Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 623 - Chương 623: Nhãn Thức, Tị Thức (2)

Chương 623: Nhãn Thức, Tị Thức (2) Chương 623: Nhãn Thức, Tị Thức (2)

Tuệ Viễn Đại sư sáng tạo ra 'Duy Thức Pháp' này đúng là bậc kỳ tài!

Tuy nhiên, không biết là ở hoàn cảnh nào lại khiến Tuệ Viễn Đại sư sáng tạo ra pháp môn này?

Lương Cừ dường như có thể cảm nhận được, thời điểm Đại sư sáng tạo ra pháp môn này đã phải đối mặt với áp lực sinh tồn cực lớn.

Xung quanh có bầy rắn vờn quanh, có hổ báo rình mồi, nguy cơ tứ phía, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ rơi xuống vực sâu, chìm vào Vô Gian Địa Ngục.

Lương Cừ không ngừng suy tư, trong lúc bất tri bất giác, mồ hôi lạnh đã chảy đầy phía sau lưng, cả người ướt sũng.

"Phù!"

Lương Cừ thở dài một hơi, thu liễm suy nghĩ, chỉnh lý xong ba loại pháp môn liền tới sương phòng phía Tây trả lại bản thảo, tiện thể hỏi thăm Đại sư một vài vấn đề tu luyện của pháp môn.

Lão hòa thượng trả lời từng vấn đề của hắn.

Một lúc sau.

"Thí chủ còn nghi vấn gì nữa không? Nếu hôm nay không hỏi, thời gian tới sợ là sẽ không có cơ hội hỏi đâu"

Lương Cừ ngẩn người:

"Đại sư phải đi sao?"

Trong lúc bất tri bất giác, Lương Cừ và lão hòa thượng đã ở chung dưới một mái nhà gần nửa năm.

Đột nhiên nghe đối phương nói muốn rời đi, trong lòng không tránh khỏi cảm thấy trống vắng.

"Lão nạp muốn tới huyện Hoa Châu xem xem, tiện thể đi mấy huyện xung quanh, có lẽ đến tháng mười một mới quay lại"

Lương Cừ bừng tỉnh.

Đạo lý không sai, lão hòa thượng đến phủ Hoài Âm là vì truy đuổi tà tăng kia, bây giờ nghi ngờ vụ vỡ đê ở huyện Hoa Châu là do giáo đồ Đại Tuyết Sơn gây ra, đương nhiên muốn đến tận nơi kiểm tra.

"Tạm thời không còn khúc mắc gì nữa, Đại sư hay là ăn chút rồi hẵng đi? Ta bảo Trương đại nương chuẩn bị chút lương khô cho ngài nhé?"

Lão hòa thượng suy nghĩ một lát rồi đáp ứng.

Lương Cừ thấy lão hòa thượng bôn ba bận rộn như thế, không khỏi cảm khái trong lòng.

Tà tăng kia quả đúng là giỏi lẩn trốn.

Lão hòa thượng là Tông sư Trăn Tượng, tìm kiếm gần nửa năm, một chút manh mối cũng không tìm thấy.

Không phải là đã chết ở xó xỉnh nào rồi đấy chứ?

Lương Cừ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Anh hùng trong thiên hạ tàng long ngoạ hổ, mình ở nhà mà cũng có thể tình cờ gặp được Đại Tông sư.

Không biết chừng Tà tăng kia thật sự bị một lão hán đi ngang qua tự tay làm thịt rồi.

Tranh thủ từ giờ đến lúc chạng vạng tối còn một khoảng thời gian nữa, Lương Cừ đi huyện Bình Dương tìm sư phụ, tiện thể mang theo Huyền thiết đại cung tới Võ quán một chuyến, tìm đến Hồ sư huynh, tặng đại cung lại cho đối phương.

Hồ Kỳ nhận lấy đại cung, hơi kéo thử, phát hiện ra mình vậy mà khó có thể kéo căng được, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc:

"Sư đệ, cây cung này của ngươi..."

Lương Cừ ôm quyền nói:

"Sư đệ gần đây đổi một cây cung mới, cây cung cũ để đó không dùng sẽ hoang phế mất, bán cho người ngoài còn không bằng tặng cho sư huynh"

Lương Cừ bái làm môn hạ Dương Đông Hùng không sai, nhưng Dương Đông Hùng chân chính thân truyền chỉ có 'Vạn Thắng Bão Nguyên'.

Thời gian còn lại, đại đa phần là Hồ sư huynh và Từ sư huynh thay sư phụ giảng dạy cho hắn.

Quan hệ rất gần gũi.

"Sư đệ tiến bộ thần tốc, sư huynh tự thẹn không bằng"

Hồ Kỳ cảm khái vô ngần.

Hắn là Võ sư Bôn Mã nhị khiếu còn không kéo căng được cây cung này, ít cũng là cây cung tốt cho Bôn Mã thượng cảnh hoặc thậm chí là cực cảnh dùng.

Lương Cừ vậy mà dùng không thuận tay!

Cảnh tượng bái vào sư môn của hắn năm ngoái, Hồ Kỳ vẫn như thấy ngay trước mắt, chỉ chớp mắt một cái, Lương Cừ vậy mà đã liên tục vượt qua mấy vị sư huynh, sư tỷ.

Nếu không phải Từ sư huynh mấy hôm trước bước vào cảnh giới Lang Yên, Hồ Kỳ hoài nghi thực lực của Lương Cừ sợ là có thể xếp vị trí thứ tư trong số các sư huynh đệ!

Các đệ tử Dương Đông Hùng thu nhận, thiên phú bản tính toàn bộ đều không tồi, nhưng lại cứ gặp phải đóa hoa vừa rực rỡ vừa kì lạ như Lương Cừ!

Hướng Trường Tùng tiến đến cười hỏi:

"Sư đệ, sao có thể bên trọng bên khinh như vậy, sư đệ chỉ tặng binh khí tốt cho mỗi Hồ sư huynh mà không tặng Hướng sư huynh sao?"

Lương Cừ bất đắc dĩ:

"Toàn thân trên dưới của sư đệ tổng cộng có mỗi một cây thương, một cây cung, quả thực không còn binh khí nào dư ra để tặng Hướng sư huynh, tuy nhiên sư đệ ngược lại đang chuẩn bị thiết yến, không biết Hướng sư huynh có nguyện ý nể mặt hay không?"

"Thiết yến?". Hướng Trường Tùng hiếu kỳ:

"Có chuyện tốt gì vậy? Sao đột nhiên lại nghĩ đến việc mời khách?"

Lương Cừ cười đáp:

"Cũng không phải việc gì lớn, chỉ là nhận được khẩu dụ của Bệ hạ, nói ta là 'Bắc Kiều Lương, Trúc Thủy Cừ', động viên ta cố gắng làm việc thật tốt thôi.

Cộng thêm năm nay sát hạch thành tích có thể xếp thứ nhất, được liệt vào danh sách hiền tài của Lại Bộ.

Vốn cũng không có gì to tát, không định mời khách, là do đồng liêu giục giã nên mới tổ chức!

Bình Luận (0)
Comment