So với Triệu Lộ Trùng, Khô Phong Thủy Tiên lại có chút kì lạ.
Vừa mới mở ra, ánh nắng chiều tràn vào hộp gỗ đen nhánh, đồng thời chiếu sáng đóa hoa thủy tiên màu vàng kim nhạt, cá đóa Khô Phong Thủy Tiên tựa như bị phơi nắng trong sa mạc mấy ngày vậy, đột nhiên khô héo!
Cả đóa Bảo thực từ nhỏ bằng cánh tay, trong chớp mắt héo rút chỉ còn bằng bàn tay, toàn thân sinh ra màu vàng như bị nướng cháy.
Cho dù là ai nhìn thấy cũng có cảm giác đây là một gốc thực vật chết bị mất nước đến mức giòn tan.
Lương Cừ lắc lắc bảo hộp, trong lòng không khỏi cảm thấy thú vị.
Hắn không lo lắng Khô Phong Thủy Tiên đột nhiên 'khô héo'.
Đây là hiện tượng bình thường, giống như động vật giả chết.
Muốn kiểm chứng Khô Phong Thủy Tiên có tươi, có sức sống hay không, chỉ cần tránh ánh nắng chiếu trực tiếp, tự nó sẽ khôi phục trở lại.
Lương Cừ đi vào tĩnh thất không bị ánh sáng chiếu đến.
Khô Phong Thủy Tiên tránh khỏi ánh nắng, màu vàng cháy trên đóa hoa quả thật chậm rãi rút đi, đóa hoa dần giãn ra, trong phút chốc đã hóa thành một đóa hoa thủy tiên đẹp đẽ màu vàng nhạt.
Không có vấn đề gì.
Lương Cừ đóng nắp hộp lại.
Thu hoạch được hai loại thiên tài địa bảo quả là đáng mừng, giờ chỉ còn một thứ cuối cùng.
'Thanh Long Sát Kinh'
Lương Cừ mở dây thừng buộc túi gấm, lấy 'Thanh Long Sát Kinh' ra, mở trang bìa, trong lúc mờ mịt, một cỗ thần vận sinh ra.
Thần vận của Tông sư!
Bản thư tịch tới tay Lương Cừ còn mới tinh, hiển nhiên không phải là bản gốc.
Nhưng thần vận của Tông sư có thể thông qua thần vận thạch, tiền hành phục chế, tương tự như dập trên kim thạch.
(Dùng giấy phủ lên văn tự, tranh khắc trên đá để sao chép lại)
Hơn nữa giống như dập trên kim thạch, khi sao chép lại thần vận, khó tránh khỏi sẽ tạo ra một chút ảnh hưởng đối với nguyên tác, nhưng chỉ cần không phải sao chép với số lượng lên đến hàng trăm hàng ngàn bản, hoàn toàn có thể coi như không đáng kể.
Đại Thuận không phải Triều đình hẹp hòi, quy đổi Công pháp có lưu lại thần vận, nếu có thể phục chế tất nhiên sẽ phục chế.
Lý Thọ Phúc thấy là Võ học, thức thời mà tiến về phía trước một bước, hai tay áo khép lại, ngắm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Trời chiều chiếu xuống từng tầng ánh vàng, thuyền đánh cá qua lại trên sông, tới lui tấp nập.
Khuê các ở phía xa xa đứng sừng sững, trên ngọn núi thấp còn có vài cây đại thụ trơ trụi lá, đa phần vẫn phiếm màu xanh lục.
Trong lúc bất tri bất giác, mùa đông đã đến.
Lương Cừ ngồi lên ghế, đọc qua một lượt 'Thanh Long Sát Kinh', lông mày nhíu chặt lại.
"Kỳ quái"
Nửa quyển sau của 'Thanh Long Sát Kinh' này giống như Tư Thiên Dã, Tư Thiên Phủ nói, về căn bản không phải là thương pháp, chỉ là nếu nói không có bất kỳ liên hệ gì...
Lương Cừ móc hai quyển sổ từ trong ngực ra, 'Thanh Long Thất Sát Thương'!
Nếu đã biết sẽ nhận được ban thưởng, hắn đương nhiên sẽ mang theo bí tịch Võ học có liên quan ở trên người.
Đối chiếu từng cái một.
"Lập ý giống nhau? Thái Thanh Long Cương?"
Hồi lâu sau.
Lý Thọ Phúc thấy Lương Cừ không có động tĩnh gì, khóe mắt liếc thấy hắn nhíu mày, không khỏi mở miệng hỏi.
"Lương đại nhân, có chỗ nào không ổn sao?"
"Không, không có vấn đề gì"
Lương Cừ đóng 'Thanh Long Sát Kinh' cùng 'Thanh Long Thất Sát Thương' lại, cất hết vào túi gấm.
Tuy không phải thương pháp, nhưng lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
Lý Thọ Phúc không hiểu tình hình ra sao, thức thời không hỏi nhiều, sau khi xác nhận ban thưởng không có sai lầm gì, hắn thuận tay rút chìa khóa trên vòng sắt ở cửa thư phòng xuống, cùng với chìa khóa rương gỗ giao hết cho Lương Cừ, tiễn Lương Cừ ra khỏi cửa.
Ánh tà dương chiếu xuống vai Lương Cừ, hắn thẳng bước về nhà.
Sắc trời đã tối, không cần thiết phải đi quấy rầy sư phụ, trước tiên tự mình suy ngẫm xem đã.
Trong tĩnh thất.
Trang sách được mở ra.
Lúc ở trong thư phòng của Hà Bạc Sở, Lương Cừ đã phát hiện ra điểm kỳ quái.
'Thanh Long Sát Kinh' ngoại trừ nội dung Võ học ra, trên đó cũng có không ít chú thích kiến giải, chính là những chỗ chú thích đó phát ra thần vận.
Trong đó có hai đoạn chú thích tương đối đặc thù.
Không viết ở chỗ trống phía trên hay phía dưới hàng chữ, mà lại cứ viết ở bên cạnh, lại còn không phải viết theo chiều ngang mà được viết theo kiểu chiều dọc xưa cũ bị đào thải từ lâu!
Lương Cừ nhớ rõ, trên 'Thanh Long Thất Sất Thương' cũng có chú thích viết dọc như thế, không nhiều, chỉ có ba đoạn!
"Có thứ gì đó"
Hai bản Võ học tất cả đều được chú thích viết ngang, trong đó lại cố ý lưu lại vài đoạn chú thích viết dọc, Lương Cừ không cảm thấy đây là trùng hợp.
Sao chép Võ học, phải y nguyên như bản gốc là điều mà ai cũng biết
Dù là dấu câu, khoảng trống, tốt nhất đều không cần thay đổi, tốt nhất là sao chép y hệt.
Trừ phi người sao chép cũng chính là người sáng tạo ra.