.
Âm thanh sóng triều tan đi.
Bốn phía lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
"Chê cười rồi"
Vệ Lân chắp tay, trên mặt không có biểu cảm gì.
Người đàn ông trung niên cũng từng nghe nói qua tác phong của Vệ Lân, ngay cả ở trên triều đình cũng vẫn tranh cãi đến mặt đỏ tai hồng, nói gì đến nơi 'thôn quê' như ở đây, hắn không thèm để tâm, tiếp tục tuyên đọc.
Trong hàng ngũ, Lương Cừ khẽ chớp ánh mắt.
"Danh tiếng con người chẳng khác gì bóng của cây..."
Phía trước không cần phải nói, không ai dám quay đầu lại nhìn hắn, nhưng phía sau lưng, hắn có thể cảm giác được có không ít ánh mắt đang bắn tới.
Rõ ràng trước khi đọc đến tên mình còn có hai người khác, khen thưởng cũng không khác là mấy, chỉ là không có Long Huyết Mã, cũng không thấy có ai nghị luận gì.
Chẳng còn lí do gì khác, danh tiếng không lớn nên tự nhiên cũng ít người quan tâm.
Ngay cả bản thân Lương Cừ nhiều ít gì cũng cảm thấy có hơi ngạc nhiên.
Vốn tưởng rằng lần này nhiều lắm là thăng thêm một cấp, không ngờ lại nhảy liền hai cấp, lại còn có Thăng Phẩm Đan Tứ phẩm cho Long Huyết Mã, quả thật là chuyện ngoài ý muốn.
Long Huyết Mã là biểu tượng cho vinh quang, rất nhiều người thậm chí thà bớt đi một đại công cũng muốn có một con.
Nam Trực Lệ thật là hào phóng.
Không hiểu Từ Nhạc Long viết thỉnh công thế nào nữa?
Hôm nào phải học thử xem, người khác dù có nói nhiều thế nào cũng không bằng trong chén mình thêm một miếng cơm.