Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 598 - Chương 598: Tặng Vương Thuyền (2)

Chương 598: Tặng vương thuyền (2) Chương 598: Tặng vương thuyền (2)

Cua lớn cứu người...

Lương Cừ lâm vào trầm mặc, hắn đột nhiên hiểu ra cách nói Hà Thần Giang Hoài và Hà Thần Hắc Thủy Hà ở đâu ra rồi.

Chính là từ mình.

Hương lão xoa tay:

"Đại nhân nếu cảm thấy hứng thú với việc tế tự, để ta dẫn ngài đi gặp hắn nhé?"

Lương Cừ hồi thần, không quá xoắn xuýt vấn đề này.

"Được, làm phiền Lý chính dẫn ta đi gặp hắn"

Vinh Hán Văn kia có thể đưa ra chủ ý hợp tác, rõ ràng chiếm vị trí chủ đạo trong buổi tế tự, tìm đối phương làm việc có thể tiết kiệm công sức, không cần phải chạy đến từng thôn một nữa.

"Không phiền phức, không phiền phức, chỉ mấy dặm đường thôi, A Hoàng, kéo xe tới đây!"

Hương lão bảo con trai kéo xe ba gác qua, ngồi lên xe lừa dẫn Lương Cừ tới thôn Vinh Gia sát vách.

Không lâu sau, Lương Cừ đã nhìn thấy Vinh Hán Văn trong thôn Vinh Gia.

Ấy là một ông lão với bộ râu trắng toát, được cắt tỉa gọn gàng, tinh thần sáng láng.

Vinh Hán Văn thấy Lương Cừ trên lưng ngựa từ xa, cảm thấy hết sức quen mắt, chờ đến khi tới gần, hắn mới cẩn thận hỏi:

"Trước mặt là Lương đại nhận đúng không?"

Lương Cừ xoay người xuống ngựa:

"Vinh Lý Chính nhận ra ta sao?"

"Lương đại nhân đúng là quý nhân hay quên!". Vinh Hán Văn vui mừng:

"Tiểu lão tập hợp thuyền trong thôn, từng đi theo đội thuyền của ngài! Lương đại nhân có ấn tượng không?"

"Ồ, là ngươi à."

Lương Cừ giật mình.

Hắn một đường vừa đi vừa cứu người, trên đường từng sát nhập không ít thuyền đánh cá địa phương.

Chỉ là quá nhiều người, chỉ có ấn tượng mơ hồ.

Trong trí nhớ, Vinh Hán Văn quả thật lợi hại, thời điểm đội thuyền Sa Hà Bang đến, hắn đã tập trung hương dân hỗ trợ cứu tế khắp nơi, rất có trách nhiệm.

"Lương đại nhân? Lương đại nhân gì?"

Hương lão dẫn đường ở bên cạnh vẻ mặt mờ mịt.

Vinh Hán Văn nhỏ giọng nhắc nhở:

"Là vị Lương đại nhân bắt được Xích Long Ngư kia!"

Hương lão sững người, sau khi tỉnh ngộ chợt vỗ mạnh đùi:

"Ái chà chà, lão già ta đúng là có mắt không tròng, hóa ra Lương đại nhân lại ở ngay trước mặt!

Ta còn tự hỏi sao lại có con ngựa lớn, có đại quan thần khí đến vậy! Là Lương đại nhân ở ngay trước mặt ta!

Người bên ngoài đều nói ngài là Trì vương gia hạ phạm, vậy chúng ta tế tự vương thuyền chính là tặng cho ngài rồi!

Này không phải trùng hợp lắm sao?"

Huyễn hoặc thế à?

Lương Cừ nhớ Tuần kiểm huyện Hoa Châu có đề cập qua chuyện này, không ngờ lại là thật, mọi người thật sự coi hắn như Trì vương gia chuyển thế.

Kết quả là, chuyện sau đó đều trở nên thuận lợi đến kỳ lạ.

Vinh Hán Văn thấy 'Trì vương gia' hứng thú, lập tức đưa ra đề nghị để Lương Cừ làm người châm lửa.

Trùng khớp với ý định của Lương Cừ.

Trì vương gia thì Trì vương gia thôi.

Lương Cừ đồng ý, Vinh Hán Văn vui mừng.

Có thể để Lương Cừ châm lửa, khắp mười dặm tám thôn đúng là có thể diện!

"Đại nhân nhanh vào phòng đi, xem xem thuyền lớn của thôn Vinh Gia chúng ta!"

Lương Cừ không chối từ thịnh tình, vào nhà Vinh Hán Văn xem thuyền lớn, phát hiện ra thuyền giấy thôn Vinh Gia lớn hơn so với thôn Đan Gia sát vách, dài khoảng ba trượng, tương đương mười mét, bên trong có một lượng lớn dây mây chống đỡ.

Trên boong thuyền có một tòa cung điện, dùng mái kiểu đầu hồi, gồm một thanh bờ nóc mái, bốn thanh diềm mái và bốn thanh dùng để nối giữa bờ mái và diềm mái tạo thành, thường thấy ở cung điện và chùa miếu.

Bên trong thân thuyền không có pho tượng cụ thể, dùng một khối bài vị viết bốn chữ lớn 'Thế thiên tuần thú' để thay thế, trước bài vị là một cái bàn trống, dùng để bày cống phẩm.

Vinh Hán Văn vừa đi vừa giới thiệu:

"Mục đích của tế tự vương thuyền là cầu 'Quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, xã lý bình an, thịnh vượng phát đạt, chúng sinh mạnh khỏe, trăm nghề hưng thịnh'.

Phương hướng cột buồm đổ xuống sẽ quyết định vận thế một năm tới của thôn, đổ về phía thôn thì là đại cát, đổ về Hắc Thủy Hà thì là đại hung"

Lương Cừ ghi nhớ từng cái một, ánh mắt nhìn về hướng bàn cống phẩm trống không.

"Thời gian quá ngắn, không bắt được Thủy thú gì tốt..."

Hắc Thủy Hà là sông, không phải là đầm, bắt Tinh quái trong này còn khó hơn so với bắt Bảo ngư.

Thời gian một ngày, căn bản không tìm được con Tinh quái tử tế nào.

"Có lẽ có thể bắt một con Bảo ngư tới?"...

Chạng vạng tối hôm sau.

Ráng chiều đỏ rực, khói bếp lượn lờ.

Lương Cừ xách theo hai con Đại Bảo ngư giá trị gần trăm lượng bạc, cưỡi lên Xích Sơn chạy tới thôn Vinh Gia, dưới sự cảm kích và chối từ của Vinh Hán Văn, bỏ Bảo ngư vào thuyền giấy.

Ăn xong cơm tối, con trai Vinh Hán Văn khua chiêng gõ trống, nhóm thanh niên trai tráng trong thôn trùng trùng điệp điệp tụ tập đến trước cửa nhà Vinh Hán Văn, chờ đến khi mọi người đã đến đông đủ liền nâng thuyền lớn lên đường.

Đội ngũ tuôn ra từ mấy thôn, giống như dòng nước nhỏ tụ vào biển cả, cùng tạo ra một đội ngũ khổng lồ, chầm chậm tiến về Hắc Thủy Hà.

Đội ngũ kéo dài có trật tự, đi phía trước nhất là đội nhạc, đội múa rồng, phía sau là vương thuyền và các loại thuyền nhỏ, thanh niên trai tráng thay nhau gánh thuyền tiến về phía trước.

Hương dân lớn tuổi cầm theo hương, thành kính đi theo đội ngũ.

Đội ngũ vương thuyền đi qua nhà nào, chủ nhân ngôi nhà bày cống phẩm ở cửa, ngụ ý mời vương gia thưởng thức.

Sau khi lũ lụt xảy ra, đa số bách tính chỉ có thể dâng lên một bát cơm trắng, chờ đến khi tế tự kết thúc, còn có thể cầm về nhà ăn, không thiệt.

Sau nửa canh giờ, vương thuyền đã đến sông, trên bờ bị bao phủ bởi tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc.

Đội nhạc thổi kèn đàn hát, ba đạo sĩ đi lên làm phép.

Lương Cừ hỏi Vinh Hán Văn, biết rằng đạo sĩ này cũng không phải là đạo sĩ thực thụ, chỉ là thôn dân tạm thời đảm nhiệm.

Địa phương nghèo có phương pháp của địa phương nghèo.

Mọi thứ đã sẵn sàng, nhóm thanh niên trai tráng vác thuyền đẩy xuống sông, thuyền giấy cực đại chầm chậm rung lắc, dân chúng lần lượt cúi người tiến lên, thả ra thuyền giấy nhỏ đã được đốt nến bên trong.

Trong ánh mắt chờ mong của dân chúng, Lương Cừ ngồi vào chậu gỗ, dưới sự trợ giúp của thanh niên trai tráng tiến sát tới vương thuyền, ném bó đuốc ra.

Ngọn lửa liếm vào giấy, thuyền giấy bốc lên ánh sáng màu cam rực rỡ, chiếu sáng bên bờ, chiếu sáng lòng sông.

Từng tầng gợn sóng tách thành từng tầng ánh sáng cam.

Toàn bộ mặt sông mênh mông biến thành màu cam, kết hợp với sao sáng trên bầu trời đêm.

Trong vương thuyền, cột buồm cao lung la lung lay, các thôn dân chăm chú dõi theo, mắt thấy sắp đổ xuống mặt sông.

Một vài sợi nước lặng lẽ dâng lên, thay đổi phương hướng của cột buồm, chậm rãi đổ về phía thôn trang.

Ầm!

Vô số tro tàn mang theo tia lửa cuốn về phía bầu trời.

Bên bờ, tiếng reo hò vang lên như thủy triều.

[Tế tự Giang Hoài, Độ chiếu cố của dòng sông + 0. 0177]

Bình Luận (0)
Comment