Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 585 - Chương 585: Đuổi Nước (1)

Chương 585: Đuổi nước (1) Chương 585: Đuổi nước (1)

Lão Tống đạp lên đầu thuyền tạo thành từng tầng gợn sóng trên mặt nước, thuyền ba lá nhỏ lắc lư trái phải, khiến mấy người trẻ tuổi sau lưng không đứng vững được.

Lý Lập Ba khoanh tay nói:

"Chém gió gì mà ghê thế, huyện Bình Dương chúng ta cũng có Bảo Ngư, chỉ ở bến thuyền Thượng Nhiêu thôi nửa tháng cũng phải bắt được một hai con!"

"Aiz, hậu sinh, Bảo Ngư cũng chia ra tốt xấu mà"

Lão Tống vốn không định so đo với Lý Lập Ba không có kiến thức, ai bảo người ta là đồng hương của Lương Cừ chứ?

"Theo như kinh nghiệm của ta, Bảo Ngư ở chỗ các ngươi nhiều nhất là một cân thịt một lượng bạc, cùng lắm thì hai lượng bạc, còn Xích Long Ngư thì không giống vậy, một con tối thiếu phải mấy ngàn lượng bạc!"

"Một con cá? Lão đầu ngươi đang hù ta đấy à?"

Lý Lập Ba giật mình.

Trong 'Danh mục các loài cá' dán ở trại cá, Bảo Ngư đắt lắm cũng chỉ mấy chục lượng bạc một cân thịt, tính ra một con cũng chỉ mấy trăm lượng, trừ phi con nào thật sự lớn mới có thể lên đến ngàn lượng, nhưng cũng không đến mức mấy ngàn lượng.

Lương Cừ cũng cảm thấy ngạc nhiên:

"Thật sự lên đến mấy ngàn lượng sao?"

"Thật!". Lão Tống nói chắc như đinh đóng cột:

"Lần trước Xích Long Ngư xuất hiện, ta nhớ là thời điểm đê Khâu Công xây dựng thành công, kì diệu lắm, mấy người bắt được đã hiến nó cho Khâu Công, được ban thưởng rất lớn!

Lúc ấy, ta vẫn còn nhỏ tuổi, cụ thể bao nhiêu lượng bạc không nhớ rõ lắm, Thiêm sự đại nhân hẳn là biết, nhưng ta cam đoan ít nhất cũng phải hai, ba ngàn lượng!

Aiz, không nói nhiều nữa, đại nhân nhanh đi xem xem, chúng ta ngăn Xích long Ngư ở trong ruộng lúa, chỉ là không ai dám bắt, sợ làm hỏng cái vảy hay cái râu nào đó, hỏng mất đồ tốt"

"Đi, đi xem xem"

Lương Cừ hết sức tò mò về Đại Bảo Ngư giá trị tận mấy ngàn lượng, quay đầu thuyền, cùng lão Tống đi về hướng một ruộng lúa ở ngoại ô trấn Cam Tuyền.

Trên đường, lão Tống lảm nhảm không ngừng:

"Xích Long Ngư là do hai thanh niên trai tránh đang xả nước cho ruộng lúa bắt gặp. Lúc ấy Xích Long Ngư đang nằm trong ruộng không nhúc nhích, cả người có màu đỏ như ngọn lửa, hai người họ cảm thấy thần kỳ, lập tức báo tin tức này lại cho bang chúng chúng ta.

Bang chúng lại chạy tới nói cho ta, ta nghe qua liền đoán ra là Đại Bảo Ngư, không ngờ lại lớn như vậy, lập tức phái nhân thủ bao vây nửa mẫu ruộng lại.

Mười mấy người vừa xả nước vừa đắp bờ, vây nó lại bên trong, ta đoán là do lũ lụt bộc phát, nó mới từ trong Hắc Thủy Hà một đường trôi đến trấn Cam Tuyền.

Theo như ta thấy là duyên phận trời ban, đại nhân ở đây, Xích Long Ngư cũng ở đây, lại để thanh niên trai tráng mà đại nhân sắp xếp tháo nước cho ruộng phát hiện ra, không phải duyên phận thì là gì?"

Lý Lập Ba trong lòng khinh thường.

"Lão già họm hẹm đúng là biết nịnh nọt..."

Một lúc sau, Lương Cừ ngồi thuyền trôi trên dòng nước, trông thấy một bờ ruộng ở nơi địa thế khá cao.

Gần bờ ruộng vây đầy thuyền ba lá, trên thuyền, thanh niên trai tráng đều rướn cổ lên nhìn hướng bên trong ruộng lúa.

Lão Tống hô to:

"Lương đại nhân tới rồi, Lương đại nhân tới rồi! Nhường chỗ, nhường chỗ nào."

Thuyền ba lá đang chặn đường liền lui sang hai bên, nhường ra một con đường.

Lương Cừ đi xuyên qua đó, nghe thấy hai bên ồn ào không ngớt.

"Lương đại nhân nhanh tới xem xem, có phải là Xích Long Ngư mà Tống thuyền sư nói không, ta cảm thấy rất giống"

"Là thật đấy không giả được đâu, Lương đại nhân không phải hiền nhân thì còn ai vào đây nữa? Huyện Hoa Châu thường có lũ lụt, có lũ lụt tất có đại dịch, chỉ có năm nay Lương đại nhân đến đây, lần đầu tiên không nghe nói có dịch bệnh truyền nhiễm!"

"Đúng, chính là đạo lý này!"

"Đừng đồn linh tinh!". Lương Cừ chắp tay với đám người:

"Hiền nhân gì chứ, ta đến huyện Hoa Châu từ hôm kia, số người tự tay cứu được chưa chắc nhiều hơn bất kỳ người nào trong số mọi người, tất cả đều là công lao của chư vị!"

Nói xong, Lương Cừ lên bờ ruộng cao ngang người.

Lúa nước trong ruộng sắp trổ bông, vô cùng rậm rạp, xanh um tươi tốt, chỉ có thể thoáng thấy một vòng đỏ thẫm lóa mắt.

Lương Cừ xắn ống quần lên, vượt qua bờ ruộng đi vào bên trong.

Bùn nhão lạnh buốt ẩm ướt bao trùm lấy lòng bàn chân, bắp chân, Lương Cừ giẫm lên đống bùn nhão từng bước một tiến đến gần trung tâm ruộng nước.

Thanh niên trai tránh vây xem không dám lên tiếng, nín thở chờ đợi kết quả.

Lương Cừ gạt chỗ mạ sang hai bên, lá lúa đung đưa, một con Long Ngư toàn thân màu đỏ thẫm đột nhiên xuất hiện!

Bình Luận (0)
Comment