Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 643 - Chương 643: Long Quân Chuyển Thế

Chương 643: Long Quân chuyển thế Chương 643: Long Quân chuyển thế

Những chấm sáng li ti trôi nổi trong nước, tiếng nước ào ào tràn ngập cả hang động.

Long Bình Giang nhô ra khỏi mặt nước, nhìn quanh bốn phía.

Mạch nước ngầm thông suốt bốn phía, không biết chia ra bao nhiêu nhánh, mơ hồ có vô số cửa hang ở xung quanh, tựa như là sào huyệt loài nhện.

"Ngươi chắc chắn là đi đường này à? Sao ta lại nhớ đã đi qua rồi nhỉ?"

Long Bình Giang thề thốt phủ nhận:

"Đại ca, ngươi nhớ nhầm rồi, mạch nước ngầm chính là như vậy, chẳng khác nhau là bao."

Long Bình Giang không tin.

Giao lộ như vậy không chỉ từng xuất hiện hai lần trong trí nhớ.

Hắn tiện tay bắt lấy một con cá con lóe sáng li ti, áp lên vách đá để chiếu sáng, tìm kiếm một hồi, thình lình tìm thấy một chỗ có vết tích mũi tên sâu nửa thước, dài hai thước!

Mấy con cá phát ánh sáng màu lam bơi qua bên người Long Bình Giang, phản chiếu gương mặt đã chuyển xanh của hắn.

Long Bình Giang nhàn nhạt nhìn về phía Long Bình Hà.

Nhìn thấy vết tích mũi tên, Long Bình Hà vẫn mạnh miệng:

"Không biết chừng là do người đi trước..."

Ngay sau đó là đủ loại lí do, khẳng định Long nhân sẽ không lạc đường.

Long Bình Giang thở dài một hơi.

Giờ có truy cứu trách nhiệm cũng không có tác dụng gì, hai người đã bị lạc trong hệ thống mạch nước ngầm phức tạp này .

Nơi đây tối tăm không thấy ánh mặt trời, không có bất kỳ vật tham chiếu nào để phân biệt Đông Tây Nam Bắc, mực nước còn cao, khe hở còn lại không đủ nửa thước, may mắn là Long nhân có thể hô hấp được dưới nước.

Long Bình Hà ngửa đầu nói:

"Ta quả thật là đi theo con Cá kia đến đây, nó chắc chắn là đi men theo một con đường nào đó trong số này"

Long Bình Giang cố nén nỗi kích động muốn dùng miệng của nhị đệ để rèn đúc thần binh vô song, day day mi tâm.

"Đi ra ngoài trước rồi nói sau, phải lấp đầy bụng đã, một giỏ cua căn bản không no được"

Hai người từ khu nước sâu tới bờ phía Nam này đã gần nửa tháng, vẫn không có bất kỳ manh mối nào về Long Quân chuyển thế nên cũng không vội lúc nhất thời.

Ăn cơm trước đã.

Miệng mạch nước ngầm ngay tại chỗ này, đối phương kiểu gì cũng phải ra vào.

Từ khi Chân Long biến mất, những dị chủng sinh ra nhờ Chân Long điểm hóa như bọn hắn, toàn bộ đều bị Giao Long đuổi ra khỏi Long cung, lưu lạc khắp nơi.

Giao Long thì một mình chiếm lấy Long cung, thổ nạp Long châu, kế thừa hơn phân nửa di trạch của Chân Long, ý đồ khống chế toàn bộ vùng sông nước.

Vốn tưởng rằng, một triều thiên tử một triều thần, từ đây, vùng sông nước này chính thức đổi chủ.

Ai mà ngờ rằng, mùa hè năm nay lại đột nhiên xuất hiện thời cơ xoay chuyển.

Thiên hạ không có bức tường nào mà gió không lọt được, nói chi đến việc Giao Long triệu tập Tứ trụ Yêu đình gây ra động tĩnh rất lớn.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, rất nhiều dị chủng được Chân Long điểm hóa đoàn kết lại cũng là một lực lượng không nhỏ, kiểu gì cũng có nguồn tin tức của riêng mình, chú tâm nghe ngóng, cuối cùng cũng biết được nguyên do.

Là vì giết kẻ trộm!

Nhưng kẻ trộm là người hay là Yêu thì lại không biết, cụ thể ở đâu cũng không biết.

Chỉ nói ở phía Nam, còn có thể ở trên bờ.

Quá kỳ quặc.

Giao Long đã lâu không có động tĩnh gì, bản thân nó vốn là kẻ mạnh nhất trong Tứ trụ Yêu đình, còn có đám chó săn phụ tá, triệt để tiêu hóa di trạch của Chân Long, ngày sau hóa rồng là chuyện ván đã đóng thuyền, đột nhiên xuất hiện sự việc như vậy, dù là ai cũng không khỏi suy nghĩ miên man bất định.

Việc khiến cho Giao Long một lòng muốn trở thành Long Quân đời thứ hai lại xem trọng như vậy, chỉ có thể là 'Kẻ trộm' đột nhiên xuất hiện kia có thể làm ảnh hưởng tới mưu đồ của nó.

Có thể ảnh hưởng tới Giao Long, nhìn khắp thiên hạ, có lẽ chỉ có Đại Thuận.

Nhưng nếu thật sự là Đại Thuận, Giao Long tuyệt đối sẽ không dám lớn tiếng hô hào đòi giết kẻ trộm.

Càng nghĩ càng thấy trong đó đáng phải suy ngẫm.

Trưởng lão trong tộc tổ chức mời đại thần, liên kết với trời xanh, tuyên bố ở bờ phía Nam có Long Quân chuyển thế, bởi vậy Giao Long mới làm to chuyện như vậy.

Không ai không tin.

Quá hợp lý.

Dù cảm thấy chuyện chuyển thế quá hư vô mờ mịt, không có bất kỳ căn cứ nào, nhưng Long nhân vẫn như bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.

Bọn hắn đã lang thang đủ lâu, dù chỉ là một tia cơ hội, cũng phải cố gắng nắm giữ.

Rất nhiều trưởng lão ngay lập tức phái ra đông đảo Long nhân, muốn tìm ra Long Quân chuyển thế trước Giao Long, khôi phục lại vinh quang khi xưa.

Huynh đệ hai người Long Bình Giang và Long Bình Hà chính là hai trong số rất nhiều Long nhân được phái đi.

Hôm qua lúc tức giận với quái ngư, lần thứ hai cướp cua, một gậy kia của nhị đệ Long Bình Hà chẳng khác gì đập lên đầu Long Bình Giang.

Hắn đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ lớn mật.

Chủ nhân của quái ngư dị chủng, liệu có liên quan gì với Long Quân chuyển thế không?

Trưởng lão không cho bất kỳ manh mối gì về Long Quân chuyển thế, hai người đi tìm kiếm không có mục tiêu chẳng khác gì hai con ruồi không đầu, chỉ có thể dựa vào đặc thù trước đó của Long Quân mà nỗ lực tìm kiếm.

Dựa vào tinh huyết điểm hóa Thủy thú, khiến chúng biến thành dị chủng họ Long, chính là sở trường của Long Quân Giang Hoài!

Bởi vậy mới có một màn theo dõi quái ngư ngày hôm nay.

Long Bình Hà tận mắt nhìn thấy quái ngư tiến vào khe hở, ai ngờ bên trong lại rắc rối phức tạp, chờ đến khi dẫn theo đại ca Long Bình Giang cùng nhau đi vào, tìm tòi một hồi, rẽ trái lượn phải liền trực tiếp lạc đường.

Long Bình Giang tuyệt đối không dám để Long Bình Hà dẫn đường nữa, tự mình đánh dấu, lựa chọn một cửa hang mà đi vào.

Sau ba canh giờ.

Long Bình Hà sờ vách đá, nhìn mặt đất có hình dạng hoàn toàn khác biệt ở bốn phía, trong lòng âm thầm bật cười.

Đại ca dẫn dường cũng không đáng tin cậy.

Sắc mặt Long Bình Giang chuyển thành màu đen, đi đi về về ba lần, trước chưa bàn đến không ra ngoài được, ngược lại còn càng đi càng tiến vào sâu.

Long Bình Hà hít sâu hai hơi, thần sắc căng thẳng:

"Đại ca, làm sao bây giờ? Còn không ra ngoài nữa thì trời sắp sáng rồi"

"Còn không phải chuyện tốt do ngươi làm sao"

Long Bình Giang hung ác trừng mắt.

Hắn dò xét từng cửa hang tối đen như mực, quả thật không biết con đường nào mới là lối đi ra ngoài.

Không tìm thấy đường ra, biện pháp duy nhất chỉ có...

"Hướng lên trên!"

"Sớm nên như thế"

Long Bình Hà ma sát quyền chưởng, hung hăng đánh một quyền lên trên vách đá.

Ầm!

Mạng nhện lan tràn.

Một lượng lớn đá vụn rơi xuống, chìm vào nước, bầy cá con sợ quá chạy trốn hết.

Tầng nham thạch dưới mạch nước ngầm gần Giang Hoài khá mềm, dù có là trăm mét thì với thực lực của hai người vẫn có thể đả thông được.

Mạch nước ngầm dù phức tạp hơn nữa cũng không có khả năng vây khốn được Long nhân.

Điều duy nhất cần lo là nước nuôi vạn vật, nơi nào có nhiều nước thì nơi đó sẽ có không ít người.

Ai biết được tình huống phía trên đỉnh đầu như thế nào?

Nhỡ đâu sau khi đả thông phát hiện ra phía đối diện chính là Phủ nha Đại Thuận, làm kinh động đến Tri huyện, Đề lĩnh gì đó, vậy thì sẽ tương đối nhức đầu.

Tất cả các thế lực nếu so sánh với Đại Thuận thì đều là thế lực nhỏ.

Cho dù có thể trốn xuống dưới sông, ỷ vào sự nguy hiểm của tự nhiên để sống sót cũng tránh không được rắc rối.

Long Bình Giang nhìn Long Bình Hà đang nhanh chóng mở ra thông đạo, yên lặng cầu nguyện Long Quân phù hộ, phía trên là một mảnh ruộng đồng hoặc là một mảnh rừng cây hoang tàn vắng vẻ.

Lời cầu nguyện của Long Bình Giang dường như thật sự có hiệu quả.

Chờ đến khi Long Bình Hà đả thông gần ba mươi mét tầng nham thạch, gạt đi bùn đất thò đầu ra, xung quanh toàn là gốc lúa trụi lủi, đã được thu hoạch, đâm vào mặt đến là khó chịu.

Vận khí của hai người không tệ, trên đỉnh đầu là một mảnh ruộng đồng rộng lớn, đã được thu hoạch xong.

Phía đông lờ mờ sáng, sắp đến lúc bình minh.

Hai 'người khổng lồ' với dáng người cực lớn không kịp vùi lấp cửa hang, nhanh chóng chạy vội khỏi đồng ruộng, trong chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.

Nông phu dậy sớm hái rau trên vai đeo giỏ không, dừng chân lại, dụi mắt nhìn làn sương sớm phía không xa, bật cười lắc đầu.

"Mới sáng ngày ra đã xuất hiện ảo giác rồi"

Hồi lâu sau.

"Ôi? Sao nhà lão Lý lại đào một miệng giếng trong ruộng thế này? Nói câu không phải, đúng lúc thật, mượn chút nước nhé"

Long Bình Giang, Long Bình Hà làm việc tốt không để lại tên.

Hai người xuyên qua rừng rậm, cảm nhận nồng độ hơi nước trong không khí, một đường phi nước đại về phía Đông, liên tiếp chạy đi hơn mười dặm mới nhìn thấy mặt sông rộng lớn.

Không ít ngư dân chèo thuyền về bến, trên tay cầm theo giỏ cá , hai người lách mình tránh đi, từ bụi cỏ lau bên cạnh tiến xuống dưới sông.

Sóng nước dập dờn, cỏ lau lay động.

Khi nước đã ngập qua đỉnh đầu, hai người mới triệt để thở phào một hơi.

"Đại ca, tiếp theo nên làm gì đây?"

Long Bình Giang suy nghĩ một lúc:

"Đến lối vào mạch nước ngầm chờ!"

Bình Luận (0)
Comment