"Lương đại nhân, chỗ này còn có một gói hàng của ngài, đều được đưa tới từ phủ Hà Nguyên"
Hỏa kế của Dịch trạm bưng ra một gói hàng khác, vô cùng chỉnh tề.
Mở ra, bên trong là hai hộp gỗ.
Lương Cừ không vội mở hộp gỗ ra, bởi cùng đưa tới với hai bản bí tịch còn có một phong thư.
Mở sáp niêm phong ra, người gửi thư chính là Đại sư huynh Dương Hứa.
Mở đầu phong thư là một phen chào hỏi, ngay sau đó Dương Hứa kể lại tiền căn hậu quả của chuyến đi tìm kiếm lần này.
Hóa ra địa điểm mà Lương Cừ cho là một động phủ ở dưới nước.
Động phủ chìm hoàn toàn dưới Lưu Kim Hải, nằm trên vách đá dựng đứng của Khô Mộc Nhai, hết sức bí mật.
Cho dù Dương Hứa có địa điểm chuẩn xác cũng phải mất hai ngày dẫn theo thủ hạ tìm kiếm giữa băng tuyết ngập trời.
Đồ vật bên trong động phủ dưới nước không nhiều, chỉ là một ít đồ dùng sinh hoạt, một ít gia cụ, còn lại chính là hai phần bí tịch Võ học cộng với hai gốc Bảo thực.
Dương Hứa suy đoán Bảo thực là về sau mới sinh trưởng, bởi toàn bộ phần rễ đều chui ra từ trong khe hở của gia cụ, chen đến nứt cả gỗ.
Lưu lại phần rễ, mang đồ đi, Dương Hứa ngựa không dừng vó mà chạy về phủ Hà Nguyên, ủy thác Người đưa thư mang đi, có thể nói là gắng sức đuổi kịp.
Bên trong hai hộp gỗ chính là hai gốc Bảo thực.
Trong thư Dương Hứa đặc biệt giải thích, vì sao Huyết Sâm ba trăm năm bên trong lại chỉ có một nửa.
Hắn lấy một phần chia cho huynh đệ coi như bù cho công sức vất vả, còn lại một nửa thì giao cho Người đưa thư mang đến cùng với phong thư và gốc Bảo thực còn lại.
Cuối phong thư Dương Hứa viết mấy câu khen ngợi, nói nếu có cơ hội, hi vọng hai người có thể gặp mặt ở Hoàng Châu.
Lương Cừ cất kỹ phong thư, mở hộp gỗ ra.
Huyết Sâm, trong tên có chữ Huyết, có vẻ như toàn thân sẽ có màu đỏ, nhưng thực tế chỉ có màu cam hồng nhàn nhạt.
Là Bảo dược chữa thương không tệ, thường dùng để chế tạo Bảo mệnh đan, có hiệu quả tuyệt hảo đối với Võ sư từ cảnh giới Lang Yên trở xuống.
Khi trước đại chiến với Quỷ Mẫu Giáo, mỗi người được nhận một viên Bất tịch hoàn, thành phần chủ yếu chính là thứ này.
Một gốc khác...
Trong hộp gỗ, ba quả có lớp vỏ màu đen, lớn bằng đầu gà, lớp vỏ hơi nhăn lại.
Đường xá xa xôi, cả một đường xóc nảy, dẫn đến ba quả này có hơi khô lại, không ít chỗ có dấu hiệu hư thối.
Lương Cừ cầm hộp gỗ trong tay, dở khóc dở cười.
Thế mà lại là ba Kê Quan Quả!
Chẳng trách trong thư không hề đề cập tới, căn bản không phải là thứ đồ gì ghê gớm.
Kê Quan Quả mọc ở Lưu Kim Hải chẳng khác gì Kê Quan Quả mọc ở sông Giang Hoài.
Ba thứ đồ chơi này được mang từ Lưu Kim Hải ngàn dặm xa xôi tới vùng sông nước Giang Hoài, nhân lực và vật lực tốn vào đó đã vượt qua giá trị bản thân chúng!
Qủa thật trước sau gì cũng chỉ là một động phủ nhỏ, ngẫu nhiên có thể mọc ra Bảo dược chữa thương không tệ như Huyết Sâm đã là tương đối tốt rồi, sao có thể một lần mà xuất hiện hai gốc được.
Đóng hộp gỗ lại.
Lương Cừ kiềm chế tâm tình kích động, cất gói hàng xong liền chạy về nhà, đóng cửa tiến vào tĩnh thất.
Bắt đầu từ hôm nay.
Bế quan!
Trong tĩnh thất.
Lương Cừ thắp sáng đèn Kim Minh, mở hai bản cổ tịch ra, nghiêm túc nghiên cứu.
Nhoáng một cái mấy ngày trôi qua.
Ngoại trừ tắm rửa ăn cơm, Lương Cừ gần như không bước ra khỏi tĩnh thất, làm việc và nghỉ ngơi thường ngày trở nên giống như lão hòa thượng.
Nhưng hôm nay xảy ra chút việc ngoài ý muốn.
Trong hồ nước, Cóc già có chút bất mãn, nó đối diện với nhà gỗ bên cạnh hồ nước, sau khi hỏi thăm biết rằng nhà gỗ là để cho Long nhân ở liền ồn ào muốn gặp Lương Cừ.
"Sao lại để Long nhân vào ở? Ai đồng ý? Ai cho phép?"
Cũng không phải Cóc già không vui.
Nắm Đấm, Không Thể Động, Hải ly toàn bộ đều ở trong một cái hồ, nơi đây nghiễm nhiên có dáng vẻ của một Thủy thú nhạc viên.
Thú nhiều thì náo nhiệt, rất tốt.
Cóc già không vui là vì Lương Cừ không thông báo với nó!
Đã nói tộc Cóc mới là chủ nhân của nơi này mà?
Nắm Đấm, Hải ly, trước đó đã có, ở thì ở thôi.
Nhưng có người đến sau, vậy mà không báo với nó một tiếng.
Nheo Béo ôm lấy Cóc già, vội vàng hô không được, đồng thời báo tin cho Thiên thần trong kết nối tinh thần, tìm kiếm biện pháp phá giải tình thế.
Trong mật thất.
Lương Cừ không có quá nhiều thành quả, đang day day mi tâm, nhận được tin tức truyền tới mà không khỏi giật mình.
Hỏng rồi.
Long nhân vào ở trong hồ nước, quả thật hắn không thông báo một tiếng với Cóc già!
Trăm bí mật cuối cùng cũng có một sơ hở.
Quên mất Cóc già trên danh nghĩa là chủ nhân nơi này.
Trong lúc nhất thời hắn ngại ra mặt giải thích, tuy nhiên...
Trong hồ nước, Nheo Béo đang ôm lấy cái eo thô như thùng nước của Cóc già, lôi kéo không cho nó đi vào nội viện, ánh mắt đột nhiên biến đổi, buông Cóc già ra.
Bên hông Cóc già chợt buông lỏng, trở tay không kịp, cả người ngã xuống mặt đá, nó hùng hổ đứng dậy, trách móc Cóc không chân thiếu đạo đức.
Nhưng giờ phút này, Nheo Béo vươn người trên mặt nước, hai sợi râu dài tung bay theo gió, trong vẻ trang nghiêm vậy mà còn có cảm giác uy nghiêm!
Nheo Béo múa sợi râu dài, chỉ chỉ trở trỏ, nghiêm khắc trách móc, đồng thời ngầm liếc Lão Trai Tượng.
Lão Trai Tượng bừng tỉnh, hắng giọng một cái, lớn tiếng truyền lời.
"Đa Bảo Cóc! Ngươi đã quên mất tâm nguyện lớn lao của tổ tiên tộc Cóc là thống nhất Đại Trạch rồi sao?"
Cóc già bị hù dọa, vội vàng phủ phục trên mặt đất.
"Một khắc cũng không dám quên!"
"Nếu đã như vậy thì phải đoàn kết hết thảy lực lượng có thể đoàn kết được, tạo thành một mặt trận thống nhất! Kết giao thêm nhiều bằng hữu, giảm bớt đich nhân!"
"Kết giao thêm nhiều bằng hữu, giảm bớt đich nhân?"
Cóc già lẩm bẩm hai câu, vung màng móng.
"Nói tiếp, nói tiếp đi!"
Trong hồ nước một mảnh huyên náo.
Thát Khai ở bên cạnh quan sát dường như có điều suy nghĩ.
Trong tĩnh thất.
Ánh nến yếu ớt.
Khó khăn lắm Nheo Béo mới khuyên nhủ được Cóc già, sự chú ý của Lương Cừ trở lại trên hai bản bí tịch, cảm thấy hơi đau đầu.
Thời gian ba ngày, đọc hết toàn bộ hai bản bí tịch, từ phần mở đầu của bản 'Thanh Long Thất Sát Thương' hoàn chỉnh đã biết được tiền căn hậu quả.
Người sáng lập ra bộ thương pháp này, chính là Thiên nhân Tông sư lưu lại thần vận trên 'Thanh Long Sát Kinh'!
Bản 'Thanh Long Sát Kinh' hoàn chỉnh, thuộc về một môn bí tịch Võ học dạng tổng cương, người học đao có thể sử dụng, người học kiếm cũng có thể sử dụng, tập trung vào phương pháp sát phạt.
'Thanh Long Thất Sát Thương' chính là Thiên nhân Tông sư quan sát 'Thanh Long Sát Kinh', từ đó tổng kết ra một bộ chiêu thức thương pháp.
Do cả hai có cùng nguồn gốc, Chân Cương có khả năng ngưng tụ ra đều là Thái Thanh Long Cương!
Chính vì vậy, Lương Cừ không gặp phải khó khăn trong việc lựa chọn, nhưng cả hai từ nhập môn đến tu luyện ra Chân Cương lại không đơn giản như vậy.
Ít nhất phải tu luyện hai thức cuối cùng của Thanh long Thất Sát Thương tới cảnh giới tiểu thành.
May mà Lương Cừ có Thận Trùng, thời gian khá sung túc.
Vấn đề duy nhất là...
"Thần vận khó cảm ngộ như vậy sao?"