Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 641 - Chương 641: Chân Long Vùng Nước Cạn (3)

Chương 641: Chân Long vùng nước cạn (3) Chương 641: Chân Long vùng nước cạn (3)

Hơn ba mươi người bận rộn nấu nướng, vậy mà không có chút cảm giác chen chúc tí nào.

Nhưng trong đó lại có một 'người làm' không thích hợp.

Lương Cừ đi lên trước vỗ vào bả vai người này:

"Sư phụ còn chưa đến, Từ sư huynh sao lại một mình ăn vụng thế này?"

Từ Tử Soái chẳng thấy xấu hổ tí nào:

"Lời này của sư đệ sai rồi, sư huynh đây là muốn thay sư phụ nếm thử mùi vị"

"Vậy nếm ra cái gì không?"

"Tươi! Thơm ngon!". Từ Tử Soái bật ngón tay cái:

"Nhưng mà ta còn chưa nếm thử cua ủ cam, để ta tới thay sư phụ nếm xem, sư đệ mang tới nhiều cua lớn như vậy, không thể để lãng phí đồ ăn được đúng không, nếu có vấn đề gì phải nhanh chóng chỉ ra"

Vừa nói xong, Từ Tử Soái đã đi đến trước bếp, mở vỏ cam ra, gắp một miếng thịt cua, há to miệng ăn.

Lương Cừ cười hỏi:

"Sư huynh lại cảm thấy thế nào?"

"Tốt tốt tốt, tuyệt! Món này là ngon nhất! Đại sư phó đúng là bản lĩnh cao."

Đại sư phó đang nấu nướng cười nói:

"Cua ủ cam là món ăn sở trưởng của Lãng Vân Lâu chúng ta, cả hai đều là đồ tươi, không bàn tới tay nghề, chỉ cần hai loại nguyên liệu tươi mới, làm ra sẽ không tệ được."

Món cua ủ cam chính là cắt đi phần đỉnh của quả cam, lấy ra hết phần múi bên trong, chỉ để lại một chút nước cam, rồi lại bỏ thịt cua, gạch cua, dầu cua vào, cuối cùng dùng rượu, nước, dấm hòa thành nước để hấp chín, sau khi chín rắc thêm chút muối là có thể ăn.

Quả cam cũng vào trung hạ tuần tháng 10 là chín và được đưa ra thị trường, bởi vậy cả hai đều là hàng tươi, ăn vào đúng là tuyệt mỹ.

"Hay thật đấy Từ sư huynh, chúng ta bận rộn ở bên ngoài, đang định tìm huynh giúp một tay, không ngờ huynh lại đang ở dưới bếp, ta phải bảo với sư phụ là huynh ăn vụng!"

Hướng Trường Tùng bước qua bậc cửa, miệng không ngừng oán thán.

Từ Tử Soái thề thốt phủ nhận:

"Ăn vụng gì chứ, ta là nếm thử, Hướng sư đệ đừng nói linh tinh!"

Hồ Kỳ bên ngoài cửa nghe vậy mà buồn cười:

"Từ sư huynh, giờ huynh ăn vụng một con, lát nữa phải bóc mười con để bồi thường"

"Nếm thử, sư đệ, là nếm thử!"

Từ Tử Soái tiếp tục mạnh miệng.

Ba người liếc nhau, ăn ý tản đi.

Hồ Kỳ đi lấy tám cái kẹp vỏ cua, Lương Cừ đi đếm cua, Hướng Trường Tùng đi đóng cửa, ngay sau đó, ba người cùng vây lấy Từ Tử Soái.

Từ Tử Soái vội vàng buông quả cam sành xuống, dựa vào bếp lò.

"Ba vị sư đệ, các ngươi muốn làm gì đây! Quên lời thề khi trước rồi sao? Đồng môn không được tương tàn! Đồng môn không được tương tàn đâu!"...

Ánh trăng treo đầu cành, ánh sáng trắng mờ mịt xuyên qua tán cây, chiếu xuống bóng của những nhành cây đang nhảy múa.

Dương Đông Hùng và Hứa thị cùng nhau đến.

Trường hợp giống như thế này sớm đã trải qua không chỉ một lần, Lương Cừ thành thạo bảo hai người ngồi xuống.

Dương Đông Hùng cũng không để tâm tới những thứ quy củ kia, trước tiên bưng cho Hứa thị một phần cua ủ cam, mình thì bưng một phần hoành thánh thịt cua, đồng thời bảo mọi người nhanh động đũa.

"Chờ nữa cua sẽ nguội mất đấy, cua nguội có mùi tanh, không ngon như lúc nóng đâu!"

"Đúng đúng đúng, mau ăn đi, mau ăn đi, sư phụ sư nương, mau nếm thử bánh bao gạch cua do tự tay con lột cua nào!"

Từ Tử Soái xắn ống tay áo lên, rút một lồng bánh bao gạch cua ở giữa ra, đặc biệt đưa tới trước mặt hai người.

Dương Đông Hùng do dự, mãi mà không dám hạ đũa:

"Con có lòng như vậy sao?"

Hướng Trường Tùng đáp:

"Sư phụ, con làm chứng! Đúng là do Từ sư huynh lột, chỉ là nguyên nhân ấy mà..."

Từ Tử Soái ngắt lời:

"Nguyên nhân gì đâu quan trọng, sư đệ nói xem gạch cua này có phải do ta lột hay không!"

"Quả đúng như vậy". Hồ Kỳ gật đầu:

"Ăn vụng bị bắt được, ăn một con lột mười con để bồi thường, đúng là do Từ sư huynh lột"

Dương Đông Hùng nghe vậy cười to.

Tào Nhượng cười nói:

"Đúng là chuyện mà Từ sư huynh có thể làm ra!"

"Vừa vặn mười cái bánh bao gạch cua, chúng ta mỗi người một cái, nếm thử đi, cua do Từ sư huynh lột có phải là ngon hơn không"

"A, đúng vậy đấy, quả thật ngon hơn không ít!"

Đám người ngươi một lời ta một câu, ai cũng tiếp lời.

Từ Tử Soái không chút xấu hổ:

"Ngon thì ăn nhiều vào, lần sau nếu muốn ăn lại gọi ta tới lột cua cho các ngươi, yên tâm đi, mọi người là sư huynh đệ, khẳng định cho các ngươi giá rẻ! Nửa lượng một con, thế nào?"

Lời vừa thốt ra, trên bàn tiệc toàn là tiếng la ó.

Trác Thiệu Cầm hoạt động năm ngón tay, nhìn một vòng, vô cùng ngạc nhiên với độ lớn của mấy con cua cái, trong lúc nhất thời không biết chọn con nào cho tốt:

"Sư đệ, mấy con cua cái này của ngươi đều không nhỏ nhỉ? Ta thấy không có con nào là dưới bảy lạng."

Bình Luận (0)
Comment