Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 530 - Chương 530: Tiểu Hà Thần (2)

Chương 530: Tiểu Hà Thần (2) Chương 530: Tiểu Hà Thần (2)

"Đám Rái cá sông lại đánh nhau rồi"

Ba ngư dân trùm áo tơi, chèo thuyền băng qua bụi cỏ lau, híp mắt nhìn một màn gió tanh mưa máu trên sông.

"Rái cá sông lớn như vậy, không phải đã thành Tinh rồi đấy chứ?"

Ngư dân nhỏ tuổi hơn cảm thấy thú vị, nhưng hai người còn lại lớn tuổi hơn chút lại cảm thấy kinh ngạc.

"Ngươi không biết sao? Nơi này lúc nào cũng có Rái cá sông, thể trạng lớn hơn so với chỗ khác, cá sấu lớn ba bốn mét cũng bắt được, khẳng định là đã thành Tinh!

Chỉ là trước kia trong bụi cỏ lau cũng chỉ có năm, sáu con, không phải rất nhiều, nhưng tầm một tháng đổ lại đây, không hiểu sao lại biến thành hơn mười con, ban đầu ta còn tưởng rằng ở đâu khác đến, hợp lại một chỗ với đám ban đầu, xem ra hơn mười con này đều là từ nơi khác tới, đuổi những con ban đầu đi"

Ngư dân trẻ tuổi thấy mà kinh ngạc, chỉ chỗ náo nhiệt hỏi:

"Ui, còn có cá sấu nữa à? Ta thấy cái đuôi, Rái cá sông tìm chi viện tới sao?"

"Lạ thật đấy, còn thông minh hơn cả người nữa! Tiểu tử nhà ta hôm qua bị người ta đánh cho cũng không biết về nhà gọi người, còn không bằng đám Rái cá sông này."

"Chờ đã, có phải còn có một con cá không? Sao nhìn quen mắt vậy nhỉ?". Ngư dân trẻ tuổi vuốt cằm, chỉ cảm thấy cái đuôi màu đen kia nhìn khá quen mắt, dường như đã gặp ở đâu đó, nhưng còn chưa chờ hắn nhớ ra thì đã bị hai ngư dân kia kéo đi.

"Bớt xem náo nhiệt đi, Rái cá sông hung dữ lắm, đây lại còn là Rái cá sông đã thành tinh, nói không chừng lợi hại lắm đấy, cẩn thận không lại gây họa"

"Đúng vậy, đúng vậy"

Một ngư dân khác lên tiếng đồng ý.

Ngư dân trẻ tuổi được hai người khuyên bảo, chợt cảm thấy có lý, vội vàng chèo thuyền rời đi.

Chờ đến khi bọn họ tới bến thuyền Thượng Nhiêu.

Ngư dân trẻ tuổi vẫn luôn trầm tư, đôi mắt đột nhiên sáng lên:

"Ta nhớ ra rồi, trước đó ở hướng Đông cách bến thuyền Thương Nhiêu hai dặm, không phải có 'Tiểu Hà Thần' sao?"

"Tiểu Hà Thần? Ngươi nói là 'Tiểu Hà Thần' thường xuyên ném cá ra hả?". Mấy ngư dân khác kinh ngạc:

"Ngươi từng thấy 'Tiểu Hà Thần' trông như thế nào rồi sao?"

Năm nay, trên trấn Nghĩa Hưng, có một chỗ được ngư dân truyền miệng nhau, nghe nói là một vùng thủy vực nào đó nằm ở hướng Đông bến thuyền Thượng Nhiêu, chỉ cần thành kính cầu nguyện, sẽ có Tiểu Hà Thần đưa cá tới.

Những ngư dân bình thường không tin tà qua đó thử vận may, kết quả là mười lần chẳng sai

Còn linh nghiệm hơn nhiều so với miếu Bồ Tát!

Ba mùa Xuân Hạ Thu, qua đó cầu vận may cũng không đáng, được một hai con cá còn chẳng bằng đi thả lưới mà đánh bắt, nhưng vào mùa Đông, có đôi khi một con cá cũng không bắt được, được một hai con đã là chuyện tốt lắm rồi.

Dần dần liền xuất hiện truyền thuyết 'Tiểu Hà Thần'.

"Chỉ gặp qua một lần, thấy mỗi cái đuôi, rất giống cái đuôi vừa rồi!"

Nghe thấy ngư dân trẻ tuổi nói chắc chắn như vậy, hai người khác không khỏi nghi hoặc:

" 'Tiểu Hà Thần' sao lại đi giúp Rái cá sông đánh nhau?"

Ngư dân trẻ tuổi nhíu mày trầm tư, một lúc sau mới kêu to:

"Ta hiểu rồi!"

"Ngươi lại hiểu gì nữa?"

"Chỗ kia vốn ban đầu chẳng phải là nhà của sáu Rái cá sông sao? Tiểu Hà Thần khẳng định là giúp đám Rái cá sông kia đòi lại công đạo"

Đòi công đạo?

Đám người kinh ngạc, tựa như có điều suy nghĩ.

Ngư dân trẻ tuổi hưng phấn đề nghị:

"Hay là chúng ta quay lại xem xem?"

"Thôi... Muốn đi các ngươi cứ đi đi, ta không đi đâu"

"Ta cũng không đi, nhỡ đâu chọc 'Tiểu Hà Thần' mất hứng, ta không dám"

Hai người nghe vậy nhao nhao lắc đầu.

Diệp Công thích rồng đại khái là dáng vẻ như thế này.

(Nghĩa hiện tại của câu thành ngữ "Diệp Công thích rồng" xuất hiện trong cuốn "Thân Tử" của tể tướng nước Hàn thời Chiến Quốc. Cuốn sách kể rằng Diệp Công yêu chuộng rồng đến si mê. Ông vẽ rồng trên tường nhà, thêu rồng trên quần áo và chạm khắc rồng lên cột nhà. Một ngày nọ, một con rồng thật từ trên trời bay xuống nhà Diệp Công. Diệp Công sợ hãi xoay người bỏ chạy. Điều này có nghĩa là Diệp Công không thật lòng yêu thích rồng, mà chỉ thích những thứ "có hơi hướng" rồng mà thôi. )

Người đề nghị hơi uể oải, đi theo mọi người lên bờ.

Chờ bán xong chỗ cá đánh bắt được cho Trại cá, ba người ai về nhà nấy.

Người ở Trại cá nhìn bến thuyền vắng ngắt, đoán chừng không còn ngư dân nào quay về nữa, đang định thu dọn, đột nhiên trông thấy một bóng người xông lên bến thuyến, chèo về phía xa.

Không đợi nhắc nhở, bóng người đã biến mất không thấy đâu nữa.

Nhưng đợi đến khi thuyền nhỏ đến gần bụi cỏ lau, nơi này đã sớm trống không.

Trong Lục trạch.

Sương trắng lượn lờ, toàn bộ đình viện như thể tiên cảnh chốn nhân gian.

Ngọn lửa đỏ rực trong lò luyện dưới con mưa to đã dần ảm đạm sắp tắt.

Cuối cùng, Mặc Long Kim lớn bằng nắm đấm lại chia ra một khối, ngưng kết thành hình dáng đuôi thương, được Lục Cương lắp vào Phục Ba Thương.

Cải tạo thành công!

Lương Cừ không kịp chờ đợi mà muốn thử thần binh, lại bị Dương Đông Hùng đưa tay ra ngăn lại:

"Không cần vội"

Lục Cương nói:

"Sư phụ, để sư đệ thử trước một chút cũng không sao"

Dương Đông Hùng lắc đầu:

"Lấy khí cơ lúc mới ra lò là tốt nhất, khí thế cũng thịnh nhất, con tới trước đi, con giúp sư đệ đại ân, sự đệ cũng nên giúp con việc nhỏ này"

Lấy khí cơ?

Lương Cừ nhịn xuống ý định muốn thử, trước mắt bước chân của hắn vẫn còn hư thoát, quả thật không cần vội.

Lục Tạo lấy một tấm vải lụa dài, một nghiên mực từ trong hậu viện ra, thỏi mực trong nghiên mực hết sức kỳ quái, vậy mà lại có màu vàng đen.

Lục Cương cùng phụ thân đến dưới mái hiên mài mực.

Mài mực xong, Lục Tạo bôi đều mực lên Phục Ba Thương, Lục Cương thuận thế cuốn vải lụa lên, tiến hành thác ấn.

Lại mở ra, trên vài lụa hiện ra hình dạng và cấu tạo trường thương mơ hồ.

Kỳ dị chính là, chưa được bao lâu, mực nước tản ra trên những kẽ vãi từng bước thu lại, triệt để biến thành dáng vẻ trường thương.

Giống Phục Ba Thương như đúc!

Thậm chí nếu tập trung tinh thần, còn có thể mơ hồ cảm nhận được sự sắc bén của trường thương trong bức họa.

Lương Cừ không hiểu gì, lên tiếng hỏi:

"Đây là?"

Dương Đông Hùng nhìn về phía Lục Cương, Lục Cương giải thích:

"Là thác ấn khí cơ, thông thường Luyện khí sư nếu chế tạo ra vũ khí không tầm thường đều sẽ tiến hành thác ấn khí cơ.

Bắt lấy thời điểm binh khí mới được rèn đúc xong, phóng xuất ra nhuệ khí, thác ấn trên giấy hoặc vải, xem như một phương pháp chứng minh, Luyện khí sư này từng chế tạo một thần binh lợi khí như vậy"

Lương Cừ hơi suy tư rồi cụng tay:

"Ta hiểu rồi, giống như cờ thưởng cho diệu thủ hồi xuân trong Y quán!"

Suy nghĩ của mọi người đình trệ.

Lục Tạo phản ứng lại, cất tiếng cười to:

"Không sai, không sai, chính là cờ thưởng cho diệu thủ hồi xuân!"

Bình Luận (0)
Comment