Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 619 - Chương 619: Nuốt Khí (2)

Chương 619: Nuốt khí (2) Chương 619: Nuốt khí (2)

Lương Cừ suy nghĩ một lúc, đại khái có thể hiểu được.

Vẫn là khác nhau về xuất phát điểm, một bước đi trước, bước nào cũng đi trước.

Cho dù cơ hội giống nhau, khi cạnh tranh, người có xuất phát điểm thấp vẫn ở thế yếu hơn so với người có xuất phát điểm cao, hơn nữa thế yếu lại còn dễ mở rộng ra hơn.

Không chỉ là Tông sư, ngay từ thời điểm bắt đầu bước chân lên con đường Võ đạo, chênh lệch đã bắt đầu sinh ra.

Lương Cừ lưng tựa Dương Đông Hùng, không cần lo nghĩ về Công pháp Võ học, đều thuộc thượng thừa, không cần tốn quá nhiều thời gian, tinh lực và tài nguyên trên phương diện này.

Nhưng rất nhiều người có được đại công đầu tiên, không phải dùng để quy đổi thiên tài địa bảo để thăng cấp mà là đổi lấy một bộ Công pháp phù hợp.

Đợi đến vòng cạnh tranh tiếp theo, Lương Cừ vừa có Công pháp vừa có thiên tài địa bảo hỗ trợ, đương nhiên càng dễ có được đại công thứ hai hơn. VipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ

Đến vòng thứ ba, vòng thứ tư...

Năm tháng trôi qua, người đi trên đường càng ngày càng ít, đột nhiên nhìn lại, người cùng đường khi xưa cũng càng ngày càng xa.

"Nhưng Đại sư, hai bên không có khác biệt gì quá lớn phải không? Khí hạ đẳng khó cạnh tranh, chẳng phải cũng khó tiến đến Võ Thánh sao?"

"Cũng không phải". Lão hòa thượng lắc đầu:

"Thấy núi là núi, thấy núi không phải là núi, thấy núi vẫn là núi, về sau ngươi sẽ rõ"

(Câu này miêu tả ba cảnh giới khác nhau khi thiền ngộ:

- Cấp độ thứ nhất là "thấy núi là núi", ám chỉ sự ngây thơ khi lần đầu tiên hiểu biết thế giới, chỉ hiểu biết một cách trực tiếp, đơn giản về sự vật.

- Cấp độ thứ hai là "thấy núi không phải là núi", mô tả rằng khi tuổi tác và kinh nghiệm tăng lên, sự hiểu biết của một người về thế giới trở nên phức tạp hơn và người ta bắt đầu suy nghĩ sâu sắc và đặt câu hỏi về những hiện tượng bề ngoài của sự vật. Giai đoạn này đầy sự nghi ngờ và việc tìm kiếm sự thật.

- Cấp độ thứ ba là "thấy núi vẫn là núi", nghĩa là thông qua việc kiểm điểm và tu luyện, cuối cùng cũng đạt được sự hiểu biết sâu sắc về thế giới, tâm trí thanh tịnh, có thể nhìn thấy bản chất thông qua hiện tượng và thực sự hiểu được bản chất của sự vật. )

Thấy lão hòa thượng không muốn nói thêm, Lương Cừ cũng không đi sâu vào vấn đề này nữa, chuyển chủ đề lại lúc ban đầu.

"Ách khí, Tai khí kia muốn sinh ra phải dẫn dắt sao cho hỗn loạn và tai ương bùng phát sao? Bởi vậy vụ vỡ đê mới khiến Đại sư nghĩ tới bọn hắn?"

"Đúng là như vậy, núi tuyết nơi Đại Tuyết Sơn tọa lạc khác với Đại Thuận, nơi đó tuy là đầu nguồn của Lưỡng Giang, thần bí khó lường, nhưng hoàn cảnh sinh tồn lại cực kì hà khắc, khí lạnh tràn ngập, cây cối không sinh trưởng được, dân chúng bình thường khó mà sinh tồn.

Cho nên mới sinh ra tín ngưỡng cực kỳ nguyên thủy, người không ra người, quỷ không ra quỷ, ngươi chưa từng tận mắt nhìn thấy, khó mà tưởng tượng nổi.

Ách khí, Tai khí, chính là sinh ra dưới hoàn cảnh như thế, là khí thượng đẳng nhất mà Tông Sư Đại Tuyết Sơn dùng để tu hành, uy lực kinh người..."

Lương Cừ cảm thấy việc thảo luận tín ngưỡng sinh ra do đâu nghe từ miệng lão hòa thượng cứ thấy quái quái, nhưng hắn cũng không quá để tâm.

"Đại sư có thể nói chi tiết hơn về uy lực của nó được không?"

Lão hòa thượng chắp tay trước ngực:

"Ta dập tắt mọi hành động ý nghĩ của Tông sư kia, dẫn dắt mọi việc về phía mà đối với ta mà nói là kết quả xấu nhất"

Lương Cừ không hiểu gì, chỉ biết là rất lợi hại.

Nói như vậy, chẳng phải là một kiểu khống chế vận khí sao?

Lạ thật đấy...

"Ách khí và Tai khí kia, là dùng vật chứa gì để thu thập? Một loại vật chứa chỉ có thể thu thập được một loại khí sao?"

"Xem tính tương đồng, ví dụ như Ách khí và Tai khí, hai cái tương tự, thông thường có thể sử dụng cùng một vật chứa để thu nhận, Tông sư kia là tà tăng đi ra từ Đại Tuyết Sơn, chính là vì để cho đồ tử đồ tôn của hắn có thể tiếp thu Tai khí, ta thấy vật chứa chính là một Pháp oản làm từ xương sọ, xung quanh còn khảm nạm hoàng kim, oản cốt trong suốt long lanh, nhìn cũng biết là bất phàm, sau đó đã bị ta hủy đi."

Xương sọ?

Lương Cừ nghe vậy mà cảm thấy đỉnh đầu mát lạnh, cứ có cảm giác trong bóng tối có thứ gì đó xẹt qua trán mình.

Một hồi nghiên cứu thảo luận.

Lương Cừ càng thêm hiểu biết sâu sắc hơn đối với khí, biết rằng khí khác nhau cũng có hiệu quả thần kỳ khác biệt.

Xích Khí và Khô Mộc Phùng Xuân Khí, có khả năng chính là khí mà cảnh giới Tông sư cần!

Trạch Đỉnh vô địch!

Người bên ngoài có năm cái khó, Lương Cừ về căn bản không có, hơn nữa dường như không có vấn đề gì về tính tương đồng khi thu nhận?

Xích Khí, Khô Mộc Phùng Xuân Khí, hai cái nhìn thế nào cũng dường như không có tính tương đồng, hơn nữa theo lý mà nói thì Trạch Đỉnh hẳn là thuộc tính thủy, vậy mà ngay cả Xích khí cũng có thể thu nhận.

Nói như vậy, Xích Khí không thể sử dụng, có lẽ nguyên nhân là do tính tương đồng của mình không hợp?

Về phần lão hòa thượng dùng khí gì, ngưng luyện ra thần thông gì.

Lương Cừ không tiện hỏi, vấn đề quá riêng tư, chẳng khác gì hỏi át chủ bài của người ta là gì.

Một lúc sau, Lương Cừ thay đổi chủ đề.

"Đại sư, Duy Thức Pháp có đột phá gì không?"

"Có!"

Lão hòa thượng rút ra một chồng bản thảo từ trong ngăn kéo phía dưới bàn.

"Nhãn Thức Pháp, Tị Thức Pháp đều ở đây"

Bình Luận (0)
Comment