Buổi chiều, ánh sáng mặt trời chiếu lên lớp bụi đang nhẹ nhàng chuyển động, rọi lên chiếc bàn tròn bằng đá xanh, tỏa ra ánh sáng trắng chói mắt.
Xích Sơn giơ vó đứng thẳng người lên, ánh vàng rực rỡ tỏa ra từ đường nét quanh người nó, đối lập với bóng đen trên phiến đá khiến nó càng nổi bật hơn.
Trên bến thuyền, người qua người lại ồn ào náo nhiệt.
Hai hỏa kế ở Trại cá ngẩng đầu lên hỏi:
"Lương gia lại được ngựa tốt sao? Nhìn không giống như con nhìn thấy mấy ngày trước nhỉ?"
"Không đổi!". Lương Cừ đạp chân ở yên ngựa, đè Xích Sơn hạ thấp người xuống, hắn túm lấy dây cương, kéo nó di chuyển một vòng, tắm mình trong ánh mặt trời:
"Triều Đình thưởng cho ta Thăng Phẩm Đại Đan! Long Huyết Mã thăng lên một cấp, vẫn là con mà các ngươi nhìn thấy trước kia thôi! Nó tên là Xích Sơn!"
Xích Sơn!
Núi cao màu đỏ!
Xích Sơn nghe thấy tên mình, lại cất bước xoay một vòng, cái đầu lại ngẩng lên cao ba phần.
Người dân thôn quê không hiểu Long Huyết Mã, Thăng Phẩm Đan là gì, chỉ cảm thấy Xích Sơn cao lớn uy mãnh, ngựa tốt như vậy không phải người bình thường có thể cưỡi được, người tài đi với tuấn mã, nhìn vào càng thêm khao khát và kính sợ.
"Chúc mừng Lương gia lại được Bảo mã!"
"Ngựa tốt phối với anh hùng, chúc mừng Lương gia!"
Hai hỏa kế của Trại cá dẫn đầu chúc mừng, kéo theo những người khác cũng nhao nhao bắt chước, trên bến thuyền toàn là thanh âm ngợi khen.
"Ha ha ha, cùng vui cùng vui! Tiểu nhị bên kia!"
Lương Cừ cười to, móc hai thỏi bạc vụn từ trong ngực ra, khoảng bốn lượng, cầm ở trong tay, hô to một tiếng với tiểu nhị của quán trà.
Tiểu nhị kia cũng thông minh, thấy cảnh tượng như vậy, lập tức lấy khăn mặt vắt trên cổ xuống, cánh tay hơi trầm, nhẹ nhàng bắt lấy thỏi bạc được ném tới.
"Hôm nay mời mọi người uống trà!"
Nói xong, Lương Cừ quay đầu ngựa lại, rời khỏi bến thuyền trong tiếng reo hò, hướng về Phủ nha của Hà Bạc Sở.
Hắn rẽ vào một rừng cây ven đường, rời xa khu bờ sông.
Kết nối với Trạch Đỉnh.
[Đã khống chế Long Huyết Câu, có thể tiến hóa]
[Tiêu hao 7400 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, tiến hóa Long Huyết Câu thành Xích Huyết Long Câu]
[Tiêu hao 600 điểm Tinh hoa Thủy Trạch để bổ sung thiếu sót]
"Long Huyết Câu? Cách gọi không khác mấy so với Long Huyết Mã, Xích Huyết Long Câu hẳn là Tam phẩm?"
Trong lòng Lương Cừ suy đoán.
Lại nhìn nhắc nhở bổ sung thiếu sót, chứng minh rằng Xích Sơn thân là Long Huyết Mã Tứ phẩm vẫn có không gian để tiển bộ.
Cách lần Xuyên Chủ Đế Quân coi trọng trước đó đã gần nửa tháng, trên tay hắn đã có mấy trăm điểm Tinh hoa Thủy Trạch, vừa đủ.
Hàng trăm điểm Tinh hoa Thủy Trạch còn chưa nóng chỗ đã lại tiêu sạch.
Trạch Đỉnh lại thấy đáy.
"Hy vọng hai ngày nữa Cóc ca ra sức thêm chút để ta kiếm thêm chút đỉnh nào"
Lỗ hổng nơi Tinh hoa Thủy Trạch quá lớn, Lương Cừ đã rất lâu không tăng Độ dung hợp lên, giờ niềm hy vọng đều được đặt lên người Cóc ca.
Theo lời Hải ly lớn và đồ đệ Lưu Toàn Phúc nói, khoảng hai ba ngày nữa là mô hình chiến thuyến có thể hoàn thành.
Kén ánh sáng vỡ vụn ra.
Lương Cừ nhảy xuống ngựa, có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức của Xích Sơn tăng thêm một khoảng nhỏ.
Về bề ngoài, lớp vảy ở xương bả vai và trước ngực kéo dài hơn, tựa như lửa cháy trên thảo nguyên, lớp vảy ở chỗ nối tiếp rõ ràng rộng hơn, tựa như được phủ lên một lớp giáp ngực, tăng thêm mấy phần trọng lượng.
Xích Sơn lại có thêm mấy phần thần khí, hưng phấn nhảy lên nhảy xuống, hai móng trước lên lên xuống xuống.
Lương Cừ không hiểu sao lại nghĩ tới con chó đen nhỏ Ô Long, mỗi khi hắn về nhà, thường xuyên nhìn thấy Ô Long làm động tác này.
Sẽ không phải học từ Ô Long đấy chứ?
Ngăn Xích Sơn đang hưng phấn lại, Lương Cừ dẫm lên bàn đạp xoay người lên ngựa.
Suy nghĩ khẽ động, Xích Sơn chạy về phía Phủ nha Hà Bạc Sở, so với trước đây càng hiểu ý người hơn.
Đây là thu hoạch lớn nhất khi khống chế Xích Sơn.
Liên kết trong kết nối tinh thần không nhìn khoảng cách, từ nay về sau, bất kể Lương Cừ đang ở nơi nào, chỉ cần một ý niệm, Xích Sơn đều có thể chạy đến!
Kiếp trước, cái gọi là siêu xe, bất kể là tốc độ hay sự linh hoạt, đều không bằng nửa sợi lông của Xích Sơn!
Quang cảnh lao nhanh, đám chim rừng bay tán loạn.
Người chăm ngựa đang quét dọn chuồng thấy một cái bóng màu đỏ, vội vàng nhường đường, để Xích Sơn đi vào chuồng.
Lương Cừ đi đi về về một vòng, tổng thời gian chưa tới một khắc đồng hồ, Chủ Bộ và Sô Lại vẫn đang ở trước chuồng ngựa của Phủ nha.
Sô Lại tiến lên chắp tay hỏi:
"Lương đại nhân cảm giác thế nào?"
"Thống khoái! Nhanh như một cơn gió!"