Bởi vậy, cho dù tính toán từ phương diện nào thì sát hạch cuối năm của Lương Cừ kiểu gì cũng được đại công.
Chỉ có duy nhất một vấn đề chính là, liệu có thể lấy trước đại công của hai tháng sau không?
Lý Thọ Phúc biết Lương Cừ và Từ Nhạc Long có quan hệ không tệ, cũng có khả năng thực thi nhất định, bằng không sẽ không đề xuất, nhưng thành công hay không thì không bảo đảm được.
"Chủ ý hay, ta đi hỏi xem."
Lương Cừ bật dậy, chạy đến lều lớn của Đề lĩnh tìm Từ Nhạc Long, không ngờ lại không có ai ở trong.
Thị vệ ngoài cửa cáo lỗi:
"Vệ Đề lĩnh, Từ Đề lĩnh và Nhiễm Tả lĩnh cùng với Thượng sứ đi tuần tra tình hình thiên tai của ba huyện rồi ạ, không ở doanh địa."
Lương Cừ hỏi:
"Từ Đề lĩnh có nói khi nào thì quay lại không?"
"Chiều hôm qua mới đi, theo kế hoạch thì ít nhất phải ba ngày."
Lương Cừ suy tư, ba ngày cũng không tính là quá lâu.
Huyện ở Đại Thuận đất đai rộng lớn, ngoại trừ một số huyện đặc biệt như huyện Hoài Âm ở phủ Hoài Âm ra thì về cơ bản đều dựa vào Võ sư cảnh giới Bôn Mã chạy một ngày một đêm về phương hướng cố định để phân chia địa giới của huyện.
Hắn nếu chạy theo để tìm, ít nhất cũng phải mất một ngày, tốn công tốn sức, chi bằng ở lại doanh địa chờ người quay lại.
"Ngày thứ hai sau khi Từ Đề lĩnh quay lại, ngươi nhớ báo cho ta biết."
"Lương đại nhân cứ yên tâm, Từ đề lĩnh quay lại là hạ quan lập tức..."
Thị vệ hỏi lại:
"Ngày thứ hai sao?"
"Đúng, ngày thứ hai, không có việc gì lớn, Từ Đề lĩnh đi cùng Thượng sứ bôn ba mệt mỏi, không vội lúc nhất thời."
"Được, hạ quan ghi nhớ."
Mấy ngày sau, sứ đoàn chính thức quay về doanh địa, chỉnh lý lại văn thư.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Lương Cừ đã chạy đi tìm Từ Nhạc Long đang chỉnh lý hồ sơ, đưa ra đề xuất.
"Mượn dùng trước đại công à... tiểu tử nhà ngươi. '
Ngón tay Từ Nhạc Long nhấc bút, dở khóc dở cười.
Hắn cũng không phải lần đầu tiên làm quan, thường có thủ hạ trong nhà có việc gấp, chạy đến xin ứng trước bổng lộc, nhưng trước nay chưa từng nghe nói có người ứng trước đại công.
Nếu đổi thành người khác, Từ Nhạc Long đã sớm đuổi ra ngoài rồi trách móc ý tưởng viển vông, nhưng cách nói của Lương Cừ lại không phải không có lý, sát hạch cuối năm nay, được một đại công quả đúng là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Lương Cừ cười nói:
"Triều Lộ Trùng và Khô Phong Thủy Tiên cộng lại cần năm đại công, gom không đủ nên chỉ có thể từ bỏ đổi thành loại khác, cả hai đều đổi thì có lẽ hiệu quả không thể đảm bảo được, nói không chừng hai môn công pháp của ta đều không thể đột phá."
Từ Nhạc Long trầm tư hồi lâu, bật cười lắc đầu.
"Được! Ai bảo ngươi nhận được khẩu dụ của Thánh Hoàng chứ, đáp kiều Lương, trúc thủy Cừ, kiểu gì cũng phải có ưu đãi.
Đi viết đơn đi rồi ta nộp lên, nếu thành thì đưa đồ cho ngươi, nếu không thành thì ta cũng hết cách."
Lương Cừ vui mừng:
"Đa tạ Nhạc Long đại ca."
"Không có gì."
Từ Nhạc Long dựa vào lưng ghế, híp mắt cười hỏi:
"Ta nghe Hạng Phương Tố nói ngươi nhận được khẩu dụ, đáp ứng sẽ mời khách tiệc cua?"
"Con to nhất sẽ để cho đại ca!"
"Ha ha, trước đây ở Đế đô đúng là chưa từng được nếm thử, Tô Tri phủ phủ Hoài Âm bảo rằng 'Nếu không phải cua Giang Hoài ngon thì đời người hà tất phải ở lại nơi đây', cua Giang Hoài nổi tiếng thiên hạ, con to có được đến một cân không?'
"Được! Cua có tính hàn, người nghèo thường ít ăn nhưng người giàu thì hay ăn, trước đây mấy huyện lân cận thường tổ chức cuộc thi cua vương.
Những cái khác không nói, Lãng Vân Lâu ở huyện Bình Dương từng bán một con cua cái nặng một cân với giá 188 lượng! Nhưng thật ra hiệu quả thực tế thậm chí còn không bằng cá vược huyết hồng giá 18 lượng."
Từ Nhạc Long líu lưỡi:
"Một con cua mà bán với giá hơn trăm lượng? Giỏi ăn thật đấy."
"Vùng Giang Hoài trù phú, kiểu gì cũng có người giàu chịu bỏ tiền ra."...
Mùng mười tháng mười.
Sứ đoàn chuẩn bị rời doanh địa, trước tiên là tới Nam Trực Lệ, sau đó mới về Đế đô.
Trước doanh địa, mọi người đi ra đưa tiễn, hai vị Quan thừa của Tàng Kinh Cung là Tư Thiên Dã và Tư Thân Phủ cáo biệt với Lương Cừ.
"Lương đại nhân yên tâm, hai người chúng ta nhất định sẽ không phụ với sứ mệnh, trước cuối tháng sau sẽ đưa 'Thanh Long Sát Kinh' đến tay đại nhân."
"Lương đại nhân nếu muốn bổ sung Chân thuật, đến lúc ấy hy vọng có thể nhắc qua tên hai người chúng ta, vô cùng cảm kích ngài."
Phương thức bù đắp vượt cấp khiến hàng năm có gần ba thành người đổi công pháp lựa chọn bù thêm công lao, đổi lấy tàn thiên của pháp môn có đẳng cấp cao hơn.
Nếu có thể bổ sung, chưa bàn đến công lao được trả lại mà Quan thừa thúc đẩy việc này cũng có chỗ tốt.
Phần bổ sung càng nhiều, đẳng cấp công pháp càng cao thì càng được lợi.
Rất nhiều người quy đổi tàn thiên không phải không có mục đích, vậy nên hai người rất hy vọng vào Lương Cừ.