Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 544 - Chương 544: Thay Thế Tông Môn (1)

Chương 544: Thay thế Tông môn (1) Chương 544: Thay thế Tông môn (1)

Trên nước có cường nhân, dưới nước có Tinh quái.

Lư Tân Khánh trừ phi lắp thêm cánh, bằng không trên trời dưới đất đều không có đường trốn thoát, đành phải ngoan ngoãn trả lời vấn đề.

Lương Cừ ghi chép thông tin vào sổ.

Hắn có thói quen ghi chép lại thông tin quan trọng trên mặt giấy, về sau còn xem lại, so với ghi nhớ trong đầu sẽ dễ tổng kết ra manh mối và quy luật hơn.

"Chờ đã, trước đó ngươi có nói..."

Lương Cừ dùng bút lông sói khoanh tròn hai nơi, để Lư Tân Khánh giải thích kỹ càng.

Toàn thân Lư Tân Khánh toát mồ hôi lạnh, dập đầu bùm bụp, lập tức trả lời sạch, biết cái gì thì nói cái đó.

Trải qua chuyện ở dưới nước, Lư Tân Khánh không dám dối gạt nữa, nhưng dù có sợ hãi, hắn vẫn cố tránh bại lộ những chuyện xấu mà mình phạm phải, cố gắng giữ mạng sống.

Qủa thật không ngờ rằng, khả năng quan sát của Lương Cừ lại nhạy bén đến vậy, một đại hán hơn ba mươi tuổi như Lư Tân Khánh đứng trước mặt hắn chắng khác gì không mặc gì, toàn thân trần trụi.

Chẳng trách người ta có thể làm lão gia, còn mình chỉ có thể làm Thủy phỉ.

Lư Tân Khánh thầm nghĩ.

Lương Cừ miễn cưỡng chấp nhận thái độ chuyển biến của Lư Tân Khánh.

Đọc sách căn bản không phải để mở mang tầm mắt, mà là để tư duy logic phát triển.

Thời gian Lương Cừ tới thư viện học không tính là dài, nhưng kiếp trước hắn được hưởng nền giáo dục tốt, khiến tư duy logic của hắn cao hơn nhiều so với người bình thường, không khó để phát hiện ra lỗ hổng trong câu trả lời.

Thêm vào đó còn có Nhĩ Thức Pháp phụ trợ, nghe ra Lư Tân Khánh liệu có 'chột dạ' hay không.

"Huyện Hoa Châu có những thế lực nào? Bao gồm cả ở những thôn trấn xung quanh nữa, thế lực nào lợi hại nhất"

"Thế lực?". Lư Tân Khánh trầm tư:

"Trước kia, thế lực lợi hại trong huyện hẳn là ba Võ quán lớn, Sa Hà Bang và Tiêu cục Trấn Viễn? Năm thế lực này giống nhau, đều có đại cao thủ cảnh giới Lang Yên.

Về sau, nghe nói phản tặc làm loạn, mấy thế lực này đều tan tác, ba Võ quán lớn sụp đổ, bỏ chạy tán loạn.

Ngược lại, Sa Hà Bang có nhiều thuyền, chạy thoát đi hết, thời điểm quay về có xu thế một nhà thống trị, nhưng tiểu nhân nghe nói, mấy tháng trước, Sa Hà Bang cũng bị người ta trị cho, nghe nói là..."

Lư Tân Khánh hơi ngước mắt lên, xem phản ứng của Lương Cừ.

Lương Cừ nhíu mày:

"Nhìn ta làm gì, nói tiếp đi!"

"Nghe nói là... Quan phủ ra tay, mấy cao thủ đều chết hết, một đám người bị xóa bỏ, chỉ là việc vận chuyển đường thủy trên Hắc Thủy Hà không thể thiếu Sa Hà Bang, cho nên lưu lại một phần để duy trì, không tiêu diệt toàn bộ. ."

Quan phủ, Sa Hà Bang?

Lương Cừ liên tưởng đến Kình Bang, tính toán thời gian, đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Vụ Kình Bang khiến Hà Bạc Sở tiến hành một cuộc thanh tẩy lớn đối với toàn bộ ngư bang ở phủ Hoài Âm.

Sa Hà Bang sợ là đúng lúc đụng vào họng súng, trở thành một phần công lao nào đó trên hồ sơ.

"Nguyên nhân bị tiêu diệt, tiểu nhân cũng có nghe qua, là bang chủ của Sa Hà Bang nạp tiểu thiếp lúc đầu xuân dẫn đến tai họa!"

Lương Cừ kinh ngạc:

"Nói chi tiết xem nào"

Lư Tân Khánh như được tiếp thêm sức:

"Đại nhân có chỗ không biết, tiểu thiếp kia vốn là người trong lòng của một vị công tử ca họ Lương nào đó, ai ngờ Bang chủ Sa Hà Bang lại vung đao cướp đoạt, đi trước một bước, gạo nấu thành cơm, công tử họ Lương kia yêu mà lại không có được, thẹn quá hóa giận, một Sa Hà Bang nho nhỏ sao có thể chịu nổi..."

"Giả đấy."

Lương Cừ phủ nhận luôn.

"Giả ư?"

Lư Tân Khánh không tin, người trẻ tuổi trước mắt này chức quan tuy cao, thực lực tuy mạnh, nhưng có lợi hại hơn nữa thì vẫn là người nơi khác, sao lại biết là giả?

Tuy nhiên vì e ngại tình trạng hiện giờ của mình, Lư Tân Khánh không dám phản bác.

Oán thầm một câu, quan lại bao che cho nhau.

"Nói tiếp đi, ba Võ quán lớn là những Võ quán nào?"

"Bàn Sơn, Chu Thị và Thanh Hà"

"Thanh Hà?". Lương Cừ hỏi:

"Có nghe nói tới một người tên là Bàng Thanh Hà không?"

"Bàng Thanh Hà?". Lư Tân Khánh lẩm nhẩm hai lần, trên mặt lộ vẻ giật mình:

"Đại nhân, người ngài nói chính là Bàng Quán chủ đúng không? Bàng Quán chủ chính là Quán chủ Võ quán Thanh Hà trước kia! Rất có danh vọng ở huyện Hoa Châu chúng ta, là đại cao thủ Võ sư Lang Yên!"

"Còn Võ quán Nhan Thị thì sao?"

"Nhan Thị? Hình như cũng từng nghe nói qua, có lẽ là ở trấn Hoàng Sa? Quán chủ có hai người con trai, đều là Võ sư, nhưng sau này cũng sụp đổ.

Dù sao thì Võ quán ở huyện Hoa Châu cũng sụp đổ bảy tám phần, người có năng lực cũng không ở lại, đều lựa chọn đi nơi khác hết, thương thuyền trên sông Hắc Thủy Hà giảm đi không ít.

Về sau, Thủy phỉ càng ngày càng nhiều, dẫn đến thương thuyền càng không dám đi, mấy huynh đệ tiểu nhân muốn ăn cơm càng ngày càng khó, thấy đại nhân ngài đến mới mất trí như vậy"

Lương Cừ khẽ gật đầu, sắp xếp lại suy nghĩ.

Võ quán là nét đặc trưng của Đại Thuân, gần như mỗi huyện đều có.

Huyện có mạnh hay không, về cơ bản chỉ cần xem xem trong huyện đó có mấy Võ quán lớn, mấy Võ quán nhỏ.

Võ quán về bản chất là sự thay thế của Tông môn.

Đại Thuận ngựa đạp giang hồ, có thể giữ lại chế độ Tông mộn chỉ có rất ít, ví dụ như ngũ đại Chân thống, số còn lại đều dần dần diễn biến thành đủ loại Võ quán.

Bình Luận (0)
Comment