Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 56 - Chương 56: Kiểm Kê Thu Hoạch (1)

Chương 56: Kiểm kê thu hoạch (1) Chương 56: Kiểm kê thu hoạch (1)

Lương Cừ cười xong lại thở hổn hển, miệng vết thương lại rỉ máu, trở nên đau đớn hơn.

Hắn bình tĩnh trở lại, ngồi thẳng người dậy, cởi bỏ mảnh vải đang buộc bên hông.

"A!"

Lương Cừ run rẩy khóe miệng.

Trên miếng vải lanh thô ráp thấm đẫm máu tươi, gió lạnh thổi qua đã nhanh chóng khô cứng lại, đã sớm dính chặt lại với miệng vết thương đang đóng vảy kia.

Kéo miếng vải ra cũng chính là đang cưỡng ép kéo phần đang đóng vảy trên miệng vết thương ra.

Nhưng không tháo không được, phía trên mảnh vải kia không chỉ có máu khô mà còn có rất nhiều bùn đất, đều là bị thấm vào trong quá trình chiến đấu dưới nước, chẳng may bị để lại trong thịt hoặc bị nhiễm trùng thì rắc rối lớn.

Vẫn là do nghèo, Lương Cừ than thở.

Nếu mình mặc nổi đồ bằng tợ lụa thì đã không gặp phải vấn đề này, tợ lụa mượt mà thoải mái hơn nhiều, cũng tốt cho làn da, khi bị thương chỉ cần xé xuống một miếng là có thể dùng như băng gạc.

Lương Cừ cởi xuống mảnh vải dính đầy máu kia, tiện tay ném vào trong nước, nếu mang về bị người khác thấy thì khó mà giải thích nổi.

Sau khi rửa sạch miệng vết thương một lần nữa, Lương Cừ lại gặm một đoạn củ sen có chứa Tinh hoa Thủy Trạch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào miệng vết thương bên hông đang chậm rãi khép lại

May mà chỉ bị thương đến da và một ít cơ bắp, cũng không tính là nghiêm trọng, năng lực chữa lành của củ sen chẳng mấy chốc đã có tác dụng.

Chờ khoảng chừng hơn 15 phút, đã không còn nhìn thấy lớp mô thịt màu đỏ nữa, lớp da bên ngoài hoàn toàn mọc lại, không còn chảy máu, đóng thành một tầng vảy máu thật dày, chỉ còn thấy hơi đau cùng với cảm giác ngứa ngáy vô cùng.

Cảm giác ngứa ngáy mãnh liệt khiến cho Lương Cừ rất muốn bóc lớp vảy ra, nhưng hắn biết đây là minh chứng cho việc tế bào đang nhanh chóng phân chia để lấp kín miệng vết thương, vậy nên hắn vẫn nhịn xuống, chỉ gãi vài cái ở phần làn da xung quanh miệng vết thương cho đỡ ngứa.

Dù sao thì ngứa ngáy vẫn tốt hơn nhiều so với đau đớn, đại não không còn bị cơn đau kích thích nữa, cả người Lương Cừ liền trở nên thoải mái.

Dường như nỗi đau đớn kịch liệt ở phần hông đã đột nhiên biến mất, rõ ràng chỉ là khôi phục lại trạng thái bình thường, nhưng so ra thì lại có cảm giác sảng khoái không thể giải thích được, tựa như đang phiêu bồng trên mây vậy.

Đến khi miệng vết thương khép lại được hơn nửa, Lương Cừ đã gấp đến dộ không chờ nổi nữa mà đứng dậy lao xuống nước.

Nếu phải nói trong trận chiến đấu này điều hắn mong chờ nhất là gì thì không nghi ngờ gì nữa chính là giai đoạn thu hoạch, đúng như lúc đầu hắn đã từng nghĩ.

Một con Tinh quái đến cùng có thể cung cấp cho mình bao nhiêu điểm Tinh hoa Thủy Trạch đây?

Kiếp trước, hắn không sống quá 20 tuổi, đừng nói đến việc được ăn cua hoàng đế, đến cả nhìn còn chưa được nhìn, vừa xuyên qua liền được ăn một con cua siêu cấp to, còn cao hơn cả người bình thường thế này, quá ngon lành.

Trở lại dưới đáy nước, hai thú tựa như hai người quản gia đang bảo hộ ở bên cạnh thi thể con cua quái vật, một con thì ghé vào bên cạnh chỗ đá tảng, một con thì nằm ở trong lớp bùn.

Sau khi nhìn thấy Lương Cừ, hai thú liền đứng dậy, hất văng chỗ bùn đất bám trên người, biểu hiện cũng hết sức hưng phấn.

Chiếu theo quy luật trước giờ, thiên phụ đều sẽ thưởng cho chúng những thứ còn dư thừa, lần này bắt được con cua lớn như vậy, đồ thừa khẳng định cũng rất nhiều.

Nhưng hai thú đã đoán sai.

Lần này, Lương Cừ chuẩn bị chia sẻ chỗ thịt cua đầy ắp này cho chúng nó, cũng không phải hắn đột nhiên hào phóng, mà vì con cua quái vật này thật sự quá lớn!

Một mình hắn không thể ăn hết toàn bộ chỗ thịt của nó trước khi bị hỏng được.

Tiếp theo đó, một người hai thú bắt đầu xuống tay, tách rời phần chân của con cua quái vật cực đại này ra.

Lương Cừ rút đoạn thương gãy ra khỏi người nó, gỡ đá lửa ở phần trên cùng xuống trước, cắt lên phần màng khớp xương chỗ nối với càng cua cực đại.

Ở phía dưới, Không Thể Động cắn vào chân con cua rồi xoay tròn xoắn đứt nó, tách rời từng chân một.

Nheo Béo ở bên cạnh thì đi tìm kiếm hai cái chân đã bị chặt gãy lúc trước về, lực cắn của nó không mạnh bằng Không Thể Động, cho nên không giúp được gì, chỉ có thể ở bên cạnh cổ vũ và chờ thịt ăn.

Sau khi gỡ toàn bộ càng cua xuống, Lương Cừ cắt mở ra màng khớp xương ở mai trên, thò tay vào bên trong mai của cua quái vật, dùng hết toàn lực kéo lên.

Quá khó khăn, so với đi bê vác trên công trường còn khó hơn.

Sắc mặt Lương Cừ đỏ lên, bọt khí toát ra bên miệng, dùng hết sức lực toàn thân từng chút từng chút một nhấc cái mai trên của con cua quái vật lên.

Răng rắc, răng răc.

Sau khi máu thịt, gân màng bên trong bị xé rách ra khỏi lớp mai, lực cản càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng, Lương Cừ vận đủ sức lực đột nhiên kéo mạnh lên, rốt cục cũng hoàn toàn gỡ được mai cua ra.

Bình Luận (0)
Comment