Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 646 - Chương 646: Ta Thật Sự Không Phải Long Quân! (1)

Chương 646: Ta thật sự không phải Long Quân! (1) Chương 646: Ta thật sự không phải Long Quân! (1)

Dưới sông, bọt khí yếu ớt nổi lên.

Lương Cừ vuốt cằm.

Lão Trai Tượng lâm vào trầm tư.

Nheo Béo kiêu ngạo ngẩng đầu.

Hai người Long Bình Giang, Long Bình Hà nhân cơ hội này đánh giá đám Thủy thú đang vây quanh mình, lại càng thêm khằng định, tất cả đều là dị chủng!

Dị chủng khó tìm, thuần phục lại càng khó hơn, trước mắt chỉ là một cửa sông nhỏ, vậy mà lại đồng thời xuất hiện bốn con, cùng quy thuận một người, tuyệt đối không phải là trùng hợp!

Điểm hóa!

Nhất định là điểm hóa!

Không sai được!

Chỉ có vị cách vượt xa Thủy thú bình thường, mới có năng lực điểm hóa.

(Vị cách chỉ sự tồn tại và biểu hiện của sinh mệnh có trí tuệ, con người có vị cách, vị cách của con người còn gọi là nhân cách, nhưng như Long Quân không phải người, không thể nói là Long Quân có nhân cách, vì vậy dùng từ vị cách để thể hiện sự tồn tại của Long Quân)

Toàn bộ vùng sông nước này, làm được như thế chỉ có Long Quân!

Giờ Giao Long kế thừa di trạch của Chân Long có lẽ cũng được tính là một nửa, nhưng xét cho cùng vẫn là xuất xứ từ Long Quân.

Bởi vậy hai người mới có thể ôm theo ý nghĩ mèo mù bắt chuột chết, tới gặp mặt chủ nhân của Quái ngư xem.

Nhất là thực lực bản thân Lương Cừ dường như không tính là quá cao, điều đó càng có thể chứng minh vị cách của hắn khủng bố thế nào.

Đúng rồi, hoàn toàn đúng rồi.

Long Bình Giang và Long Bình Hà khó nén hưng phấn, trong tộc phái ra trên trăm Long nhân ra ngoài tìm kiếm, cứ hai người một tổ, đi khắp bờ phía Nam, không ngờ rằng vận khí của bọn hắn lại tốt như vậy, đúng lúc gặp được!

Lão Trai Tượng ở dưới mông Lương Cừ nghe vậy mà lòng đầy ghét bỏ.

Long Quân Giang Hoài trong truyền thuyết là người tao nhã lịch sự, ban thưởng hào phóng, mỗi khi đối mặt đều như đối diện với gió xuân, ngay cả Võ Thánh của Đại Thuận cũng phải kính trọng.

Nhưng nó đã ngâm mình dưới hồ nước lâu như vậy, hôm qua còn tận mắt nhìn thấy Lương Cừ vì một con Bảo ngư mà vừa lừa gạt vừa dụ dỗ Cóc già, Bảo ngư có được nhờ lừa gạt kia đến giờ vẫn đang được nuôi trong chum nước ở đình viện.

Chân Long không nhìn ra, nhưng Mao Hầu Tử ngược lại có chút tương tự.

Lương Cừ rút Phục Ba Thương ra, dùng thân thương gõ lên lớp vỏ ngoài của lão Trai Tượng, hắn thông qua 'Nhãn Thức Pháp' cảm nhận được trong lòng Lão Trai Tượng bất kính với mình.

Cảnh cáo một lần.

Lão Trại Tượng đóng vỏ không nói gì.

Hai Long nhân quỳ rạp xuống đất, ánh mắt ngang tầm với Lương Cừ đang ngồi trên lưng Lão Trai Tượng, thần sắc cung kính.

Nheo Béo vụng trộm bơi lên, chiếm cứ vị trí phía trên, khuôn mặt lộ vẻ kiêu căng.

Nó!

A Béo!

Tướng lĩnh của rồng!

Nheo Quốc Công!

Lương Cừ lắc đầu:

"Ta là người, không phải rồng"

Toang!

Mộng đẹp Nheo Quốc Công vỡ vụn.

Long Bình Giang không nóng vội:

"Nếu đã là chuyển thế, là người hay là rồng, tất cả đều có khả năng.

Trước mắt, Long cung đã bị Giao Long chiếm lấy, bốn phía sông nước toàn là nanh vuốt của nó, đại nhân chuyển thế thành người, lưng tựa vào Đại Thuận, mưu đồ phát triển, mở ra lối đi riêng, Tiềm Long vật dụng, thật sự là một chiêu tuyệt diệu"

(Tiềm Long vật dụng: lời hào Sơ cửu của quẻ Kiền, có nghĩa 'như con rồng còn đang ẩn náu; không nên dùng', khi khí dương còn đang tiềm tàng, hoặc bản thể của tâm chưa được phát lộ thì không nên hành động)

Long Bình Hà gật mạnh đầu:

"Tuyệt diệu, quả là tuyệt diệu!"

Nheo Béo bừng tỉnh.

Lương Cừ tiếp tục phủ nhận:

"Ta đối với cái gọi là chuyển thế không có bất kỳ ấn tượng gì"

Long Bình Giang ôm quyền:

"Trưởng lão từng nói, thời điểm chuyển thế, linh hồn và nhục thể dung hợp vào nhau, quên mất một vài thứ cũng là chuyện rất bình thường, đợi ngày sau thực lực của đại nhân cao cường hơn, tự nhiên sẽ nhớ lại toàn bộ.

Huống hồ tiểu Long từng nghe qua một câu thơ, núi không sầu bởi vì tuyết trắng, nước không lo bởi vì gió lên.

Biết quá nhiều cũng không nhất định là chuyện tốt, chỉ khiến tâm cảnh thêm u sầu, sau này vào thời điểm đột phá cửa ải khó tránh khỏi sinh ra tâm ma, nói không chừng hành động lần này là đại nhân cố ý làm như vậy lúc chuyển thế"

"Quá đúng quá đúng, là cố ý làm như vậy!"

Nheo Béo cũng gật đầu theo.

Lương Cừ chỉ về phía Nheo Béo:

"Nhưng những dị chủng này cũng không phải là dị chủng họ Long như các ngươi nói, về mặt khí tức không giống với các ngươi"

"Đại nhân hiện tại là người, không có thân rồng, long huyết, điểm hóa có sự khác biệt là chuyện hết sức bình thường, không có gì là lạ. Trong tộc từng có Long nhân cùng nhân tộc gây giống sinh ra dòng dõi, khí tức cũng có sự khác biệt"

"Đại ca nói rất hợp lý"

Tình huống gì đây, có Đại nho nào giải thích giúp ta không?

Lương Cừ vốn đã không muốn dính líu quan hệ với cái gọi là Long Quân chuyển thế.

Hắn từ trước đến nay đều không muốn gạt người, nhiều lắm là giấu diếm một phần chân tướng mà thôi.

Nhất là cùng một việc, số lượng người muốn lừa gạt càng nhiều, muốn hoàn toàn giấu được vô cùng khó khăn.

Hơn nữa, lời nói dối một khi nói ra, thời thời khắc khắc đều phải chú ý, tránh cho ngày sau lỡ miệng, như vậy phải tốn quá nhiều tinh lực.

Trong lòng có quá nhiều chuyện, sao có thể tịnh tiến Võ đạo được?

Cóc già chính là một ví dụ điển hình, quan trọng nhất là Cóc đại vương vô cùng rõ ràng, thậm chí chính Cóc đại vương tự mình nói ra chuyện Nheo Béo là một con Cóc.

Sau này Cóc già nếu thật sự phát hiện ra chân tướng, nhiều lắm là làm ầm ĩ một trận, không ảnh hưởng tới toàn cục.

Cùng lắm thì ngày sau Lương Cừ phát đạt, giúp nó trồng một trăm tám mươi dặm hoa sen coi như đền bù là được, không có quá nhiều áp lực tâm lý.

Nhưng hai người Long Bình Giang và Long Bình Hà kẻ xướng người họa, trong lời nói đã khẳng định Lương Cừ là Long Quân chuyển thế.

Nheo Béo cũng bị hù dọa, hai sợi râu dài nhảy múi vui sướng, không biết đang nghĩ gì.

Bình Luận (0)
Comment