Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 61 - Chương 61: Khống Chế Tinh Quái (2)

Chương 61: Khống chế Tinh quái (2) Chương 61: Khống chế Tinh quái (2)

Có lẽ phải chờ đến khi Trạch Linh biến thành màu xanh hoặc là Võ đạo của hắn đột phá được ba cửa ải, thêm vào đó hai thú trải qua tiến hóa xong mới có thể an toàn mà giết được một con cua quái vật, nếu không ít nhiều gì cũng sẽ bị thương.

Nhưng phần chiến lực này giờ là của hắn rồi.

Lương Cừ để cho cua non nhảy lên lòng bàn tay của mình, trong lòng chờ mong nó nhanh chóng lớn lên.

Thân là cua đực, chiến lực tuyệt đối mạnh hơn, đến lúc đó mình hoàn toàn có thể tung hoành ở khu nước cạn, cá sấu lớn 4-5 mét gì đó, chỉ cần một cái càng thôi là cũng đủ để dạy dỗ nó cách làm người.

Chỉ là không biết khi nào mới có thể thay đổi phương thức khống chế Thủy thú đây, cứ rạch ngón tay như vậy thật sự quá đau.

Tầm mắt Lương Cừ xuyên qua cua non, nhìn đến chỗ miệng vết thương trên ba ngón tay của mình đang thong thả khép lại, hiệu quả trị liệu của củ sen hắn vừa mới ăn lúc nãy còn chưa hoàn toàn tiêu tan.

Chỉ tiếc rằng, đại chiến một trận với cua quái vật, gần một phần ba chỗ củ sen hoặc là bị ăn hoặc là bị hủy mất rồi, tim hắn cũng đang rỉ máu.

Củ sen của ta, đều là củ sen của ta!

Lương Cừ vẫn có cảm tình đối với hũ vàng đầu tiên của mình, phương pháp duy nhất có thể bù đắp chút ít chính là đập vỡ phần vỏ cua vô dụng kia, chôn ở phía dưới phần đất có củ sen để làm phân bón.

Phần mai lưng màu xanh của con cua quái vật có thể làm thành một cái khiên lớn, hai cái càng cua cực đại có thể làm thành cái khiên nhỏ, sáu chân phía dưới có thể dùng để chế tạo xiên bắt cá, phần còn lại hoàn toàn vô dụng, xem như tận dụng lần cuối chỗ bỏ đi.

Trên thuyền, nồi nước đang sôi sùng sục, trứng cua khi trước bỏ vào giờ đã được nấu chín.

Lương Cừ vớt lên một cái, để nguội xong liền uống cùng với canh, suýt chút nữa mồm đã bị bỏng đến mức nổi mụn nước.

[Tinh hoa Thủy Trạch: +0. 6]

Chỉ có tí này thôi sao?

Lương Cừ vô cùng thất vọng, nếu đổi thành ngày thường hắn nhất định sẽ mừng như điên, nhưng giờ hắn vốn đã no bụng, chỉ 0 phẩy mấy điểm thế này, thật sự khiến cho hắn không hứng thú nổi mà cố nhét bụng.

"Đều cho các ngươi này"

Lương Cừ ném toàn bộ chỗ trứng cua còn lại cho hai thú, để giảm bớt chút ít số điểm Tinh hoa Thuỷ Trạch cần dùng để tiến hoá chúng nó.

Còn cua non thì thôi đi, ăn thịt đồng loại như vậy có phần quá mức tàn nhẫn, càng đừng nhắc đến việc ăn thịt huynh đệ tỷ muội của mình.

Sau khi ăn xong, Lương Cừ nhìn sắc trời, đại khái khoảng 4 rưỡi chiều, không ngờ một con cua quái vật lại tiêu tốn nhiều thời gian của hắn đến vậy.

Hắn còn nhớ rõ lúc buổi sáng Hướng sư huynh nói Dương Sư sẽ tới Võ quán giảng bài vào buổi chiều hoặc buổi tối, đợi đến khi ấy, nhất định không thể bỏ lỡ.

Cũng may vẫn còn thời gian, Lương Cừ để Nheo Béo và Không Thể Động nhanh chóng đi bắt cá.

Hai thú nhận được mệnh lệnh liền lặn xuống nước biến mất tăm, chỉ để lại bọt nước ở trên mặt nước.

Nhìn hai thú rời đi, Lương Cừ lại nhìn về phía Nắm Đấm đang ở phía đầu thuyền, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Nếu nhớ không lầm, loài cua hình như cũng phải ngủ đông?

Con cua quái vật dưới đáy nước dũng mãnh như vậy, khiến cho Lương Cừ vô thức quên mất việc này.

Tổng cộng thu nhận ba tiểu đệ, thì có hai đứa là phải ngủ đông...

Lương Cừ đột nhiên có hơi ưu sầu, chỉ hy vọng khả năng chịu đựng nhiệt độ thấp của Tinh quái sẽ cao hơn một chút, tuy nhiên cho dù khả năng chịu đựng có cao hơn thì cua non mới chỉ lớn bằng nắm tay cũng chưa giúp được gì.

Trước khi mùa xuân năm sau đến, việc thu hoạch đánh bắt cá chỉ sợ đều phải dựa vào một mình Nheo Béo thôi.

Hơn 5 giờ, Nheo Béo trồi lên ghé vào đầu thuyền, há mồm phun ra ba con cá.

Trong vòng một giờ, hai thú tổng cộng bắt được mười hai con cá, giá tiền ước chừng khoảng 30-40 văn.

"Thôi đủ rồi, còn muộn nữa là không tới kịp mất". Lương Cừ quay đầu lại nhìn Nắm Đấm đang ở đầu thuyền:

"Về sau, ngươi liền đi theo A Béo và Không Thể Động sinh hoạt ở trong nước nhé"

Cua non gõ gõ càng cua, đi lại dọc theo mép thuyền, cuối cùng uốn gối, nhảy lên trên đầu Không Thể Động.

Ba thú nổi trên mặt nước, Nắm Đấm đứng ở trên đầu Không Thể Động, cùng nhìn chăm chú vào bóng dáng Lương Cừ chèo thuyền đi xa.

Sau khi trở lại bến thuyền, Lâm Tùng Bảo nói một tiếng hoan nghênh, sau đó ước lượng chỗ cá rồi tính tiền.

Nhìn vùng sông nước Giang Hoài trước mặt, Lương Cừ nhịn không được mà giang rộng hai cánh tay ra, hai chân mở rộng, quần dài còn chưa khô bị gió lạnh thổi khiến tung bay phần phật, trông có vẻ vô cùng thu hút.

Biển rộng tùy cá bơi lội, trời cao để mặc chim bay!

"Ngươi hình như rất vui thì phải?". Lâm Tùng Bảo cười hỏi.

"Không sai"

"Nói ra cho ta cùng vui với"

"Nói ra sẽ không còn vui nữa"

"?"

Lương Cừ mỉm cười, tung túi tiền lên, trước khi rơi xuống trước mặt liền túm lấy.

Bây giờ, về đi học thôi!

Bình Luận (0)
Comment