Bởi vậy dù mấy quyển trên tay Lương Cừ không phải là nguyên gốc, nhưng không có quá nhiều khác biệt so với nguyên gốc.
Lương Cừ lật ra đối chiếu với nhau, kết nối chữ đầu, kết nối chữ cuối, Lương Cừ thử đủ loại biện pháp, rốt cuộc từ trên 'Thanh Long Sát Kinh' lấy ra được một địa danh – Lưu Kim Hải.
Đồng thời từ trên 'Thanh Long Thất Sát Thương' lấy ra được địa danh thứ hai – Khô Mộc Nhai cách ba dặm về phía Đông.
Lưu Kim Hải, Khô Mộc Nhai cách ba dặm về phía Đông.
Một thông tin địa chỉ tương đối rõ ràng!
"Vậy mà thật sự có..."
Lương Cừ ngả ra sau, dựa vào thành ghế.
Không ngờ hắn thật sự có thể tìm được thông tin ẩn giấu trong sách.
Đại lão đều thích làm chuyện như vậy sao?
Lương Cừ vuốt ve trang giấy, nghĩ đến 'Duy Thức Luận' bên trong tượng gỗ.
"Triều Đình hẳn là biết được"
Triều Đình nhiều người tài giỏi như vậy, không tin không có người phát hiện ra điểm kỳ quái.
Chú thích viết dọc, giấu đầu chữ, muốn nhìn ra quá đơn giản.
Vấn đề duy nhất là, trên 'Thanh Long Sát Kinh' chỉ có thể tìm ra được một cái là Lưu Kim Hải.
Mà Lưu Kim Hải lại vô cùng rộng lớn!
Rộng đến mức vô lý.
Giáp trước, Lưu Kim Hải là hồ trong đất liền lớn nhất toàn bộ Bắc Đình.
Giáp sau, Đại Thuận lập quốc, từng có một trận đại chiến có một không hai với Bắc Đình, chính là ở Lưu Kim Hải!
Trận chiến kia, liên kết lực lượng khắp nơi, có tận mấy vị Võ Thánh ngã xuống.
Kết quả cuối cùng vô cùng đáng mừng, vùng đất màu mỡ Lưu Kim Hải đã từng thuộc về Bắc Đình, cuối cùng đã được đưa vào bản đồ của Đại Thuận.
Lãnh thổ Đại Thuận mở rộng đến mức chưa một triều đại nào từng đạt được.
Hồ trong đất liền lớn như thế, vì một bộ Chân thuật, hao phí nhân lực vật lực tìm kiếm, hoàn toàn không đáng.
Nếu bỏ ra công sức và nhân lực như vậy, nói không chừng vào Lưu Kim Hải bắt mấy chuyến Bảo ngư còn kiếm được nhiều chỗ tốt hơn, bởi vậy Đại Thuận dù có biết cũng lười hành động.
Nhưng Lương Cừ thì khác, trên tay hắn có 'Thanh Long Thất Sát Thương'!
Trục tung và trục hoành có đủ cả!
Từ phủ Hoài Âm đến Lưu Kim Hải, đường đi phải vượt qua hơn nửa Đại Thuận, bình thường đi đi về về không mất ba tháng căn bản không có khả năng thực hiện được.
Tự Lương Cừ đi tìm khả năng không lớn, ba tháng quá lâu, nhưng bên phía kia lại có một người!
Đại sư huynh Dương Hứa!
Trận chiến ở Lưu Kim Hải, Đại Thuận đánh thắng Bắc Đình, nhưng cũng tổn thất nặng nề, không đủ năng lực tiếp tục tiến lên.
Do đó, Lưu Kim Hải biến thành vùng đất biên cương, là chỗ đóng quân của Tây quân!
Lương Cừ chỉ cần nhờ sư phụ viết một phong thư gửi qua đó, nhờ đại sư huynh Dương Hứa hỗ trợ tìm xem.
Bí mật nơi đó, dễ như trở bàn tay.
" 'Thanh Long Thất Sát Thương' xuất xứ từ 'Thanh Long Sát Kinh', bởi vậy lập ý tương đồng, thần vận của Tông sư lưu lại có lẽ chính là người sáng tạo ra Thất Sát Thương"
Lương Cừ suy đoán, nếu không, một vị trí cụ thể không nên xuất hiện ở trên hai bản Võ học.
Nếu như đoán không sai, mình có khả năng sẽ lập tức có được hai môn Võ học cấp bậc Chân thuật!
Kiếm bộn!
Chớ nói gì tới Thái Thanh Long Cương trong 'Thanh Long Sát Kinh' còn có chút huyền diệu, Lương Cừ cảm thấy vô cùng hứng thú.
"Ngày mai đi tìm sư phụ bàn bạc"
Lương Cừ không vội.
Thư từ đi đi về về ít cũng phải bốn tháng, thêm một ngày chậm một ngày cũng chẳng sao hết, nuốt thiên tài địa bảo mới là việc cấp bách lúc này.
Lương Cừ chạy tới đình viện, xử lý Thất Thải Hồng Lưu, lại lấy một chiếc hộp nhỏ từ viên gạch phía dưới phòng ngủ ra rồi quay trở lại tĩnh thất.
Trước tiên nuốt vào Nguyên Khiếu Đại Đan.
Vỏ thuốc vỡ ra.
Dược lực bành trướng.
Trong lúc thổ nạp hấp thu, bên trong cơ thể sinh ra một cỗ khí cơ huyền bí, tương tự như Huyền Linh khí.
Hai khiếu cuối cùng là Dương Khiếu và Trung Cung dưới sự cọ rửa của khí cơ này, vậy mà bị hao mòn hơn phân nửa!
Lương Cừ tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, nuốt Thất Thải Hồng Lưu.
[Tinh hoa Thủy Trạch +1623]
Dâng trào sục sôi, nhưng để mở khiếu vẫn còn một khoảng cách nữa.
Nuốt tiếp Khô Phong Thủy Tiên!
Ầm!
Khi Khô Phong Thủy Tiên tiến vào bụng, một luồng nhiệt khí mênh mông bốc lên.
Một tin tức về Tinh hoa Thủy Trạch bắn ra từ Trạch Đỉnh.
Nhưng Lương Cừ không còn tâm trí để xem xét, khí huyết bên trong cơ thể trào lên như đại giang đại hà, bốc hơi ra nhiệt độ hừng hực, toàn bộ tĩnh thất bộc phát ra sóng nhiệt thiêu đốt.
Vô số khí huyết đánh về phía hai khiếu cuối cùng, Dương Khiếu và Trung Cung!
Dương Khiếu, còn có tên là 'Linh Đài', thuộc về hành Dương.
Chiếm giữ vị trí ở giữa 'Bách Hội' và 'Tín Môn' trên đỉnh đầu, nó là sự kết hợp của Khí và Kình, là sự thống nhất của 'Linh'.
Dương Khiếu mở rộng, Khí thuận Kình hợp, Dương khí lên Linh Đài, toàn thân tràn đầy kình lực!
Trung Cung, còn có tên là 'Nê Hoàn Cung'.
Nằm ở giữa 'Thượng đan điền' và 'Ngọc Chẩm Quan', cùng Dương Khiếu tạo thành một đường vuông góc trên dưới, bởi vậy được gọi là 'chữ Thập', nó là sự kết hợp của Ý và Thần, là sự thống nhất của 'Không'.
Mỗi khi khiếu này được mở ra, Thần Ý hợp nhất, chân khí trở về chính đạo, trở thành một chỉnh thế thống nhất, cân bằng toàn diện, tạo ra sự biến hóa về chất!
Thượng cảnh tam khiếu, khó mở ra nhất, nhưng thực lực cũng tăng lên nhiều nhất!
Một khi mở ra, Lương Cừ sợ rằng sẽ là vô địch trong số các Võ sư Bôn Mã, Trình Sùng lúc trước nói không chừng cũng trở thành bại tướng dưới tay hắn!
Cùng lúc đó, đặc tính tương đồng tương khắc của Khô Phong Thủy Tiên càng dẫn dắt ra 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Công'.
Ở đan điền, từng sợi kim quang hội tụ.
Trong phút chốc, Hổ cưỡi gió, Rồng cưỡi mây, ánh vàng tung hoành toàn bộ tĩnh thất!
Một nguyên mẫu hình người thu nhỏ tỏa ánh vàng dần dần hiện ra!...
Sáng sớm hôm sau.
Lương Cừ thần thanh khí sảng, tinh thần sáng láng, cưỡi lên Xích Sơn chạy đến Dương Phủ, lấy 'Thanh Long Sát Kinh' và 'Thanh Long Thất Sát Thương' ra, giải thích tiền căn hậu quả với sư phụ.
Dương Đông Hùng đọc qua vài trang, khuôn mặt lộ vẻ giật mình.
" 'Thanh Long Thất Sát Thương' quả đúng là ở thời điểm ta còn tòng quân chinh chiến, thu được từ trên thân người khác, phần còn lại ở Lưu Kim Hải cũng là chuyện bình thường"
Hai nhi tử của Dương Đông Hùng đều đến Tây quân chính là vì Dương Đông Hùng từng tòng quân ở đó, để lại rất nhiều mối quan hệ cho hai người.
Nhưng về sau, nhị nhi tử hi sinh, dẫn đến Dương Đông Hùng thoái ẩn, giờ chỉ còn một mình đại nhi tử Dương Hứa lưu lại ở trong quân.
Dương Đông Hùng chuyên dùng đao, không dùng thương, sau khi thu được Thất Sát Thương cũng không quan tâm nhiều.
Chỉ có môn hạ đệ tử Từ Tử Soái và Lương Cừ là dùng thương, bởi vậy liền truyền thừa môn Võ học này xuống.
Từ Tử Soái dù học thương nhưng lại không chuyên tâm, mãi đến lượt Lương Cừ, Dương Đông Hùng mới để tâm, tận dụng quan hệ để tìm thêm hai thức thứ tư và thứ năm.
Hiện giờ Lương Cừ lấy được 'Thanh Long Sát Kinh', lại tìm Dương Hứa tìm nốt nửa quyển trước, quanh đi quẩn lại, có thể nói là số trời đã định.
"Ta lập tức viết thư rồi sai người mang đến dịch trạm, để đại sư huynh của con hỗ trợ tìm kiếm, ta nhớ là quân đoàn của nó cách Khô Mộc Nhai không quá xa đâu"
"Đa tạ sư phụ!"
"Có qua có lại thôi, sư đệ cho sư huynh Tam thức pháp, sư huynh giúp sư đệ tìm kiếm Võ học cũng là chuyện thường tình"
Dương Đông Hùng vuốt râu cười nói, cười mãi cười mãi lại đột nhiên giật mình, túm lấy cánh tay Lương Cừ.
"Cửu khiếu đều mở, con đã vào cực cảnh rồi sao?"
Lương Cừ ôm quyền:
"Hôm qua ban thưởng của lần trị thủy đã được ban xuống, đệ tử nuốt Bảo thực, đêm đến đột phá, thêm vào đó là Nguyên Khiếu Đại Đan, liên tiếp mở ra hai khiếu, giờ đã là Bôn Mã cực cảnh!"
"Giỏi lắm!". Dương Đông Hùng dựa lưng vào thành ghế, luôn miệng nói tốt:
"Đã tiến vào cực cảnh, vậy thì Lang Yên cũng không còn xa nữa đâu nhỉ?"
Hơn một năm đã có tiến triển như thế, dù Dương Đông Hùng có là Đại Võ sư Thú Hổ cũng chỉ từng nghe qua chứ chưa được nhìn thấy.
Của hiếm!
Thiên phú bậc này, Dương Đông Hùng không cảm thấy sẽ có khó khăn gì khi đột phá.
"Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày sư huynh đưa Công pháp đến cũng là thời điểm đệ tử đột phá"
"Ồ, vì sao?"
"Đệ tử còn có một con Triều Lộ Trùng chưa sử dụng, muốn chuẩn bị cho 'Vạn Thắng Bão Nguyên' bước vào Tồn Thần, Tồn Thần có trợ giúp thế nào đối với việc tiến vào cảnh giới Lang Yên, sư phụ hẳn biết rõ.
Thêm vào đó đường đến Lưu Kim Hải xa xôi, chờ đến khi sư huynh đưa Công pháp tới đây, đệ tử luyện được Thái Thánh Long Cương trong đó, có lẽ cũng là thời điểm nên đột phá!"
"Thái Thanh Long Cương? Lúc trước ta hỏi qua ý con, không phải nói con đã tự có chuẩn bị về Chân Cương rồi sao? Sao giờ lại chuẩn bị đổi một môn Chân Cương pháp khác vậy?"
Dương Đông Hùng rất quan tâm tới đệ tử, ông đã từng hỏi qua Lương Cừ chuẩn bị cô đọng ra Chân Cương nào và nhận được câu trả lời là đã tự có chuẩn bị.
Lương Cừ ôm quyền:
"Đệ tử muốn thử xem có thể luyện ra Chân Cương thứ hai hay không!"