Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 662 - Chương 662: Đột Nhiên Tăng Mạnh! (2)

Chương 662: Đột nhiên tăng mạnh! (2) Chương 662: Đột nhiên tăng mạnh! (2)

Hạt mưa rơi lộp bộp xuống đất, ngựa có phương hướng, người có chốn về.

Quan sát một lúc, Lương Cừ không xuống thuyền, hắn để Thát Khai lại một lần nữa kéo giong buồm lên, rẽ về phía Đông cách huyện Bình Dương hai mươi dặm.

Xưởng đóng thuyền Thanh Giang!

Kể từ khi Từ Nhạc Long tiết lộ việc Hà Bạc Sở bắt đầu thực hiện kế hoạch khai phá vùng sông nước này hồi tháng mười, chưa đến nửa tháng, trước khi vào tháng mười một, xưởng đóng thuyền Thanh Giang đã được dựng lên.

Giờ huyện Bình Dương có thể nói là bốn phía nở hoa.

Văn võ miếu bên kia còn chưa hoàn công, xưởng đóng thuyền bên này đã bắt đầu hăng say làm việc.

Xét về mặt hình thức, xưởng đóng thuyền Thanh Giang xem như là cơ cấu dưới tay Hà Bạc Sở huyện Bình Dương, được xây dựng theo hình thức hoạt động thương mại do quan lại quản lý.

Lương Cừ về cơ bản đã nghe nói qua về mấy thương hội chịu trách nhiệm xây dựng, thương hội Thiên Bạc đứng đầu trong đó, ngoài ra còn có mấy thương hội khác trong phủ Hoài Âm.

Nói là thương hội, thực tế là đều do gia tộc khống chế.

Nam Trực Lệ là nơi khởi nguồn và đất sở hữu riêng của Hoàng gia bây giờ, khả năng khống chế cực mạnh, gia tộc bình thường căn bản không thể phản kháng nổi, cũng không được phép phản kháng.

Phủ Hoài Âm đổi thành phủ Bình Dương, chính là xu hướng phát triển.

Một tờ mệnh lệnh ban xuống, thuyền dù lớn đến đâu, nếu không muốn đợi cho suy tàn thì giờ khắc này cũng phải quay đầu theo.

Đủ loại lợi ích ở huyện Bình Dương, dù những gia tộc này không đến hết, nhưng cũng đều có phần.

Tuy nhiên hoạt động này do quan lại quản lý, đương nhiên phải có quan viên đặc biệt phụ trách.

Vệ Lân và Từ Nhạc Long đều phái ra một người, người mà Từ Nhạc Long phái ra chính là Nhiễm Trọng Thức, Nhiễm Trọng Thức lại giao cho Lương Cừ.

Lương Cừ hết cách nên đành phải gánh vác trách nhiệm.

Thủ hạ phía dưới cấp bậc quá thấp, đành phải tự mình dành thời gian đích thân đi giám sát.

Giám sát xưởng đóng thuyền là công việc phải chịu nhiều trách nhiệm nhất từ lúc Lương Cừ nhậm chức cho đến nay.

Lần trước đến, Đốc công phụ trách bảo rằng tốp thuyền đầu tiên hai ngày tới có thể hạ thủy, tối hôm qua luyện công quá muộn, ngả đầu nằm xuống liền ngủ luôn, quên nhắc nhờ Thát Khai.

Thát Khai đành phải giong buồm lên, chui vào buồng lái, chuyển động bánh lái, đi về hướng Đông.

Toàn bộ xưởng đóng thuyền Thanh Giang chiếm diện tích cực lớn, sát bên bờ sông khoáng đạt.

Lúc thuyền buồm đến, đưa mắt nhìn bốn phía, ven bờ đều là ụ thuyền mới được xây dựng, rất nhiều sống rồng thuyền lớn dựng cao, boong thuyền hai bên mở ra từng lớp như xương sườn.

Phía trước mặt còn có hai chiếc thuyền lớn đang nhẹ nhàng chuyển động, tản ra mùi sơn nồng đậm, trên thuyền, công nhân đóng thuyền đi qua đi lại, kiểm nghiệm thành quả.

Thuyền buồm cập sát bờ, Đốc công nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, không dám chậm trễ, vội vàng phái người dựng ván cầu.

Lương Cừ đi lên đầu thuyền, nhìn một vòng hai chiếc thuyền kia.

Không có vấn đề gì.

Tới đây đều là các đại gia tộc lớn muốn kiếm ăn, nhưng cũng không đến mức làm qua loa cho xong.

Không làm cho tốt thì cái gì cũng không ăn được.

Lương Cừ quay người nhìn về phía Đốc công:

"Trước mắt đóng xong bao nhiêu chiếc rồi?"

"Như ngài thấy đấy ạ, tất cả đều ở đây hết". Đốc công giải thích:

"Tốp thuyền đầu tiên tiến độ chậm hơn không ít, chủ yếu là do khu vực quanh đây không có nhiều sư phó và công nhân biết đóng thuyền lớn, chiến thuyền còn phải lắp thêm nỏ đài nữa, số sau đấy thì nhanh hơn không ít, trước tháng tư đảm bảo có thể thành lập một đội thuyền, sẽ không làm chậm tiến độ."

"Tải trọng thì sao?"

Lương Cừ thuận miệng hỏi vài câu, Đốc công trả lời từng câu một.

Một lát sau.

"Có còn sót lại vật liệu gỗ nào không?"

"Có, đã để lại sẵn cho ngài"

Đốc công sớm đã đoán được, dẫn Lương Cừ vào góc, xốc vải dầu lên, đống gỗ xếp chồng chỉnh tề trong đó.

Suy nghĩ Lương Cừ khẽ động, Thát Khai dẫn theo nhóm Rái cá sông chuyển toàn bộ gỗ vào trong thuyền buồm.

Đốc công thấy vậy cũng không kinh ngạc, hiển nhiên Lương Cừ không phải lần đầu làm việc này.

Xưởng đóng thuyền chế tạo đều là thuyền lớn.

Xương rồng hay boong thuyền đều có yêu cầu về độ lớn nhỏ.

Không phải tất cả vật liệu gỗ đều phù hợp yêu cầu, có trùng đục không nói, quá nhỏ thì không thể làm thành tấm, lắp ráp lên cường độ sẽ kém hơn nhiều so với một tấm lớn, ngoài ra còn phải xử lý những cành cây sót lại, bởi vậy kiểu gì cũng có vật liệu gỗ dư thừa không dùng đến.

Nhưng thứ mà Lương Cừ muốn chế tạo tất cả đều là mô hình thu nhỏ, với độ to nhỏ của cành cây thì thừa đủ.

Như vậy, đúng lúc tiện cho Lương Cừ đang khó khăn về tình hình tài chính.

Cho dù trong xưởng đóng thuyền không dùng đến nhưng vẫn toàn là gỗ tốt.

Ai ăn mà không phải là ăn chứ?

Lương Cừ bảo Đốc công chừa cho hắn một phần, kéo về nhà cho Hải ly dùng để chế tạo thuyền, như vậy có thể tiết kiệm được ít bạc.

Bình Luận (0)
Comment