Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 640 - Chương 640: Chân Long Vùng Nước Cạn (2)

Chương 640: Chân Long vùng nước cạn (2) Chương 640: Chân Long vùng nước cạn (2)

Lương Cừ nghĩ đến Cóc ca.

Qủa thực chưa từng gây rối gì, còn rất dễ nói chuyện.

Hình dáng như Cóc sừng, không thể không nói, rất khó có sức uy hiếp.

"Mẹ nó, phiền nhất là bên phía này, nghe nói Yêu Vương phía Tây là một con rùa ngàn năm, Yêu Vương thủ hạ của nó muốn gặp nó cũng không gặp được, Hành Thủy Sứ trong Hà Bạc Sở tranh nhau vị trí dẫn đội.

Nhưng mẹ nó, súc sinh nhất là, còn ép tiền hoa hồng của người dẫn đội! Từ một thành rưỡi ép xuống còn một thành ba, nghe nói giờ còn chưa đến một thành"

"Đệt, có việc này nữa sao?"

"Phía Nam chúng ta ngược lại cũng không phải thật sự an toàn". Từ Nhạc Long vừa bóc vỏ cua vừa nói:

"Không bàn tới chuyện có Yêu gây họa không, nhưng nhân họa thì chắc chắn có, các ngươi quên Quỷ Mẫu Giáo rồi sao?"

"Ui, suýt chút nữa thì quên cái lũ này!"

"Quỷ Mẫu Giáo mấy tháng không gây chuyện, làm ta sắp quên luôn rồi, nhắc mới nhớ, chúng ta hủy đi một chi của bọn chúng, vậy mà lại có thể an phận như thế?"

"Cũng không đến mức an phận, toàn bộ phủ Hoài Âm vẫn luôn ngầm hành động, chỉ là đều tập hợp lại chỗ ta nên các ngươi không nắm rõ thôi.

Ta đoán bọn chúng lo lắng ở huyện Bình Dương có giấu mai phục, nên vẫn không dám hành động, chờ đến khi chúng ta xây dựng xong đội thuyền, bọn chúng sẽ không để yên cho chúng ta đánh bắt Bảo ngư đâu.

Cho nên ta có nói với Trọng Thức, chúng ta dẫn đội chia hoa hồng tạm thời chưa quyết định, chính là vì có nguyên nhân Quỷ Mẫu Giáo, tình huống hoàn toàn khác biệt với các địa phương khác"

"Thế thì đúng là có hơi rắc rối"

Quỷ Mẫu Giáo đánh một trận rồi trốn đi chỗ khác, co đầu rụt cổ trốn trong vùng sông nước không ra ngoài, quả thật không có cách gì tốt.

Chi lần trước là chi cống hiến lớn nhất trong việc hiến tế, nhân số tử vong nhiều như vậy, vết tích lưu lại quá nhiều.

Lại thêm huyện Bình Dương bắt được hai nhân chứng mấu chốt, một tên trong đó còn có huyết mạch trực hệ, vừa lục soát vừa bói toán, khó khăn lắm mới tìm ra được căn cứ địa.

Huống hồ, nhân họa khác với yêu họa, đối mặt với yêu họa còn có rất nhiều thủ đoạn phòng ngừa.

Nhưng đụng phải nhân họa, ấy chính là có người nhìn ngươi chằm chằm, không cho ngươi có cơ hội thở dốc, một khi rơi vào thế hạ phong, rất có khả năng toàn quân bị diệt.

"Cứ nhìn phía trước tối đen, nhất định chính là sào huyệt của kẻ gian, ta sẽ chạy lên trước giết sạch bọn chúng, có câu: Không vào hang cọp sao bắt được cọp con"

Kha Văn Bân hào khí ngút trời mà hát một câu, quay đầu nhìn về phía Hạng Phương Tố:

"Phương Tố, cơ hội thăng quan phát tài tốt như vậy, huynh đệ ta sao có thể không biết ngại mà tranh với ngươi được? Nhiệm vụ dẫn đội sau này tất cả giao hết cho ngươi, ta không tranh với ngươi đâu!"

"Bánh bao gạch cua ngon như vậy cũng không chặn nổi cái miệng của ngươi!"

Hạng Phương Tố gắp một cái bánh bao gạch cua lên, nhét thẳng vào miệng Kha Văn Bân.

"Tới đây, ta lại sợ ngươi chắc!"

Dạ dày của Võ giả khá lớn, Lương Cừ chuẩn bị tiệc cua đủ cho tám ngày, vậy mà vỏn vẹn hơn một canh giờ đã ăn hết phân nửa, đại sư phó dưới bếp đã mệt đến mức mồ hôi đầy đầu, may mà mọi người ở đây đều đã lần lượt ăn no.

Ô Long ưỡn bụng, quay đầu qua chỗ khác, uyển chuyển từ chối miếng gạch cua Nhiễm Anh đưa tới bên miệng, chạy đến đình viện nằm ngửa phơi nắng.

Náo nhiệt như vậy đến cuối giờ Mùi buổi chiều, nhóm người đi dạo một vòng quanh nhà Lương Cừ, xem qua hồ nước rồi ai về nhà nấy.

Trong nhà bếp, hố lửa còn chưa dập, vẫn tuôn ra nhiệt lượng thừa.

Sư phó và nhóm người làm đã mồ hôi đầy đâu, ngồi trên ghế đẩu nghỉ ngơi, vỏ cua đỏ trống không chất đầy khắp nơi, mùi gừng tỏi khử mùi tanh của cua tràn vào khoang mũi.

Bóc vỏ cua là tốn thời gian và công sức nhất, cần nhất là sự kiên nhẫn, khiến người ta mệt mỏi vô cùng.

Nhưng trước mắt chỉ là nghỉ ngơi tạm thời, một lúc sau, sư phó và nhóm người làm đã hồi sức bèn đi đến chỗ khác, tới Võ quán Dương Thị ở huyện Bình Dương, bắt đầu một vòng bận rộn mới.

Chạng vạng tối, ánh nắng chiếu đỏ bầu trời.

Trên vách tường phản chiếu bóng người, nhóm Học đồ kết thúc một ngày rèn luyện, lần lượt đi ra từ trong Võ quán, nhao nhao chào hỏi Lương Cừ, thi nhau gọi Lương sư huynh.

Hành động này khiến bối phận của Lương Cừ cao hơn rất nhiều, nghe mà vô cùng thân thiết.

Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng vẫn chờ ở trong Võ quán, chuyển cái bàn từ hậu viện ra dưới tán cây hoa quế, trải khăn lên trên.

Lương Cừ đi vào nhà bếp.

Trong Võ quán, ngoại trừ Học đồ cấp bậc thấp nhất ra, không ít Học đồ đều là bao ăn bao ở, mấy chục người ăn uống, lượng đồ ăn mỗi bữa đều không ít, bởi vậy nhà bếp lớn hơn so với ở nhà Lương Cừ nhiều, nhân thủ cũng nhiều hơn.

Bình Luận (0)
Comment