Trong chuồng ngựa.
Chủ Bộ không muốn nghe thêm nên đã sớm rời đi.
Lương Cừ bước lùi lại, liên tục hỏi thăm rất nhiều vấn đề.
Sô Lại vì để báo đáp ân tình mà trả lời từng vấn đề một.
Là Vương triều tập quyền, việc ghi chép tin tức toàn bộ đều dựa vào sách giấy, việc lưu thông thông tin ở Đại Thuận vô cùng khép kín.
Cho dù là những tin tức không mấy quan trọng thì trong hoàn cảnh cố ý hoặc vô ý đều được nắm giữ trong tay một số ít người hoặc nhóm người đặc biệt.
Sô Lại chính là nhóm người đặc biệt kia, vì nguyên nhân chăm sóc Long Huyết Mã qua nhiều thế hệ nên biết được càng nhiều hơn, giúp Lương Cừ hiểu biết hơn về thế giới này.
Thời điểm Long Quân còn sống, Vương triều Đại Càn từng có ước định với nó.
Tiểu Yêu không lên bờ, Đại Yêu không gần bờ, tương tự như vậy, nhân tộc không thể vô cớ đồ sát Đại Yêu dưới nước.
Giữa hai tộc thường xuyên trao đổi lợi ích, định kỳ triển khai mậu dịch, lúc đó, vùng sông nước Giang Hoài hoàn toàn có thể coi là quốc gia nằm trong quốc gia.
Khoảng thời gian quan hệ tốt nhất, thế lực Long Cung còn hỗ trợ xuất thủ, đánh giết mấy Đại Yêu gây loạn ngoài biển.
Mỗi một thế gia hoặc nhiều hoặc ít đều có mấy mối làm ăn.
Nhà nào lợi hại còn có thể kinh doanh với Bắc Đình, Nam Dương.
Ví dụ như sư nương Hứa thị của Lương Cừ có xuất thân là Hứa gia ở Hàng Châu, nổi danh nhất chính là kinh doanh vải vóc, lụa là...
Chủng loại nhiều đến mức hắn căn bản không nhận ra hết được, nhưng mỗi lần nhận quần áo mới từ chỗ sư nương đều nghe sư nương nói đâu ra đấy, cái này mềm, cái kia thô, bộ quần áo trên người được làm ra như thế nào, phải tốn bao nhiêu thời gian và tinh lực của đại nương dệt vải.
Khi đó, 'Hoàng gia' cũng có kinh doanh – Ngựa dị chủng.
Đại bản doanh ở Tổng đốc Nam Trực Lệ, có mối quan hệ hàng xóm chân chính với vùng sông nước Giang Hoài!
Tất nhiên, nhà ven hồ hưởng trăng sáng trước, Long Huyết Mã chính là được tạo ra dưới bối cảnh như vậy.
Đây vốn là một chuyện tốt.
Hoàn cảnh dưới nước hiểm trở, rất nhiều kỳ trân dị bảo được Đại Yêu trông coi, có thể có một phe thứ ba đáng tin là 'Long Quân' đảm bảo, bù đắp cho nhau, quả thực là chuyện tốt.
Chỉ là, thời gian dần trôi, Vương triều Đại Càn chiến hỏa bùng lên khắp nơi, con đường mậu dịch vốn là một năm tổ chức một lần hoàn toàn bị cắt đứt.
Chờ đến khi hết thảy thái bình, thế gia chăn ngựa năm đó trở thành người chiến thắng cuối cùng, lập ra Đại Thuận, muốn tiếp tục con đường mậu dịch thì mới biết rằng – Long Quân đã chết.
Chết như thế nào, chết từ bao giờ, giờ người thống trị Long Cung là ai, những vấn đề này không phải một Sô Lại nho nhỏ có khả năng biết được, ngay cả Long Huyết của Long Huyết Mã có phải đến từ Long Quân hay không cũng không thể xác định được.
"Lương đại nhân không thể tin hoàn toàn được, tiểu nhân dù sao cũng chỉ là sai vặt chăm ngựa không phẩm cấp gì, tổ tông nhiều đời chăm ngựa ở Nam Trực Lệ, dính chút vinh quang, vậy nên biết nhiều hơn chút thôi.
Nhưng lời truyền miệng thì kiểu gì cũng có chỗ thiếu sót, sai lầm, thậm chí là trưởng bối vì muốn dỗ dành vãn bối mà cố ý bịa ra, khuếch đại sự thật cũng chưa biết chừng, ngài nghe để tham khảo thôi thì được, tuyệt đối không thể lấy đó làm căn cứ."
Lương Cừ gật đầu:
"Nếu không phải nhờ ngươi, ta quả thật không biết được nhiều bí ẩn như vậy, đúng là được mở rộng tầm mắt"
"Có thể trợ giúp cho Lương đại nhân, cũng không uổng công ngài cho ta thực đơn chăm ngựa"
Sô Lại khom người cúi đầu, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, lấy túi thơm trên người Lương Cừ làm tín vật, chạy về hướng trấn Nghĩa Hưng, muốn tới Lương trạch để hỏi thực đơn của Xích Sơn.
Cảm giác có chút gạt người.
Lương Cừ sờ cằm, tuy nhiên theo lý thuyết, Bảo thực trong nước hẳn là càng thích hợp cho Long Huyết Mã hơn.
Cực phẩm thì hơi khó, nhưng xác suất xuất hiện thượng phẩm hẳn sẽ cao hơn một chút nhỉ?
Cảm giác trong đầu nhét đầy tri thức đúng là sảng khoái.
Lương Cừ để Xích Sơn đợi ở chuồng ngựa, mình thì chạy về Phủ nha.
Hắn quay lại không phải là vì cưỡi ngựa khoe mẽ cho người ta xem.
Hắn vừa được thăng cấp thành Đô Thủy Lang, cần tìm hiểu phạm vi chức quyền của mình và khu vực quản lý.
Không biết có thể tiếp tục làm ở huyện Bình Dương không, nếu như điều ra ngoài thì không được tốt lắm.
Trong thư phòng của Nhiễm Trọng Thức.
"Yên tâm đi, vẫn ở huyện Bình Dương, chắc chắn là phải ưu tiên chăm sóc người nhà mình rồi, không có khả năng điều ngươi đi nơi khác"
Thống khoái.
Lương Cừ cảm thấy hôm này đúng là ngày lành tháng tốt.
Nhiễm Trọng Thức lật văn thư, rút một tấm bản đồ ra, dùng bút than vẽ phạm vi quản lý của Lương Cừ.
Thăng chức thành Đô Thủy Lang, đương nhiên không thể chỉ giới hạn ở trấn Nghĩa Hưng nho nhỏ nữa, phải mở rộng ra ngoài.
Từ trấn Nghĩa Hưng xuôi về phía Nam, kéo dài đến mấy trấn, thôn khác của huyện Bình Dương, tổng cộng ba trấn lớn, bốn thôn nhỏ.
"Tạm thời định ra khu vực này đã, đều thuộc quyền quản lý của ngươi, phải đảm bảo đường thủy thông suốt, ngư dân có thể ổn định đánh bắt cá, nếu trong thôn cần mở đường thủy, ngươi phải phụ trách thống kê kế hoạch sử dụng Khai Hà Ngưu.
Ngoài ra, mỗi trấn nên có ít nhất một Hà Bá, năm Hà Trưởng, nhưng trấn Nghĩa Hưng cũng ở gần đây, ngay dưới mí mắt của Phủ nha, chỉ một mình Hà Bá như ngươi vẫn làm rất tốt nên không sắp xếp thủ hạ cho ngươi, giờ thì không như vậy được, để ta điều người cho ngươi hay là ngươi tự chọn?"
"Nhiễm đại ca điều người cho ta đi, ta cũng không quen biết ai cả, tốt nhất là chọn trong số các quân sĩ."
Lương Cừ vốn muốn đề bạt Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương,
Hai người đều biết rõ nhau, đều sống cùng một trấn, lại có quan hệ thân thiết.
Nhưng thực lực của bọn họ không đủ.
Hai người Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương tiến bộ quá chậm, ban ngày ở Võ quán, ban đêm lại tuần tra đường sông, một ngày làm hai phần công, cầm hai phần tiền lương, nay cũng mới chỉ 'sắp' đột phá ải hai.
Nếu thật sự đột phá hai ải, Lương Cừ nhất định xin cho hai người bọn họ chức vụ Hà Trường Tòng Cửu phẩm.
Giờ đành phải chọn người khác, ưu tiên tuyển từ quân sĩ, những người đã được huấn luyện chuyên nghiệp, so với tuyển từ địa phương hoặc những huyện khác thì mạnh hơn nhiều, tính phục tùng cũng tốt hơn.
"Được, vậy để ta điều cho ngươi, tuy nhiên hôm nay không được, không ít người được thăng chức, ta phải sắp xếp lại đã, chờ mấy ngày nữa, nếu không có xung đột về việc điều chuyển, ta sẽ báo danh sách cho ngươi"
"Đa tạ Nhiễm đại ca, hôm nào mời đại ca uống sữa ta pha nhé!"
"Ha ha, được, nếu uống không ngon, ta sẽ điều hết đám lính du côn kia cho ngươi đấy"
"Vậy chỉ có thể giữ lại cho người khác dùng thôi"
Nói đùa vài câu xong, Lương Cừ xuống lầu, vào phòng Quyển Độc, tìm Chủ Bộ Lý Thọ Phúc đã tương đối thân quen, nhận lấy sổ ghi chép tiểu công, lật đến trang về bản vẽ thuyền.
Lý Chủ Bộ liếc nhìn:
"Lương đại nhân muốn bản vẽ thuyền sao?"
"Đúng vậy, thế nào?". Lương Cừ ngước mắt lên hỏi.
"Ngài muốn bản vẽ để chế tạo cho mình dùng sao?"
"Không sai"
"Vậy sao không quy đổi thành thuyền, thuyền đã được chế tạo sẵn, bản vẽ còn đắt hơn so với thành phẩm nữa!"
"Không, ta chỉ muốn bản vẽ". Lương Cừ lắc đầu.
Lý Thọ Phúc sững người, cảm thấy Lương Cừ có lẽ có cách nghĩ gì khác nên không nói nữa.
"Cái này đi"
Lương Cừ chỉ vào một chiếc thuyền có đáy nhọn, tạo hình tương tự như thuyền buồm cổ.
Mặt trên bằng phẳng, mặt dưới như lưỡi đao, có thể phá sóng mà đi.
Thuyền dài tổng cộng mười tám mét, quả thật không nhỏ, cần năm sáu hán tử điều khiển, tương đương với số lượng Rái cá sông ở nhà, đủ cho hắn sử dụng.
Khuyết điểm là đắt, cần tận 146 tiểu công của hắn.
Toàn bộ tiểu công đạt được khi tiêu diệt chi nhánh của Quỷ Mẫu Giáo góp lại cũng không đủ, cần tiêu thêm phần công lao tồn kho của Lương Cừ.
Tri thức đúng là đắt giá.
Trước khi đi, Lý Thọ Phúc hỏi:
"Lương đại nhân, giờ ngài có bốn đại công, có muốn quy đổi thứ gì không?"
"Để ta tính đã"
Lương Cừ không vội, đại công sẽ không chạy mất.
Giữa tháng tám, mô hình thuyền sẽ ra lò, giao dịch lần thứ hai với Cóc ca cũng không còn xa nữa.
Trước tiên xem xem lấy được gì từ chỗ Cóc ca không đã, sau đó mới kiểm tra cái gì còn thiếu để bổ sung, sử dụng đại công, phải cố gắng tối đa hóa lợi ích.