Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 552 - Chương 552: Ngư Quái (1)

Chương 552: Ngư quái (1) Chương 552: Ngư quái (1)

Thuyền nối tiếp nhau, mấy trăm bó đuốc chiếu sáng màn đêm.

Màn mưa rơi xuống liên tục, rơi xuống luồng ánh sáng cam lập lòe.

Trong thủy vực do mấy con thuyền vây lại tạo ra, mấy chiếc bè da dê trôi nổi đảo quanh, tám Võ sư Bôn Mã cầm đoản mâu trong tay, mồ hôi lạnh trộn lẫn với nước mưa nhỏ xuống dọc theo cằm.

Bọt nước màu đỏ cuồn cuộn nổi lên trên dòng nước vàng đục, thỉnh thoảng còn nổi lên vài miếng áo rách.

"Súc sinh chết tiệt!"

"Ngư quái từ đâu tới không biết!"

Nhóm Võ sư Bôn Mã quát mắng, không ngừng thở dốc, ánh mắt không dám lơi là tí nào, tất cả đều nhìn chằm chằm bên dưới dòng nước đục.

Sinh ra ở gần Hắc Thủy Hà và vùng sông nước Giang Hoài, bọn họ không phải chưa từng gặp qua Thủy thú, nhưng Ngư quái hung tàn lợi hại đến mức độ này thì lại là lần đầu tiên gặp phải.

Thân dài hai trượng, sau lưng mọc vảy đen, làn da thô ráp cứng rắn, cả cái đầu chiếm tỷ lệ một phần ba toàn thân, mọc đầy vảy giáp sắt, lan đến tận giữa người, ấn tượng đầu tiên để lại cho người ta là nặng nề, ngột ngạt.

Sự thật đúng là như vậy, lớp vảy giáp của Ngư quái quả thật chính là tấm khiên trời sinh!

Đoản mâu đâm trúng cũng không tạo ra được thương tổn, duy nhất chỉ có phần bụng màu trắng bạc kia là không có giáp cứng bao phủ, nhưng bộ phận đó lại được nó bảo vệ vô cùng tốt.

Không chỉ như thế, những chiếc răng nhọn gồ ghề lởm chởm đan xen của Ngư quái kia còn khoa trương hơn!

Lúc đầu, Võ sư Bôn Mã bị nó đánh lén không kịp chống cự tí nào, bị Ngư quái cắn một cái chết luôn!

Hai ngày tiến hành sơ tán nạn dân, lần đầu tiên xuất hiện tổn thất lớn như thế!

Đây là một con Ngư quái ngoại trừ tốc độ hơi chậm, gần như không có bất kỳ nhược điểm nào.

Dẫn đến Võ sư Bôn Mã trên bè da dê tay chân luống cuống, toát mồ hôi lạnh.

"Cứ tiếp tục giằng co như vậy cũng không phải là cách..."

Trên đầu thuyền, lòng bàn tay Tri huyện Hoa Châu Úc Đại Dịch đã đầy mồ hôi.

Khí tức của Ngư quái nằm ở Tinh quái đỉnh phong, tương ứng với Bôn Mã cực cảnh, tám Võ sư kia, chỉ có hai Võ sư Bôn Mã trung cảnh là từng tu hành pháp môn dưới nước, dù xuống dưới nước, hai đánh một cũng tuyệt đối không phải đối thủ của nó.

Những người khác chưa từng tu hành qua lại càng bất đắc dĩ, ở trên bè da dê còn có thể xoay vòng phối hợp với nhau, kiềm chế Ngư quái, nếu xuống nước tự mình chiến đấu, ngược lại sẽ dễ để lộ sơ hở, khiến Ngư quái đánh hạ từng người một.

Úc Đại Dịch là Võ sư Nhị khiếu, điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là bảo thủ hạ đốt đuốc, chiếc sáng thủy vực, cung cấp tầm nhìn cho mọi người.

"Lăng tiền bối cẩn thận, nó tới đấy!"

Không cần Tri huyện nhắc nhở, Lăng Sĩ Hùng đã phát hiện thấy bóng đen ở dưới nước, hắn tung người nhảy lên, Ngư quái đẩy bè da dê ra, xông ra khỏi mặt nước.

Dòng nước đục thuận theo cơ thể hình giọt nước của Ngư quái trút xuống, rơi vào trong nước bắn ra một lượng lớn bọt nước.

Bất kể là Lăng Sĩ Hùng hay những Võ sư khác đều nhân cơ hội này nhắm thẳng bụng cá ném đoản mâu ra, tiếng xé gió vang lên liên tiếp.

Lăng Sĩ Hùng đạp lên thân thuyền lớn rồi rơi xuống một chiếc bè da dê khác, trong mắt ánh lên tia hy vọng.

Không ngờ Ngư quái phản ứng nhanh nhẹn, vậy mà lại xoay mạnh người giữa không trung, tránh đi nơi yếu hại, dùng phần vảy giáp ở phía sau lưng đón lấy đoản mâu.

Tia lửa lóe lên, đầu mâu xoắn ốc cái thì cắm vào thân thuyền, cái thì rơi xuống nước, phần chuôi nổ tung thành những mảnh gỗ vụn.

Trái tim Lăng Sĩ Hùng như chìm xuống đáy cốc.

Ngư quái lảo đảo vung đuôi, đang định xuống nước, một mũi tên lấp lóe hồ quang xuyên qua trùng vây, xuyên qua những mảnh gỗ vụn đầy trời và đêm đen, phát ra tiếng sấm sét chói tai, thẳng tắp bắn trúng phần bụng của Ngư quái.

Bụp bụp!

Mũi tên cắm vào bụng, nổ ra một lỗ máu to bằng đầu người, mùi hôi thối lan tràn khắp nơi.

Ngư quái như bị sét đánh, toàn thân cứng đờ rơi xuống nước, bắn lên sóng lớn.

Tám chiếc bè da dê nhấp nhô chập trùng, trong lúc xoay tròn va vào thuyền lớn, rồi lại bị sóng lớn đẩy về.

Một mũi tên đột nhiên xuất hiện không chỉ khiến Ngư quái thương nặng mà còn khiến tất cả mọi người kinh hãi.

Lăng Sĩ Hùng quay đầu lại nhìn, giữa không trung vậy mà lưu lại một đường ngấn dài mờ nhạt, hồi lâu chưa tan.

Cao thủ tiễn thuật ở đâu ra vậy?

Ngư quái rơi xuống dòng nước lũ, phần bụng đau đớn kịch liệt, nước bẩn chảy ngược vào vết thương, làm ô nhiễm nội tạng, nó chẳng còn tí lòng ham chiến nào nữa, quay đầu bỏ đi.

Bình Luận (0)
Comment