Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 587 - Chương 587: Kinh Hỉ

Chương 587: Kinh hỉ Chương 587: Kinh hỉ

Nửa đêm.

Nhiễm Trong Thức ở trong khoang thuyền lên kế hoạch điều phối vật tư cho ngày mai, nghe thấy binh sĩ bên ngoài hô to.

"Đại nhân, phía trước có một đội thuyền!"

Nhiễm Trọng Thức đặt bút xuống, đi ra ngoài, nhìn về phía xa, từng đốm lửa sáng lên trong bóng đêm.

Không lâu sau, trinh sát chèo thuyền ba lá quay về báo cáo.

"Nhiễm đại nhân, thuộc hạ đã lại gần dò hỏi, phía trước chính là đội thuyền của Lương đại nhân!"

Từ trên một chiếc thuyền khác truyền đến tiếng cười to của Hạng Phương Tố:

"Cuối cùng cũng gặp rồi! Đúng là không dễ dàng gì! Nhanh chèo thuyền tới gần đi!"

Sau khi hắn ra lệnh, mười mấy chiếc thuyền vẫn không di chuyển sang mà dựa theo phương hướng ban đầu vững vàng tiến lên.

Hạng Phương Tố bối rối đi vào khoang thuyền dò hỏi:

"Sao không cho thuyền đi qua?"

Lái tàu vội nói:

"Hạng đại nhân có chỗ không biết, chúng ta là thuyền lớn, mang theo nhiều vật tư, nước ngập sâu, chỗ phía trước nước cạn, thuyền dễ chạm đáy.

Đội thuyền hiện tại đang đi dọc theo đường sông, một lúc nữa là có thể quay đầu sang đó, nhưng nếu muốn đi thẳng sang thì phải phái thuyền nhỏ đi trước đo mực nước, tốn nhiều thời gian, ngược lại còn chậm hơn, vì vậy nên không đổi hướng"

"Chúng ta đang đi trên đường sông sao?"

Hạng Phương Tố ló đâu ra ngoài, nhìn về phía đáy thuyền, bên dưới là một vùng nước mênh mông, căn bản không nhìn ra đường sông ở dưới thân thuyền.

Lái tàu lau mồ hôi:

"Đúng vậy, là một con sông nhỏ rộng ba trượng, chỉ là nước ngập nên nhìn không ra.

Lúc trước chúng ta vẫn đi theo đường này, có một con thuyền còn va vào trụ cầu đã bị đứt gãy, hai ba khoang thuyền đều bị nước tràn vào, bởi vậy phải dừng lại tại chỗ để sửa chữa"

Hạng Phương Tố giật mình:

"Ta còn đang tự hỏi sao thuyền kia phải dừng lại, cứ tưởng là Trọng Thức có sắp xếp gì khác"

"Thôi, để ta ngồi thuyền nhỏ qua đó, các ngươi nhanh chóng đuổi theo". Hạng Phương Tố lưu lại một câu, hô lên với phía đối diện:

"Văn Bân! Trọng Thức! Ngồi thuyền nhỏ không?"

"Vậy ngồi thuyền nhỏ đi!"

"Qua đó gặp trước!"

Hai tiếng đáp lời truyền tới từ trong bóng đêm, ba chiếc thuyền ba lá hạ xuống từ trên thuyền lớn, tiến sát gần nhau rồi cùng hướng tới phía đốm lửa.

Trinh sát trước đó đã thông báo qua, thủy thủ trên boong thuyền thấy ba người tới gần liền thả dây thừng xuống luôn.

Mấy người leo lên boong thuyền, nói rõ muốn gặp Lương Cừ, không ngờ lại bị uyển chuyển từ chối.

Trần Kiệt Xương lộ vẻ áy náy:

"Mời chư vị đại nhân nghỉ ngơi chốc lát, Lương đại nhân đang bế quan, quả thực không tiện quấy rầy."

Hạng Phương Tố băn khoăn:

"Bế quan? Bế quan cái gì?"

Sợ mấy người hiểu lầm, Trần Kiệt Xương chủ động nói với mọi người về việc chạng vạng tối Lương Cừ bắt được Xích Long Ngư, trước mắt chính là đang tiêu hóa Bảo Ngư.

"Xích Long Ngư?"

"Chưa từng nghe qua, là Bảo Ngư chỉ có ở huyện Hoa Châu sao?"

"Ta có chút ấn tượng, khi trước từng đọc qua."

Nhiễm Trọng Thức lấy mấy quyển sách mang theo bên người ra, tất cả đều là tin tức liên quan tới huyện Hoa Châu.

Hắn rút ra một quyển, dựa theo vị trí trong trí nhớ mà lật sách, ngón trỏ dừng lại ở một trang nào đó.

"Tìm thấy rồi, Xích Long Ngư, Bảo Ngư chỉ có ở Hắc Thủy Hà, toàn thân có màu đỏ thẫm, miệng có râu dài, khó mà tìm kiếm, nghi ngờ có chứa Long Huyết, có tác dụng tăng cường thể phách, tăng ít tuổi thọ, Võ sư Bôn Mã ăn vào có lợi cho việc mở khiếu, giá trị trân quý.

Theo như ghi chép, lần xuất hiện trước là khi đê Khâu Công xây dựng thành công, Huyện lệnh Khâu Tiên Chí khi ấy thu hoạch được, thời điểm ngưng tụ Chân Cương, từng có một vòng Long khí vờn quanh, có thể là có liên quan tới việc ăn Bảo Ngư này, bởi vậy mới có cách nói, 'Hiền nhân xuất hiện, Xích Long Ngư hiện thế'."

Hạng Phương Tố nhíu mày:

"Lai lịch không nhỏ nhỉ?"

Kha Văn Bân hiếu kì:

"Ai bắt được vậy?"

"Trong ruộng lúa, Thủy ca phái người tới xả nước để giữ mạ non, hai thanh niên trai tráng trong số đó tìm ra, đoán là từ Hắc Thủy Hà một đường trôi tới đây.

Đến khi chạng vạng tối, chuyện về Xích Long Ngư đã truyền đi khắp nơi.

Mọi người đều nói, lần này huyện Hoa Châu có thể vượt qua đại nạn, không phát sinh đại dịch, đều là nhờ vào Lương công Lương Cừ quản lý thỏa đáng, giống hệt như Khâu công Khâu Tiên Chí xây dựng đê lớn khi xưa."

Trần Kiệt Xương không cảm thấy có bí mật gì cần phải giấu.

Người người đều biết.

Ba người Nhiễm Trọng Thức đứng trên boong thuyền, nghe vậy mà sửng sốt.

Phái người tới ruộng lúa xả nước, tìm thấy một con Xích Long Ngư?

Cộng thêm câu chuyện về Khâu Công, vậy mà lại thật sự có mấy phần huyền diệu.

Nhiễm Trọng Thức hỏi:

"A Thủy luyện hóa lúc chạng vạng tối sao?"

"Chạng vạng tối bắt được, xử lí xong rồi mới luyện hóa, muộn hơn chút."

"Không đến hai canh giờ... Sẽ không quá lâu, chúng ta cứ chờ xem đã."

"Ta đi pha trà cho chư vị đại nhân"

Trong tĩnh thất.

Lương Cừ nhắm nghiền hai mắt, làn da toàn thân màu đỏ thẫm đã khôi phục lại bình thường.

Một lúc sau.

Hơi thở nóng hổi phun ra.

Lương Cừ mở mắt, cảm thụ thể lực và tinh lực dồi dào khắp toàn thân, ánh mắt tràn ngập vẻ khó mà tin nổi.

"Vậy mà lại mở ra một khiếu... Nhục thể cũng tăng trưởng theo..."

Nắm tay lại, lòng bàn tay vang lên âm thanh như xé rách tấm lụa, năm đầu ngón tay mơ hồ có Cương khí chảy qua.

Chỉ với thế này, sợ là còn mạnh hơn cả Trảo công hạ thừa mà Võ sư Bôn Mã sơ cảnh tập được.

Cho dù có là sắt thép cũng hóa thành bùn!

Âm khiếu, Dương khiếu, Trung cung là ba khiếu cuối cùng của Bôn Mã, cũng là ba khiếu khó mở ra nhất.

Âm khiếu còn gọi là 'Hải Đế', ở giữa hai âm, là sự kết hợp của Hình và Thế, thống nhất ở 'Hư', Hình thuộc về âm, Hình thả lỏng Thế mở rộng, đạt tới 'Hư'.

Khiếu này một khi khép kín, Hình tất sẽ chặt chẽ, Thế tất sẽ co lại, bên trong chắc chắn mà không trống rỗng, sẽ sinh ra cảm giác 'bao bọc bên ngoài, chống đỡ bên trong', thả lỏng hay rộng mở đều như một, Hình rỗng Thế không.

Hiểu đơn giản thì là ổn định hơn, khí thế thu liễm dễ dàng thoải mái hơn, bất kì sơ hở nào cũng sẽ không dễ để người ngoài nhìn ra.

Giáp Tích Quan là trung tâm của 'Thế', một khi mở ra, tinh khí thần cả người sẽ tăng mạnh, khác nhau tựa như dân chúng bình thường và quân nhân chuyên nghiệp.

Âm khiếu thì có thể khiến cho cả hai trở nên hòa hợp, thu phóng tự nhiên, thể hiện ở mức độ sâu hơn là khả năng khống chế sức mạnh được nâng cao lên một bậc.

Xích Long Ngư thật lợi hại!

Chỉ hơn Cá chiêng vàng hai ngàn điểm Tinh hoa Thủy Trạch mà lại khiến Lương Cừ mới mở Ngọc Chẩm Quan lại mở thêm một khiếu nữa, bỏ qua toàn bộ quá trình rèn luyện khiếu quan!

Liên kết với Trạch Đỉnh.

[Đỉnh Chủ: Lương Cừ ]

[Luyện hóa Trạch Linh: Trạch Nhung (Xanh) (Độ dung hợp: 52. 6%)]

[Đuổi nước: Trong dòng sông chảy xiết, năng lực của Trạch Nhung sẽ tăng lên trên diện rộng, tại các nút giao đặc biệt, có thể thay đổi rất nhỏ tuyến đường của dòng sông, gây nên lũ lụt]

Lương Cừ đoán không sai!

Trạch Nhung dung hợp hơn 50%, biên độ tăng lên cực lớn!

Bán kính phạm vị cảm giác trong nước đã vượt qua hai trăm mét, đường kinh gần như là một dặm!

Phạm vi mở rộng, có nghĩa là năng lực điều khiển nước cũng tăng cường.

Độ hòa hợp với Thủy Trạch gia tăng, công thêm các kĩ năng thiên phú và thực lực bản thân tăng cường, Lương Cừ cảm giác sơ qua, năng lực điều khiển nước đã đạt đến ba vạn tấn!

Tăng vọt một vạn!

"Đuổi nước..."

Cái gọi là trong dòng sông chảy xiết, năng lực của Trạch Nhung sẽ tăng lên trên diện rộng có thể đạt tới mức độ nào?

Nếu số lượng tăng lên đủ lớn, miệng rắn lớn ở Hắc Thủy Hà nói không chừng thật sự có thể giải quyết, chỉ cần khống chế dòng nước không ngừng cọ rửa đáy sông, khiến lòng sông sâu hơn, đưa nước sông từ trên đất lao xuống dưới đất, không cần đến đê lớn nữa.

Tạm thời không có thời gian suy nghĩ kĩ.

Trên boong thuyền còn có người đang chờ.

"Cuối cùng cũng tới rồi."

Trong khoang thuyền.

Nhóm người Nhiễm Trọng Thức đang xúm lại bàn vuông, dạo bước nghiên cứu mô hình sa bàn do Lương Cừ chế tạo.

"Màu đỏ màu vàng hẳn là thể hiện mức độ thiên tai."

"Màu lam là vị trí của chúng ta"

"Tuyệt thật đấy, A Thủy luôn có những ý tưởng kỳ diệu, ta đã từng thấy qua sa bàn, nhưng giống thật thế này thì vẫn là lần đầu tiên."

Trong lúc mấy người đang bàn luận, cửa lớn đột nhiên mở rộng.

"A Thủy! Được đấy, ba ngày không gặp..."

Không để Hạng Phương Tố có cơ hội chúc mừng, Lương Cừ xuất hiện sau lưng nhóm người, đẩy cả đám đi đến phía dưới boong thuyền.

"Có chuyện gì mà gấp gáp vậy?"

"Ta còn chưa xem xong sa bàn mà"

"Sa bàn không vội, việc dưới này quan trọng hơn"

Quan trọng hơn?

Trong lòng ba người khó hiểu, nhưng vẫn đi theo Lương Cừ xuống phía dưới boong thuyền.

Lương Cừ nhóm lửa đốt nến.

Ánh sáng màu cam yếu ớt xua tan đi bóng tối.

Đám người Nhiễm Trọng Thức sửng sốt.

Sắt thép phản xạ màu cam của ánh nến, lồng giam cực đại lộ ra một góc, xuyên qua khe hở lồng giam có thể nhìn thấy rõ ràng một người tóc tai bù xù đang nằm bên trong...

Một ông già?

Nhiễm Trọng Thức không hiểu:

"Người này là. ."

"Bang chủ Sa Hà Bang Trình Sùng, lần này đê Khâu Công bị vỡ, về cơ bản đã xác định là do hắn gây ra"

Bình Luận (0)
Comment