Trạch Đỉnh đột nhiên cạn tới đáy, chỉ còn lại một tia Xích khí mờ mịt.
Tinh hoa Thủy Trạch hội tụ thành vầng sáng màu lam tràn vào tứ chi bách hài, cảm giác khô nóng tràn ngập toàn thân.
Con thuyền lao nhanh, phá tan màn mưa, một đường hơi nước màu trắng dần được kéo dài ra.
Lương Cừ ngồi xếp bằng ở đầu thuyền, vững như Thái Sơn, không hề nghiêng ngả tí nào, hắn toàn lực thúc phát khí huyết vận công, chợt có tiếng thú rống truyền ra ngoài cơ thể.
Được Tinh hoa Thủy Trạch tụ hợp vào, Độ dung hợp với Trạch Nhưng không ngừng tăng lên, ngay thời điểm vượt qua mốc 40%, Trạch Đỉnh rung động, Vô Chi Kỳ xuất hiện huỳnh quang nhàn nhạt.
[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bốn thành, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Hô mưa]
Nhưng khác với trước đây, khi Vô Chi Kỳ tỏa ánh hào quang, Ứng Long ở bên cạnh dường như bị dẫn động, phun trào ánh huỳnh quang, ngay sau đó, Thiên Ngô, Xuyên Chủ cũng lần lượt phát sáng.
[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bốn thành, hấp thu một phần nhỏ Ứng Long Văn, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Hô mưa gọi gió]
[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bốn thành, hấp thu một phần nhỏ Thiên Ngô, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Hô mưa gọi gió vời sương]
[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bốn thành, hấp thu một phần nhỏ Xuyên Chủ Đế Quân, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Ngăn gió ngưng mưa đuổi sương]
[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bốn thành, hấp thu một phần nhỏ Xuyên Chủ Đế Quân, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Đuổi thủy bệnh]
Lương Cừ khẽ nhíu mày nhưng không mở mắt.
Hắn tiếp tục luyện hóa tăng trưởng khí huyết, mãi cho đến khi độ dung hợp tăng lên hoàn tất mới lấy lại tinh thần, cảm nhận thu hoạch vừa có được.
Tình huống gì đây?
Sao nhiều kỹ năng thiên phú vậy?
Kết nối với Trạch Đỉnh.
[Đỉnh Chủ: Lương Cừ ]
[Luyện hóa Trạch Linh: Trạch Nhung (Xanh) (Độ dung hợp: 42%)]
[Trach Linh coi trọng: Võ đạo thông thần tầng thứ hai (Xuyên Chủ Đế Quần); Ứng Long Văn: Một tầng; Thiên Ngô: Một tầng]
[Kỹ năng thiên phú: Thủy hành, Hô hấp dưới nước, Thủy lao, Đạp nước cưỡi sóng, Uy hiếp, Lỗ Xoáy, Đuổi thủy bệnh, Hô mưa gọi gió vời sương, Ngăn gió ngưng mưa đuổi sương]
[Tinh hoa Thủy Trạch: 65 điểm]
Lương Cừ nhìn chăm chú Trạch Đỉnh, tâm thần chìm xuống, trải nghiệm ba loại kỹ năng mới, dần có chỗ lĩnh ngộ.
Trạch Nhung thông qua hấp thu Xuyên Chủ Đế Quân, Ứng Long, Thiên Ngô mà khuếch trương quyền năng của chính mình!?
Bản thân Trạch Nhung vốn chỉ có một kỹ năng 'Hô mưa'.
Hấp thu Ứng Long, trở thành 'Hô mưa gọi gió'.
Lại hấp thu Thiên Ngô, trở thành 'Hô mưa gọi gió vời sương'.
Xuyên Chủ Đế Quân lại tương phản với Ứng Long và Thiên Ngô, quyền năng nằm ở bình thủy, trị thủy.
Bởi vậy khi kết hợp với Trạch Nhung, hình thành nên kỹ năng hoàn toàn tương phản là 'Ngăn gió ngưng mưa đuổi sương'.
Về phần Đuổi thủy bệnh...
[Hành giả đi đến đâu xua tan thủy ôn đến đấy, bách bệnh bất xâm]
Sau ngập lụt thường hay có đại dịch.
Nước lũ sau khi rút hết, bùn đất và thi thể cùng tồn tại, hơn nữa ngập lụt lại xảy ra vào mùa hè, thời tiết ẩm ướt oi bức, hoàn toàn là thiên đường cho vi khuẩn và virus sinh sôi.
Đã vậy, nạn ngập còn khiến người ta mệt mỏi, kinh hãi, thất hồn lạc phách, khả năng miễn dịch giảm, rất dễ tạo ra ôn dịnh hoặc bệnh truyền nhiễm bùng phát với quy mô lớn.
Có quyền năng này, tương đương với một bình thuốc thuốc sát trùng cỡ lớn, ở một mức độ nào đó có thể ngăn chặn ôn dịch truyền nhiễm sau ngập lụt!
Thủy Hầu Tử đúng là lợi hại!
Cảm ngộ của Lương Cừ đối với Trạch Đỉnh lại nhiều thêm mấy phần.
Ứng Long, Thiên Ngô trợ giúp trong việc Hô mưa, Xuyên Chủ thì lại hoàn toàn tương phản.
Một mặt người, một mặt thú trên Trạch Đỉnh có lẽ không chỉ là khác nhau về mặt hình tượng...
'Ngăn gió ngưng mưa đuổi sương'
Lương Cừ ngẩng đầu nhìn trời, thuận theo cảm giác bên trong thức hải, sử dụng quyền năng.
Mà theo sau đó, thể lực tiêu hao cực kỳ kinh khủng!
Khí lực toàn thân Lương Cừ tựa như sông lớn vỡ đê, chỉ trong giây lát đã thấy đáy.
Gió sông thổi qua, hắn lung la lung lay, ngã cắm đầu xuống sông.
"Phù phù"
Tiếng mưa át đi tiếng rơi xuống nước.
Đám Nheo Béo đang dùng sức lao về phía trước, hoàn toàn không biết Lương Cừ đã bị rơi khỏi thuyền, nhưng đám Cá heo ở hai bên và Nắm Đấm ở đuôi thuyền lại phát hiện ra.
Nắm Đấm dùng càng cắt đứt dây thừng bên hông, ngay sau đó nhảy xuống sông, cái càng khổng lồ vung một cái, vớt Lương Cừ ở dưới nước lên.
Mấy con Cá heo lần lượt tản ra, thay đổi phương hướng vây lại, hai con trong đó bơi về phía trước, gọi mấy thú đang cắm đầu tiến về phía trước kia.
Nắm Đấm nâng Thiên thần lên, nổi lên trên mặt nước.
"Khụ khụ!"
Lương Cừ híp mắt, phun ra hai ngụm nước sông, cả người vô lực.
Chỉ một lần ngừng mưa đã khiến hắn suýt nữa mệt chết!
Trong lúc há miệng lớn thở dốc, một tia kim quang đột nhiên chiếu sáng tầm mắt.
Lương Cừ quay đầu lại nhìn, nhịn không được đưa tay ra che mắt, quang ảnh giao thoa trên mặt hắn.
Giữa tầng mây màu đen xám có một mảnh gần như trong suốt, sáng đến mức khiến người ta không khỏi mừng rỡ. Ánh nắng xuyên thấu qua khe hở giữa những đám mây chiếu xuống, như đổ nước sôi xuống tuyết đọng, khe hở nhanh chóng mở rộng. Trên trời cao tựa như có cơn gió mạnh đuổi đám mây đen đi.
Lương Cừ không khỏi chống người dậy.
Mưa không biết đã ngừng từ lúc nào, vệt sáng màu xanh lam xuất hiện ở một góc của bầu trời.
Gió mát thổi ra gợn sóng lăn tăn trên mặt sông, sóng nước êm ái vỗ lên trên người.
Nhưng phía bên ngoài ánh nắng, mưa vẫn đang rất to.
Nước mưa dường như men theo chỗ trống giữa tầng mây tạo thành thác nước.
Đám Nheo Béo nhìn bầu trời biến ảo khó lường mà há to mồm, đối với hình ảnh kỳ lạ ánh nắng và mây đen cùng tồn tại chỉ cảm thấy kinh sợ khó nói nên lời.
Cảnh tượng này cứ như thể Thiên Thần nhấc tay ném ra một chiếc bình lớn bằng pha lê trong suốt, lấy Lương Cừ làm trung tâm, phạm vi thủy vực mấy km2 xung quanh đều bị bao trùm lại, chẳng hề bị gió mưa xâm lấn.
"Chỉ được mấy km2"
Lương Cừ trầm tư.
Hắn cũng không thấy ngạc nhiên.
Kỹ năng có lợi hại hơn nữa cũng phải xem là ai sử dụng.
Nếu đổi lại là Vô Chi Kỳ chân chính, đoán rằng toàn bộ vùng hạ du sông Giang Hoài đều sẽ ngừng mưa.
Tác dụng còn nhỏ hơn so với trong tưởng tượng.
Nắm Đấm đỡ Lương Cừ nằm trở lại trên thuyền.
Con thuyền tạm thời dừng lại, chờ thêm hai khắc đồng hồ, lỗ hổng trên bầu trời bắt đầu bị mây đen đè ép, từ từ thu hẹp.
Hơn nữa tốc độ thu nhỏ còn không ngừng tăng tốc, nhiều nhất là nửa canh giờ, lỗ hổng sẽ biến mất không thấy đâu nữa.
"Hô mưa gọi gió hẳn cũng sẽ tiêu hao tượng tư như vậy". Lương Cừ suy đoán.
Một trận có thể được gọi là mưa to, lượng nước đọng trong vòng nửa canh giờ ở phạm vi một km2 rơi vào khoảng hai ngàn tấn trở lên.
Mình dừng mưa nửa canh giờ cho phạm vi mấy km2 thì lượng nước đại khái vào khoảng một vạn hai đến hai vạn tấn.
"Có liên quan tới lượng nước mình có thể khống chế?"
Lương Cừ bừng tỉnh.
Lượng nước hắn có thể khống chế là hơn một vạn sáu ngàn tấn, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp!
"Ít nhất phải lưu lại chỗ trống!"
Tạm dừng mưa to trong vòng nửa canh giờ, tuyệt đối không thể nói là vô dụng được.
Thử nghiệm đơn giản xong, Lương Cừ để đám Nheo Béo tiếp tục đi về phía trước, mình thì vùi đầu vào nghiên cứu hai quyển sách trị thủy.
Chiều ngày thứ hai.
Lương Cừ mở bản đồ ra trên bụng Xích Sơn, vẽ một vòng lên vị trí hiện giờ của mình, đo lường tính toán tốc độ và lộ trình, phát hiện ra cách huyện Hoa Châu đã không còn xa, tám chín giờ tối hẳn là có thể tới nơi.
Còn nhanh hơn hai canh giờ so với thời hạn nửa đêm mà Từ Nhạc Long đưa ra.
Chỉ khổ cho đám Nheo Béo, bốn bọn chúng căn bản không hề nghỉ ngơi, một đường chạy vội đến đây, trước mắt đã có hơi không bơi nổi nữa, ngược lại Lương Cừ sau khi đọc sách xong còn ngủ một giấc.
Tới gần huyện Hoa Châu, trên mặt nước bắt đầu trôi nổi đoạn cành khô, gỗ gãy.
Lương Cừ để đám Nheo Béo đi xuống nghỉ ngơi, đổi bốn con Cá heo phổ thông tới kéo thuyền.
Đến lúc hoàng hôn, con thuyền đã đi tới địa giới Hắc Thủy Hà.
Lương Cừ thử khống chế nước, lượng nước khống chế không giảm đi, chứng minh rằng Hắc Thủy Hà vẫn nằm trong phạm vi chiếu cố của sông Giang Hoài.
Hắc Thủy Hà còn xa mới rộng lớn bằng sông Giang Hoài, nhưng nước lại chảy xiết, hai bên bở toàn là núi thấp xanh biếc trải dài, phong cảnh hoàn toàn khác biệt so với huyện Bình Dương.
Con thuyền thuận theo dòng nước một đường tiến lên, một nhóm người trong núi lại chú ý tới con thuyền kỳ lạ này.