Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 563 - Chương 563: Tiến Triển Thần Tốc (1)

Chương 563: Tiến triển thần tốc (1) Chương 563: Tiến triển thần tốc (1)

Cả đại sảnh tĩnh mịch.

Khói nhang lượn lờ trước chính điện, ngọn nến chập chờn.

Trình Sùng lẳng lặng lau chùi bài vị, dọn dẹp tro bụi rơi xuống trên bàn.

Hắn có mái tóc màu xám trắng, dáng người khôi ngô tráng kiện, khí tức công chính bình ổn, một thân áo vải trắng rộng rãi, bình thản tựa như biển rộng không gió, hoàn toàn không quan tâm lời nói của mình gây nên sóng gió lớn đến nhường nào.

Sương trắng bốc lên từ trong chén trà nóng.

Trong đầu Lương Cừ đang rất hỗn loạn, nhìn chằm chằm bóng lưng Trình Sùng.

Hai tay Liên Kính Nghiệp hung hăng vò tóc mình về phía sau đến nỗi chân tóc cũng thấy đau.

Đê Khâu Công bị vỡ, lũ lụt bốn ngày trời, sinh linh đồ thán, kẻ đầu sỏ lại là Bang chủ Trình Sùng?

Giấu trên dưới Sa Hà Bang làm ra chuyện lớn như vậy!

Vì sao?

Nghĩ thế nào?

Mưu đồ gì?

"Mạng ta vậy là xong rồi!"

Lư Tân Khánh oán than trong lòng, đầu gối như nhũn ra, quỳ rạp xuống đất.

Đê vỡ, lũ lụt lan tràn.

Bang chủ Sa Hà Bang, Đại nhân Hà Bạc Sở, Huyện thái gia.

Đủ loại sự kiên, nhân vật tầm cỡ đan xen nhau, một Thủy phỉ nho nhỏ như hắn sao có thể tham dự, sao có thể biết được.

"Ha ha, ha ha ha!"

Bên trong Tụ Nghĩa Lâu, một ông già râu dài áo xám đột nhiên cất tiếng cười to, phá tan không khí yên tĩnh bên trong.

Đám người nghe tiếng nhìn lại, hóa ra là Thiêm sự trong bang Hô Diên Thế Kinh.

Hô Diên Thế Kinh là người có tư lịch lâu năm, bất kể trong bang có sự vụ lớn nhỏ gì không giải quyết được, không ai là không đến thỉnh giáo hắn.

Đối diện với sự khó hiểu của mọi người, Hô Diên Thế Kinh không nhanh không chậm vuốt chòm râu dài của mình, mặt hướng về bang chúng, cao giọng hét lớn:

"Lời này của Bang chủ đúng là tinh diệu, bên ngoài lũ lụt lan tràn, bách tính trôi dạt khắp nơi, Hà Bạc Sở đến mượn thuyền làm việc, có thể!

Sa Hà Bang chúng ta coi trọng nhất là nghĩa khí, đa phần chư vị ở đây đều xuất thân từ áo vải, thấy bánh tính vô tội phải chịu khổ như vậy, sao có thể thờ ơ được!

Nhưng hắn, thứ nhất không dâng hương! Thứ hai không có quy củ! Còn giễu cợt Sa Hà Bang chúng ta là nơi không ra gì!

Kiêu ngạo đến vậy, nếu như không biết, thật sự cho rằng đê Khâu Công bị vỡ là do Sa Hà Bang chúng ta! Chư vị huynh đệ nói xem, có phải như thế không!"

Đám bang chúng bừng tỉnh.

Thì ra là thế.

Lương Cừ thứ nhất không dâng hương, thứ hai không có quy củ, thứ ba trào phúng Sa Hà Bang, nào có dáng vẻ đến mượn thuyền?

Không biết còn thật sư cho rằng là Sa Hà Bang chúng ta phá đê, thiếu nợ Hà Bạc Sở nữa đấy!

Lời này của Bang chủ là đang trào phúng đối phương!

"Bang chủ đúng là hài hước!"

"Ngay cả ta cũng thiếu chút nữa bị Bang chủ hù dọa, thật sự cho rằng đê vỡ là do Sa Hà Bang chúng ta gây nên"

"Hô Diên Thiêm sự nói đúng, cầu người làm việc nên có dáng vẻ của cầu người, cho dù là Quan phủ cũng không tránh khỏi quá mức càn rỡ rồi!"

"Sa Hà Bang chúng ta không nợ các ngươi! Hoặc là dâng hương bài vị, hoặc là cút khỏi Sa Hà Sơn!"

"Không sai, hoặc là dập đầu dâng hương, hoặc là cút khỏi Sa Hà Sơn!"

"Quỳ xuống dập đầu! Cút khỏi Sa Hà Sơn!"

"Dập đầu coi như..."

Liên Kính Nghiệp ho khan hai tiếng, lời nói của hắn bị thủy triều bao trùm.

Hô Diên Thế Kinh nhất hô bách ứng, vô số người mặt mũi đỏ bừng, khí huyết kích phát.

Hơn trăm người cùng nhau gào thét, bàn ghế rung lắc, sát khí tràn ngập, tập hợp lại bành trướng thành tiếng gầm, chấn động đến mức nước trà không ngừng gợn sóng.

Bang chúng ở tầng hai cũng thi nhau nhảy xuống, tập hợp với bang chúng ở tầng một, vây lấy Lương Cừ.

Sát ý ập tới như thủy triều.

Lư Tân Khánh cuống quít đứng dậy từ trên mặt đất, co đầu rụt cổ nấp sau lưng Lương Cừ, tránh khỏi tầm mắt của đám đông.

"Không phải nói đùa"

Trình Sùng nhàn nhạt nói một câu, đám người như gà trống bị bóp cổ, tiếng gầm đột nhiên im bặt.

Bụp.

Lư Tân Khánh lại một lần nữa quỳ xuống đất.

Cõi lòng Hô Diên Thế Kinh, Liên Kính Nghiệp cùng bang chúng cấp cao trong bang chùng xuống.

Không phải trò đùa?

Trình Sùng khép ba cây hương dài lại, đặt ở trên nến đốt cháy, sau khi tách ra, cắm vào lư hương theo quy củ, bái ba cái.

Đến khi quay người lại, đám người rốt cục thấy rõ Trình Sùng đã làm gì.

Bài vị chính dành riêng cho nhất đại bang chủ Sa Hà Bang trên bàn thờ đã bị lấy xuống, được thay bằng một cái tên mà mọi người chưa từng nghe nói qua.

Trình Anh Kiếm.

Trình Anh Kiếm là ai?

Liên Kính Nghiệp cảm thấy cái tên này hết sức quen tai, nghĩ hồi lâu mới nhớ ra trong Sa Hà Bang quả thật có một người trẻ tuổi gọi là Anh Kiếm.

Tuy nhiên không phải là Trình Anh Kiếm, mà là Trịnh Anh Kiếm.

Là con trai của Đại Bang chủ Trịnh Thiên Hà, tuổi chưa đến hai ba, thiên tư bất phàm, làm người trượng nghĩa, cho dù thuộc thế lực đối thủ nhưng vẫn là một người đáng ngưỡng mộ, nhưng hắn sớm đã chết trong lần Hà Bạc Sở thanh tẩy khi trước.

Trịnh Thiên Hà, Trịnh Anh Kiếm.

Trình Sùng, Trình Anh Kiếm.

Đại Bang chủ chỉ có một người con trai duy nhất, Tam Bang chủ không có...

Con ngươi Liên Kính Nghiệp đột nhiên co rút lại, trong lòng như có một vạn con tuấn mã lao nhanh qua.

Sắc mặt Hô Diên Thế Kinh cũng trắng bệch.

Bình Luận (0)
Comment