Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 647 - Chương 647: Ta Thật Sự Không Phải Long Quân! (2)

Chương 647: Ta thật sự không phải Long Quân! (2) Chương 647: Ta thật sự không phải Long Quân! (2)

Suy đi nghĩ lại.

Lương Cừ vẫn lắc đầu.

"Ta thật sự không phải là Long Quân, hai người các ngươi nhận lầm người rồi"

Long Bình Hà sốt ruột, rướn cổ lên đang định nói chuyện nhưng lại bị Long Bình Giang ở bên cạnh kéo lại.

Long Bình Giang thi lễ cáo lỗi:

"Đại nhân nói đúng, là hai huynh đệ chúng ta dây dưa làm phiền, mạo muội rồi, xin cáo từ!"

Long Bình Hà sửng sốt.

Long Bình Giang không giải thích, dùng sức kéo một cái, kéo theo Long Bình Hà trực tiếp rời khỏi lối vào mạch nước ngầm.

Lương Cừ thấy hai người rời đi, hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, cứ có cảm giác mình hình như quên mất điều gì.

Một lúc sau.

Nheo Béo dùng râu chọt chọt Lương Cừ, vây cá ở hai bên ôm ở trước ngực, lại chỉ về phía hai Long nhân đã biến mất không thấy đâu.

Lương Cừ đột nhiên bừng tỉnh, vỗ đùi bộp một phát.

"Hai giỏ cua của ta!"...

"Đại ca, vì sao lại rời đi?"

Dưới nước, Long Bình Hà không hiểu ra làm sao, rõ ràng tìm thấy Long Quân rồi, sao Long Bình Giang lại muốn kéo hắn đi?

Giao Long không đuổi cùng giết tận dị chủng họ Long.

Ban đầu lão Long Quân làm rất tốt, có ân với sông nước, Giao Long không dám làm quá mức, chỉ đuổi bọn họ ra khỏi Long cung, không tiến hành truy sát.

Long nhân vốn có thể gia nhập vào Yêu đình Tứ trụ, như chỗ của Lão Ô Quy hay Cóc ca đều không tệ.

Nhưng hai bên cuối cùng cũng không phải cùng một chủng tộc, xa thơm gần thối.

Nhân tộc có câu ngạn ngữ, không phải tộc ta trong lòng ắt có suy nghĩ khác.

Tạm thời ở lại còn yên ổn, nhưng thời gian dần trôi, mấy năm, mấy chục năm qua đi, tất nhiên sẽ có xung đột về mặt lợi ích.

Giờ đại đa phần dị chủng họ Long đều sinh sống ở khu vực giữa phía Nam và phía Bắc, chỉ như vậy đã đủ bất tiện rồi.

Khó mà tưởng tượng nổi nếu thật sự vào ở thì sẽ gặp phải tình huống như thế nào.

Dù người đứng đầu không nói gì nhưng thủ hạ cũng sẽ gây khó dễ.

Đã từng trải qua cuộc sống sung sướng, so với ăn nhờ ở đậu, chi bằng phiêu bạt lang thang còn hơn.

Cứ tạm bợ như vậy, dần dà cũng có thể chấp nhận, nhưng ấy là hành động bất đắc dĩ, là lựa chọn cực chẳng đã.

Có sơn hào hải vị, ai lại thích ăn thứ đồ nghẹn họng như bánh cao lương chứ?

Trước mắt, khó khăn lắm mới tìm thấy Long Quân chuyển thế, có hi vọng xây dựng lại vinh quang khi xưa, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy?

Long Bình Giang giải thích:

"Ác Giao Long cũng giống như chúng ta, phái thủ hạ tìm kiếm Long Quân chuyển thế, đại nhân trước mắt đang là Tiềm Long vật dụng, không muốn thừa nhận bời vì trong lòng có lo lắng!

Người trong tộc lắm miệng không giữ được bí mật, nếu thật sự để ai ai cũng biết, khó tránh khỏi để lộ tin tức, khiến Ác Giao Long mò đến đây, như vậy thì đúng là tai họa, cho nên trước mắt không phải là thời điểm để ra mặt"

Long Bình Hà bừng tỉnh.

Thì ra là thế!

Không hổ là Long Quân, lo lắng mọi mặt, suy nghĩ sâu xa hơn nhiều so với những tộc nhân như bọn hắn.

Dị chủng họ Long hiện không có người lãnh đạo, trước mắt, Giao Long còn nể mặt Long Quân khi trước, không đuổi cùng giết tận.

Nhưng nếu Long Quân thật sự xuất hiện, lại còn có dáng vẻ nhỏ yếu như vậy, ấy hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Giao Long tuyệt đối sẽ không quan tâm tới vấn đề thể diện mà sẽ bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước.

Long Bình Hà bơi trong nước, nhìn về phía sông nước mênh mông, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đi về đâu.

Bọn hắn tìm thấy Long Quân rồi, nhưng Long Quân không còn là Long Quân khi trước nữa.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ? Quay về báo cho các trưởng lão sao?"

Long Bình Giang lâm vào trầm tư:

"Long Quân không muốn thừa nhận, ta cảm thấy chúng ta vẫn tạm thời đừng nói cho bất kỳ ai, kể cả là trưởng lão, miễn cho làm hỏng kế hoạch của Long Quân, trước tiên giấu chuyện này ở trong bụng, về phía Long Quân..."...

Sáng sớm hôm sau.

Bên hồ nước.

Lương Cừ dẫn theo một nhà Rái cá sông đánh một lần Hầu quyền, hoạt động gân cốt.

Nheo Béo đột nhiên nhô ra khỏi mặt nước, phun ra một con Đại Bảo ngư dài hai thước, toàn thân hiện ra ánh cam.

"Hoàng Đầu Tôn?"

Lương Cừ chỉ liếc mắt nhìn đã nhận ra, trong 'Mục lục Bảo ngư' ở Hà Bạc Sở có vẽ, là Bảo ngư tương đối đỉnh cấp, một cân giá trị trên trăm lượng bạc!

Con Hoàng Đầu Tôn trước mắt này dài hai thước, lớn bằng cánh tay, ít cũng phải bảy tám cân, lượng Tinh hoa Thủy Trạch ẩn chứa bên trong sẽ không ít.

Không ngờ mới sáng ngày ra, Nheo Béo đã làm việc hiệu quả như thế.

Lương Cừ không tiếc lời khen ngợi.

"A Béo, làm tốt lắm!"

Không ngờ Nheo Béo nghe thấy Lương Cừ khích lệ lại lắc đầu, ra hiệu Bảo ngư không phải do mình bắt được.

Nó lắc lư sợi râu dài, vẽ ra hai hình người, còn dùng vây cá vỗ vào sau gáy của mình.

Lương Cừ thấy vậy lập tức hiểu ra.

"Là hai Long nhân kia sao?"

Bình Luận (0)
Comment