Trong phút chốc, toàn bộ hồ nước từ trận đơn đấu của thủ lĩnh biến thành trận đại hỗn chiến của hai nhóm Rái cá sông.
Cán cân thắng lợi lại một lần nữa nghiêng ngả.
Lương Cừ cẩn thận quan sát sự thay đổi về khí tức của nhóm Rái cá sông, được vòng sáng trợ giúp, thực lực chỉnh thể của bọn chúng tăng lên hơn một thành.
Nhưng vẫn vô dụng, sáu đánh với mười hai, cho dù Thát Khai chiếm được ưu thế, vòng sáng của Không Thể Động khuếch tán đến toàn bộ Rái cá sông phe mình, nhưng dưới tình huống hai đánh một vẫn binh bại như núi đổ, không có lực đánh trả.
Sau nửa khắc.
Thát Khai kêu thảm một tiếng, rơi xuống hồ nước, bắn lên mảng lớn bọt nước, nhóm Rái cá nhà nó cũng theo sát ngay sau nó.
Một nhà Mặt sẹo túm chặt phần gáy của kẻ địch, từ trên đường đá cuội kéo tới bên cạnh hồ, hết con này đến con khác bị ném vào hồ nước.
Bọt nước văng khắp nơi, đợi đến khi bọt nước tản đi, từng con Rái cá sông nổi lên trên mặt nước.
Sỉ nhục không những không được rửa sạch mà còn không ngừng tăng lên.
Không Thể Động thất vọng lắc đầu, vung cái đuôi, bò lại lên bờ.
Nắm Đấm cảm thấy vô vị, lại lặn xuống nước, trở về hang.
Lương Cừ khống chế dòng nước cuốn lên trên bờ, cọ rửa vết máu.
Nhóm Hải ly tự giác đi ra khỏi nhà, cầm lấy chổi lông bên tường, cọ rửa vết máu còn sót lại trong khe hở giữa những viên đá cuội.
Rái cá sông mặt sẹo đến bên cạnh hồ, phun một ngụm nước bọt, chân sau khập khiễng, túm áo bào màu vàng đang tung bay trên ngọn cây xuống, khoác lên người, lại dùng móng vuốt sắc bén của mình đẩy máu tụ chỗ khóe mắt sưng phù ra.
Sửa soạn xong xuôi, Rái cá mặt sẹo chắp tay hành lễ với Lương Cừ, sau đó dẫn đầu tộc đàn của mình rời khỏi đình viện.
Lương Cừ nhìn bọn chúng đi xuyên qua cổng tròn, một lát sau lại vòng trở lại, nhếch miệng cười một tiếng, chỉ hướng mặt trời.
"Đại sư gần đây bận rộn, không ở trong phòng, có lẽ phải hơn mười ngày đêm nữa mới trở về"
Lương Cừ không dám chắc Rái cá sông có hiểu khái niệm ngày đêm hay không.
Rái cá mặt sẹo tựa như đang ngẫm nghĩ, nó khom người cúi đầu, nhảy vào hồ nước, mười một con sau lưng xếp thành một hàng, lần lượt nhảy xuống.
Bụp bụp...
Bọt nước lại nổi lên trên mặt hồ.
Nheo Béo ôm lấy giỏ cá nhô đầu ra từ sông ngầm, thấy đội ngũ Rái cá sông tựa như con rắn dài đạp nước rời đi, lại thấy huynh đệ cá nướng của mình không còn gì luyến tiếc mà trôi nổi trên mặt nước, chẳng hiểu ra làm sao.
Lại đánh thua nữa à?
Nheo Béo châu đầu về phía trước, hai sợi râu dài khép lại.
Hai ngàn con cá nướng, thay huynh đệ cá nướng lấy lại thể diện.
Thát Khai không đáp lại nó.
Nó không thiết sống nữa.
Lương Cừ lấy xuống giỏ cá phía sau lưng Nheo Béo:
"Tìm thấy Long nhân không?"
Nheo Béo lắc đầu.
Lương Cừ vuốt cằm nói:
"Vậy ngày mai đến chỗ khác thử xem"
Long nhân từ khu vước sâu đến phủ Hoài Âm, tất nhiên có mục đích không muốn người khác biết.
Bởi vậy có lẽ sẽ không ở mãi khu vực gần bến thuyền Vọng Giang, cũng có khả năng ở bến thuyền khác, phải tung lưới ở phạm vị rộng.
Giao nhân có nước mắt giao nhân, Long nhân chưa chắc có nước mắt long nhân, nhưng sống ở khu nước sâu lâu như vậy, kiểu gì cũng nên có vật gì tốt trên người, bằng không sao có thể lăn lộn được ở dưới sông?
Nheo Béo lắc đầu, ra hiệu mình nhất định sẽ tìm ra Long nhân, nó ngày nào cũng đập ba trăm cục gạch, thề muốn rửa sạch nỗi nhục khi trước!
Rửa sạch nỗi nhục khi trước...
Rái cá sông cũng treo những từ này ở trên miệng.
Lương Cừ lựa chọn chúc phúc cho chúng nó, hắn mở giỏ cá ra, bên trong ngập tràn cua béo, ước lượng qua thì con nào cũng không dưới bảy lạng.
Đổ hết ra ngoài, trên mặt đất trượt ra một khối đá tròn.
Lương Cừ cầm lấy đá tròn, nhét vào giỏ cá rồi trả lại cho Nheo Béo.
Viên đá tròn kia cực kỳ quan trọng, là thứ đồ mấu chốt giúp Nheo Béo so sánh độ lớn nhỏ của con cua.
Dọn dẹp xong chỗ cua, một nhà Rái cá sông vẫn trôi nổi trên mặt nước như trước, hai mắt vô thần, rõ ràng không trông cậy được gì.
Lương Cừ gọi một nhà Hải ly tới.
"Làm việc thôi!"
Một nhà Hải ly chạy ra từ trong nhà gỗ, bên người mang theo cả bó lớn dây cỏ, lần lượt nhặt từng con cua trên mặt đất lên, buộc càng cua chân cua lại, phân loại cua đực cua cái bỏ vào giỏ cua chìm một nửa dưới hồ nước.
"Cuối tháng tổng kết cho các ngươi thêm hai khối khoáng thạch, ta đã vẽ xong kiểu dáng cho thuyền mới rồi, lập tức có thế khởi công"
Cũng không phải Lương Cừ lòng dạ xấu xa, không cho chúng nó có thời gian nhàn rỗi.
Chế tạo đối với Hải ly mà nói cũng giống như ăn cơm uống nước, nếu không làm việc, răng chúng nó sẽ ngứa ngáy, lúc nào cũng muốn gặm chút gì đó.
Hải lý lớn không ngừng tay, liên tục gật đầu.