Lối vào mạch nước ngầm.
Thát Khai ném gỗ xuống sông, Hải ly ôm lấy gỗ vừa được ném xuống, lôi kéo vào trong động, xuyên qua mạch nước ngầm, toàn bộ đều chất vào trong hồ nước.
Trong lúc hai nhà đang bận rộn, Lương Cừ lên bờ về nhà, đi đường tắt qua Trần gia, thấy cửa lớn bên ngoài rộng mở, năm sáu tráng hán đi ra đi vào, còn có người đẩy theo xe nhỏ, bên trong chất đầy gạch xanh.
Đổ hết xuống dưới, bụi mù bốc hết cả lên.
Trần Khánh Giang xắn tay áo, phụ giúp một tay, thấy Lương Cừ đang đứng cửa quan sát, tay lau vào ống quần, ngại ngùng nói:
"Giờ trong nhà hơi loạn, không có chỗ để chân"
"Không sao, Trần thúc, thúc đang sửa nhà à?"
Trần Khánh Giang gật đầu:
"Thời tiết đợt này rét lạnh, con lừa ở trong lều cỏ ngày nào cũng lạnh đến run rẩy, ta tính xây cho nó cái phòng nhỏ, A Đệ nói chi bằng mời người đến, xây thêm hai gian, mở rộng thêm ra, sau này đứa nhỏ lớn còn có chỗ ở.
Ta cảm thấy có lý, mùa đông tiền thuê cũng rẻ nên sáng nay liền đi tìm thợ tới làm công, có phải làm ồn tới ngươi không?"
"Không có việc gì đâu thúc, đúng lúc ta đi ngang qua nên qua đây xem xem."
Lương Cừ khoát tay.
Ngư dân bình thường dựa vào trời để ăn cơm, tay nghề, thời tiết, vận khí đều có ảnh hưởng đến
Nhưng mấy người Trần Khánh Giang mỗi ngày đánh cá không phải dựa vào thời tiết mà là do hai con Cá heo dưới tay Đầu Tròn đêm nào cũng dồn cá đến.
Tuy rằng mùa đông ít cá, ngược lại cũng nhờ vậy mà giá bán tăng lên, thu nhập kiếm được không chênh là mấy so với mùa hè.
Thu nhập mỗi ngày ổn định ở mức hai đồng, một tháng ít nhất cũng kiếm được bốn năm lượng bạc, một năm là mấy chục lượng, kiếm bộn không lỗ.
Tết năm ngoái, Trần Khánh Giang bắt được Bảo ngư, Lương Cừ cho cũng không ít.
Hai cái cộng vào, giờ hiện ngân trên tay Trần Khánh Giang sợ là phải đến cả trăm lượng, đúng là nên ở chỗ tốt hơn chút.
Nhìn theo bóng lưng Lương Cừ rời đi, những tráng hán đang làm việc đều cảm thấy kính sợ đối với Trần Khánh Giang.
Không ngờ Lương Cừ đi đến địa vị như hôm nay, Trần Khánh Giang lại vẫn có thể xưng hô thúc cháu với đối phương.
Ngày thường không lên tiếng, quả đúng là khiêm tốn. ...
Lại trôi qua mấy ngày.
Long Bình Giang, Long Bình Hà đến chào từ biệt.
Bọn hắn muốn về khu nước sâu để ăn tết, chuyến này đi, không mất đến nửa tháng là không đến nơi nổi.
Lương Cừ hiếu kì:
"Long nhân các ngươi cũng ăn tết sao?"
"Thưa Long Quân đại nhân, Long nhân cũng ăn tết, chỉ là không đốt pháo, không náo nhiệt như nhân tộc, trước khi chúng ta xuất phát trưởng lão trong tộc cũng dặn dò qua, cho dù có tìm thấy Long Quân hay không, đến tết tất cả phải về trong tộc, báo cáo lại tình hình tìm kiếm"
Lương Cừ kiên quyết phủ nhận.
"Ta không phải là Long Quân"
"Đã hiểu, đã hiểu, ngài không phải là Long Quân"
Long Bình Giang, Long Bình Hà liên tục gật đầu.
Lương Cừ trầm mặc hồi lâu:
"Trong tộc các ngươi tổng cộng phái ra bao nhiêu người đi tìm Long Quân chuyển thế vậy?"
"Tính cả huynh đệ hai người chúng ta thì tổng cộng là sáu mươi đội, một trăm hai mươi người đến bờ Nam tìm ngài... Khụ khụ, tìm Long Quân chuyển thế"
"Một trăm hai mươi người, đều là cao thủ Lang Yên sao?"
"Đúng vậy, hai huynh đệ chúng ta thực lực cũng chỉ ở mức trung thôi"
Lương Cừ nghe vậy có chút động lòng.
Một trăm hai mươi Lang Yên, số lượng này còn nhiều hơn so với ở huyện Bình Dương trước mắt!
Tổng hợp lại là một thế lực tương đối khoa trương, nếu là ở phủ Hoài Âm, có thể càn quét gần như toàn bộ các huyện thành ngoại trừ phủ Hoài Âm và huyện Bình Dương!
Long Bình Giang đại khái đoán được suy nghĩ trong lòng Lương Cừ:
"Đại nhân, Long nhân không giống nhân tộc, trên người chúng ta có mang Long huyết, trời sinh cường hãn, khi tu hành nhanh hơn rất nhiều so với nhận tộc"
"Không có rào cản gì sao?"
"Có, không những có mà rào cản còn tương đối nhiều, kinh mạch phân bố bên trong cơ thể Long nhân đại khái giống với nhân tộc, nhưng xét cho cùng vẫn có vài điểm khác biệt, rất nhiều Công pháp của nhân tộc nếu tùy tiện sử dụng sẽ có nguy hiểm cực lớn.
Sau khi đạt tới cực hạn huyết hệ, Long nhân muốn tiến lên nữa khó hơn rất nhiều so với nhân tộc, từ sau khi Chân Long qua đời, chỉ dựa vào tu hành, cao thủ Tông sư sinh ra từ tộc ta đã ít lại càng ít hơn, chỉ có một vài ghi chép"
"Cực hạn huyết hệ?"
"Đại nhân có thể hiểu nó như huyết mạch, trên cây gia phả, Long nhân càng gần Long Quân, cực hạn này càng cao, nếu như thông hôn với nhân tộc thì không chỉ là ngăn cách hai đời.
Tuy nhiên có hại cũng có lợi, thông hôn với nhân tộc, rào cản của cực hạn huyết hệ cũng sẽ giảm đi, còn có thể phòng ngừa dị dạng do cận huyết, dù sao số lượng Long nhân cũng có hạn"
Lương Cừ nhìn dáng người cao lớn 2m5 của Long Bình Giang.
Thể trạng của Long nhân không phải cao gầy như bị bệnh, gần như là phóng đại từ tỉ lệ của nhân tộc, lúc bước đi chẳng khác gì một bức tường di chuyển, cảm giác vô cùng áp bách.
Thứ đồ chơi này có thể thông hôn với con người sao?
Long Bình Giang ho khan hai tiếng:
"Phần lớn là Long nữ thông hôn, thể trạng Long nữ thông thường là năm thước năm đến sáu thước, xem như cân xứng.
Long nam số lượng khá ít, cũng không phải có vấn đề gì, chỉ là một khi mang thai, bên nữ sẽ có nguy cơ khó sinh cực cao.
Long nhân lúc mới sinh về cơ bản đều là mười lăm cân trở lên, mười bảy mười tám cân là mức độ bình thường, trong tộc có ghi chép lại, nặng nhất còn lên tới bốn mươi hai cân, bên nữ nếu có thực lực thấp, lại bị thai nhi hút lấy chất dinh dưỡng, trở nên tiều tụy, gần như không có khả năng sống sót"
(Cân ở đây là cân TQ, 1 cân TQ = 0. 5 cân VN)
Lương Cừ đã hiểu.
Cân nặng thai nhi vượt qua tám cân, xương chậu sản phụ lại không đủ lớn thì có khả năng xảy ra tình trạng khó sinh, nếu như cân nặng vượt qua chín cân, đương nhiên khả năng sinh nở đã trở nên tương đối nhỏ.
Bốn mươi hai cân...
Ngang với một nửa phụ nữ trưởng thành!
Căn bản không sinh ra nổi.
Lương Cừ đã thông suốt phong tục tập quán của Long nhân.
Thời điểm từ biệt, Long Bình Giang lại mở lời hỏi.
"Đại nhân, chuyện ngài là Long Quân chuyển thế có cần báo cho trong tộc biết không? Hay chỉ báo cho mấy vị trưởng lão thôi?"
"Ta không phải là Long Quân chuyển thế!"
Khuôn mặt Long Bình Giang và Long Bình Hà lộ vẻ đã hiểu.
Chưa đến lúc!
"Đại nhân yên tâm, hai huynh đệ chúng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai!"
"..."
Hai huynh đệ Long nhân cứng đầu rời đi, việc cung ứng Bảo ngư cũng dừng lại.
Lương Cừ thở dài, hắn cầm trường thương lên, đứng trong đình viện, rèn luyện thương pháp. ...
Cùng lúc đó.
Giống như hai huynh đệ Long Bình Giang, Long Bình Hà, toàn bộ Long nhân được phái đi bờ Nam tìm kiếm Long Quân chuyển thế đều nhao nhao đi về vùng nước sâu, báo cáo tin tức tìm kiếm được suốt mấy tháng qua.
Gần phủ Hoài Âm cũng không chỉ có hai huynh đệ Long Bình Giang, Long Bình Hà.
Gần huyện Hương Ấp.
Một Long nhân nào đó đột nhiên dừng lại giữa dòng nước chảy xiết, chìm xuống đáy sông, nhìn chăm chú nước bùn.
Đồng đội đi cùng hỏi:
"Sao vậy?"
"Ngươi nhìn cái rãnh này mà xem, có gì đó không đúng phải không?"
"Rãnh?"
Đồng đội hạ xuống mặt đất, cẩn thận quan sát, kinh ngạc phát hiện ra cái rãnh trước mắt này kéo dài đến lạ thường, gần như có chiều rộng tương đương nhau.
"Rắn!? Thể trạng lớn như vậy, hiển nhiên là Yêu! Là thủ hạ Giao Long phái đi tìm kiếm sao? Nó đến tìm chúng ta?"
Long nhân ban đầu phát hiện ra vết tích trợn trắng mắt:
"Hai chúng ta thì có gì hay mà tìm? Thịt còn chẳng được nổi hai lạng, toàn là xương"
"Vậy Yêu kia đột nhiên cập bờ làm gì?"
Thời điểm Long Quân còn sống, ở vùng sông nước Giang Hoài có quy định, Yêu không được lên bờ, Đại Yêu không được cập bờ.
Tuy nhiên có Đại yêu ở đó, Yêu cũng rất ít khi đến gần bờ.
Giờ dù Chân Long đã qua đời, rất nhiều Thủy thú cũng đã quen với quy tắc ngầm này, sẽ không tùy tiện phá vỡ, biến cố đột nhiên xuất hiện khiến hai Long nhân không khỏi nhíu mày sầu khổ suy tư.
"Chẳng lẽ nó có tin tức của Long Quân?"
"Cũng chưa chắc, ngươi có nhớ nội dung câu chuyện mà chúng ta nghe được từ ngư dân hôm trước không?"
"Ngư dân?"
Đồng đội suy nghĩ một lát, hai mắt sáng lên.
"Hình như là ở khu nước cạn có đại xà, bị người nhà Trương gia gì đó hợp lực bắt được?"