Giữa trưa ngày đông giá rét vẫn có một tia ấm áp, mặt trời chiếu lên trên mặt nước một lớp màu vàng kim nhạt.
Cóc già nằm ngủ thẳng cẳng trên tảng đá, phát ra tiếng ngáy o o, cái bụng trắng của nó lên xuống chập trùng.
Phía bên cạnh hồ nước, Nheo Béo lăn trái lăn phải.
Hai tên bụng trắng ngửa mặt lên trời nằm ngủ, ngược lại đúng là có mấy phần tương tự.
Ngoại trừ mấy thú đang nhàn nhã ngủ trưa, Rái cá sông và Hải ly lại bận trước bận sau, chia nhau gắn hoa hồng lớn, buộc dây đỏ, treo câu đối xuân lên thuyền mô hình đã đã được chế tạo xong.
Đây là con thuyền phiên bản đặc biệt mừng năm mới của Lương Cừ!
Từ hồi tháng 11 thuyền buồm Phúc Kiến hạ thủy, Lưu Toàn Phúc và học đồ thân là người bản địa ở huyện Bình Dương đều được Hà Bạc Sở chiêu mộ, đến xưởng đóng thuyền ở Thanh Giang đóng thuyền rồi học kỹ thuật, không còn thời gian để chế tạo thuyền nhỏ nữa.
Đội ngũ đóng thuyền dưới trướng Lương Cừ chỉ còn nhà Hải ly.
Nhận được số gỗ tiếp tế đã được gia công thô từ xưởng đóng thuyền Thanh Giang, không phải tự mình đi kiếm gỗ nữa, cả nhà Hải ly bật hết công suất, răng gặm nhanh đến mức phóng ra tia lửa, trong vòng ba tháng rưỡi đã làm ra hai chiếc chiến thuyền!
Thậm chí, dù tốc độ nhanh nhưng chất lượng vẫn được đảm bảo, không hề qua loa, vô cùng thành ý.
Chưa bàn tới tạo hình khác biệt hoàn toàn so với mấy chiếc lúc trước, thể tích chỉnh thể còn lớn hơn, chiều dài hai chiếc chiến thuyền đều vào khoảng mười mét.
Đừng nhìn chỉ tăng thêm hai mét chiều dài, nếu tính cả tổng thể thì chiều rộng và chiều cao cũng phải tăng theo, hiệu quả về mặt thị giác sẽ to hơn vài vòng.
Nhất là khi trên mô hình thuyền lần này còn tăng thêm module công kích!
Lo lắng Cóc ca chơi chán mô hình thuyền, Lương Cừ lấy từ Hà Bạc Sở một phần bản vẽ nỏ săn của thuyền đánh cá!
Để Lão Trai Tượng dạy nhận biết văn tự, Hải ly căn cứ theo kích thước lắp lên boong của hai chiếc chiến thuyền, đồng thời kết nối dây kéo vào chốt khởi động, đảm bảo Cóc đại vương sẽ không bởi vì màng móng quá lớn mà không tiện sử dụng.
Hành động lần này tăng thêm tính tương tác giữa Cóc ca và mô hình thuyền, là tác phẩm cực kỳ độc đáo.
Khuyết điểm duy nhất là vật liệu có sự chênh lệch tương đối lớn so với yêu cầu trên bản vẽ, khả năng hỏng có lẽ sẽ hơi cao, uy lực cũng chênh lệch không ít.
Tuy nhiên không sao cả, có thời hạn bảo hành một tháng!
Về phần hỏng sau một tháng.
Hết cách rồi, ai bảo tiểu đệ nghèo, không mua nổi vật liệu gỗ tốt.
Trên boong thuyền, Thát Khai nghịch hồ nước, nhìn chằm chằm vào chiếc nỏ.
Đợi đến khi Hải ly lớn giang cặp móng, treo xong câu đối xuân, Thát Khai liền dậm chân nhảy ra ngoài, không kịp chờ đợi mà chạy tới bên cạnh chiếc nỏ.
Da lông toàn thân Thát Khai chập trùng như gợn sóng, cơ bắp cuồn cuộn, chậm rãi chuyển động phương hướng của chiếc nỏ, nhắm chuẩn dưới đáy hồ nước, đột nhiên kéo mạnh dây thừng.
"Bùm!"
Cơ quan khởi động, lực đàn hồi được phóng thích, một mũi tên lớn dài cả trượng bay ra từ trên boong thuyền, đâm xuống dưới nước, xoay tròn tựa như một thanh trường mâu, đánh xuyên qua đá vụn, một mảng lớn bùn cát dâng lên.
Lão Trai Tượng đang ngâm nửa người dưới nước đóng lớp vỏ lại, phun ra mấy ngụm cát, vừa lẩm bẩm vừa bò lên trên bờ.
Nhìn thấy uy lực của chiếc nỏ lớn như thế, một nhà Rái cá sông hưng phấn reo hò, chạy tới ôm nhau.
Nhưng Thát Khai sau khi hưng phấn lại có chút tiếc nuối.
Nếu như vừa rồi Mặt sẹo đúng lúc chui ra từ phía dưới mạch nước ngầm thì tốt biết bao.
Một nhà Rái cá sông reo hò ầm ì, làm vỡ tan bong bóng mũi của Cóc già.
Phốc!
"Ồ, xảy ra chuyện gì vậy?"
Cóc già mở mắt ra, ngồi dậy từ trên tảng đá, lau nước mũi trên mặt, mê man nhìn quanh bốn phía.
Lương Cừ tiến lên trước môt bước:
"Chúc mừng Cóc Công, lúc nãy Rái cá sông đang thí nghiệm uy lực chiếc nỏ của chiến thuyền, tất cả đều đã xong, hai chiếc thuyền đặc biệt lớn này toàn bộ đã hoàn công, không có bất kỳ vấn đề gì!"
Cóc già gãi đầu, đột nhiên nhớ ra chế tạo thuyền là một phần của kế hoạch vinh quang, ngay lập tức đứng dậy tán thưởng.
"Không tệ không tệ, Lương khanh không hổ là trọng thần của tộc Cóc ta!"
"Lương Cừ được như hôm nay, đều là nhờ Cóc Công ủng hộ!"
"Tốt tốt tốt". Cóc già vui mừng vô cùng, cái miệng rộng toét ra, nhanh chóng thanh tỉnh từ giấc ngủ:
"Tuy nhiên, sao ta cứ có cảm giác chiếc thuyền này của ngươi nhỏ hơn không ít so với chiếc ở trên sông kia nhỉ"
Lương Cừ chắp tay giải thích:
"Xây tường cao, tích lũy lương thực, chậm rãi xưng Vương, kế hoạch vinh quang lấy năm năm làm một giai đoạn, trước mắt, tộc Cóc đang tiến hành kế hoạch vinh quang lần thứ nhất, không nên phô trương quá mức.
Mọi việc đều phải cẩn thận, để tránh thuyền lớn khó quay đầu, đi lầm đường, dù sao chúng ta cũng không có Cóc nào đi trước để tham khảo, đành phải mò đá qua sông!"
Cóc ca không quan tâm lớn nhỏ, chỉ cần là thuyền, đủ đẹp đủ tinh xảo thì đều thích.
Cóc già lại khác, nó coi thuyền như một phần của kế hoạch phục hưng vinh quang ngày sau.
Lời này không phải Lương Cừ nói, cũng không phải Nheo Béo nói.
Là Cóc đại ca của Nheo Béo không muốn nghe Cóc già tận tâm chỉ bảo cho nên tự mình giải thích.
Đây là chuyện nội bộ của tộc Cóc.
Không cần phải can thiệt.
Cóc già trầm ngâm hồi lâu, giả bộ vuốt râu:
"Ồ, lời này của Lương khanh không phải không có lý!"
"Trưởng lão anh minh!"
"Nếu đã chế tạo xong, có thể xuống nước được chưa?"
Cóc già ngáp một cái, mí mắt lại bắt đầu rũ xuống.
Ánh năng ban trưa khiến Cóc buồn ngủ.
"Vừa mới dán xong câu đối xuân, hơ lửa cho khô thêm chút nữa là được"
Lương Cừ chỉ về phía boong thuyền, Hải ly lớn trên đó cầm trong tay bó đuốc, hơ khô hồ nước.
Bên người nó còn có hai con Hải ly nhỏ ủ rũ cúi đầu, trên người bị đốt ra hai vết sẹo đen.
Cóc già ngẩng đầu nhìn qua.
Vế trên: Một năm bốn mùa vận khí tốt.
Vế dưới: Tài bảo bát phương đổ vào nhà.
Hoành phi: Cóc cùng vạn sự hưng.
Cóc già nhìn thấy hoành phi, vô cùng vui mừng, vậy là có không khí của tết nhất rồi.
Lương Cừ thấy Cóc già cao hứng, nhân cơ hội hỏi thăm:
"Cừ cũng có một việc này muốn hỏi thăm Cóc Công"
"Chuyện gì?"
"Cóc Công có quen với tộc Long nhân không?"
Long nhân và Cóc già không phải ngày nào cũng đến, có lẽ do sống thọ, cả hai đều không có quan niệm về thời gian, một tháng chỉ tới bốn năm lần, tương đương với một tuần một lần, thời gian dài như vậy mà cho đến nay vẫn chưa đụng nhau.
"Long nhân hả? Quen, sao lại không quen được"
Cóc già dụi mắt:
"Ngươi đi ra khỏi Ám lưu, bơi về hướng Tây hơn hai canh giờ, Long nhân chính là ở chỗ đó, không ít Long nhân còn thường đến tộc Cóc giao dịch vật tư, tộc Cóc có gì cần cũng sẽ qua đó."
Lương Cừ đã hiểu.
Không khác là bao so với lời hai huynh đệ kia nói, Long nhân hiện tại quả thật ở ranh giới Tây Nam.
"Sao đột nhiên lại hỏi đến Long nhân vậy?"
"Không lâu trước đây gặp được hai người, trò chuyện rất vui vẻ"
Long nhân cảm thấy mình tìm được Long Quân, Lương Cừ thì nhận được Bảo Ngư miễn phí.
Hai bên đúng là trò chuyện vui vẻ.
"Ồ". Cóc già bừng tỉnh:
"Nói mới để ý gần đây Long nhân đúng là thường xuyên rời đi, lần trước tới tộc của bọn hắn, Long nhân thiếu đi không ít, ngươi muốn đi tìm bọn hắn sao?"
"Tạm thời không có ý định này"
"Ngươi muốn đi có thể nói với ta một tiếng, ta sẽ để Đại Béo và Nhị Béo dẫn ngươi đi, đỡ gặp phải Yêu thú trên đường"
"Đa tạ Cóc Công!"
Lương Cừ ôm quyền cảm tạ.
Đúng lúc Hải ly lớn hơ khô câu đối xuân xong, cái bụng chen ở mép thuyền xoay người đi xuống.
"A Béo! Chuyển thuyền!"
Buổi tối Lương Cừ muốn tới nhà sư phụ ăn cơm tất niên, không muốn kéo dài thời gian, hắn để Nheo Béo mang một chiếc, cùng với Cóc già đưa thuyền qua.
Về phần lần này muốn đổi thứ gì.
Uyên Mộc Cung, Phục Ba Thương đủ để hắn dùng đến lúc Đại Võ sư.
Lương Cừ tu luyện Kim Thân cho nên cũng không cần lắm đồ phòng ngự.
Mục đích của Lương Cừ rất đơn giản, trực tiếp, đổi Bảo ngư!
Liên kết Trạch Đỉnh.
[Đỉnh Chủ: Lương Cừ ]
[Luyện hóa Trạch Linh: Trạch Nhung (Xanh) (Độ dung hợp: 52. 6%)]
[Tinh hoa Thủy Trạch: 23202]
[Độ chiếu cố của dòng sông: 1. 0276]
Tinh hoa Thủy Trạch hơn hai vạn, nếu đều dùng vào Độ dung hợp, có thể tăng lên tới 75. 6%!
Gần tám phần!
Lại đổi hai con Bảo ngư, việc đột phá Thủy Vương Viên đã ở trong tầm tay!