Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 673 - Chương 673: Thu Hoạch Càng Dễ Dàng Hơn!

Chương 673: Thu hoạch càng dễ dàng hơn! Chương 673: Thu hoạch càng dễ dàng hơn!

Hà Bạc Sở.

Lương Cừ nhìn quanh một vòng, vỗ bàn hỏi.

"Thọ Phúc đâu rồi?"

"Hôm nay Lý Chủ bộ nghỉ, không biết Lương đại nhân đến đây có gì phân phó?"

Chủ bộ Hoàng Bình Xương đặt trang giấy trong tay xuống, đứng dậy trả lời.

Lương Cừ cũng không quá xoắn xuýt, hắn đưa con dấu ra:

"Giúp ta đổi ba bình Thần Tư Đan"

Tìm người quen đổi đồ yên tâm hơn, nhưng không tìm thấy cũng không sao, Hoàng Bình Xương cũng từng có duyên phận vài lần gặp mặt với hắn.

"Ngài chờ một lát"

Hoàng Bình Xương xắn ống tay áo lên, hai tay nhận lấy con dấu, đi đến giá sách tìm kiếm hồ sơ của Lương Cừ.

Căn cứ theo số lương tiểu công cần để quy đổi Thần Tư Đan, Hoàng Bình Xương trừ đi tiểu công trong hồ sơ, viết rõ mục đích sử dụng, lại mở ra hộp mực đỏ, đóng dấu hai bên lên.

Một lúc sau, có Lại viên bưng khay tới, trong khay là ba bình sứ nhỏ cổ tròn, mảnh.

Lương Cừ mở nắp bình ra, lắc nhẹ một cái, một bình có năm viên, mùi thuốc nồng đậm,

Đều là hàng mới.

Bình thường muốn cảm ngộ Thần vận Tông sư lưu lại cần phối hợp với Thần Tư Đan, nghe nói sau khi dùng sẽ có hiệu quả như đích thân mình trải qua, làm chơi ăn thật.

Lương Cừ vốn cho rằng với thiên phú Võ học gấp ba lần của mình, có thể bỏ qua sự phụ trợ của vật bên ngoài, tiết kiệm được một khoản chi tiêu về đan dược.

Không ngờ sau khi trải qua ba ngày, sự việc lại khó khăn hơn so với trong tưởng tượng.

Để kết nối được với Thần vận bên trong bí tịch, có vẻ như không hoàn toàn do thiên phú quyết định.

Hoàng Bình Xương lật hai trang trên sổ ghi chép công lao, nhắc nhở rằng:

"Lương đại nhân, ba bình Thần Tư Đan tổng cộng cần bốn mươi lăm tiểu công, sau khi quy đổi xong, số tiểu công còn lại của ngài trong sổ cũng không còn nhiều lắm đâu."

Lương Cừ ngạc nhiên hỏi:

"Dùng nhanh thế sao?"

Hoàng Bình Xương đáp:

"Theo như bên trên sổ ghi chép công lao có viết, mỗi ngày ngài đều đổi ba Kê quan quả, thỉnh thoảng còn quy đổi Bổ Khí Đan, số tiểu công tích lũy được thực tế không quá nhiều.

Ngoài ra, ngài còn từng đổi bản vẽ thuyền buồm, nỏ thuyền, một con Cá heo, một ít Đan dược trung phẩm, đều là những loại đắt đỏ, động một tí là mấy chục đến mấy trăm tiểu công.

Mà ngài từ tháng 8 đến tháng 10 năm ngoái đều ở huyện Hoa Châu trị thủy, số tiểu công thu hoạch được không nhiều, tiêu xài lại chưa hề ngừng lại.

Đến tháng 11 thu hoạch mới có phần tăng lên, nhưng từ tháng 1 đến đầu tháng 3 năm nay, do nhiều nguyên nhân mà một lần nữa giảm xuống, thu nhập khó khăn lắm mới có thể ngang bằng với chi tiêu"

Lương Cừ nghe Hoàng Bình Xương nói, trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc.

Không ngờ mình lại tiêu xài nhiều đến thế.

Tính ra còn không chỉ mỗi tiểu công.

Sau khi Lưu Toàn Phúc chế tạo xong thuyền buồm Phúc Kiến, bạc trong tay cũng không còn dư bao nhiêu.

May mà mỗi một khoản tiền đều có tác dụng của nó, đều hóa thành thực lực, tài sản.

Tiền và tiểu công không hề biến mất!

Bọn chúng chỉ là đổi một loại phương thức khác đi bên cạnh hắn thôi!

Hoàng Bình Xương tiếp tục nói:

"Ngoài ra, còn có chuyện này phải thông báo với ngài một tiếng, ta thấy ở trên sổ ghi chép, đa phần tiểu công của Lương đại nhân đều xuất phát từ việc săn giết Tinh quái, thanh lý khu nước cạn mà có được.

Trước đây thì không có vấn đề gì, nhưng từ tháng 4 năm nay trở đi, nhiệm vụ thanh lý Tinh quái thông thường ở khu nước cạn sẽ không còn nữa, chỉ giữ lại ở những huyện cá biệt thôi, còn lại đều chuyển thành thu hoạch từ việc ra khơi đi bắt Bảo ngư"

Trong lúc Hoàng Bình Xương nói chuyện với Lương Cừ, không ít người trong phòng Quyển độc đều vểnh tai lên lắng nghe.

Tin tức lớn!

Nhiệm vụ thanh lý khu nước cạn để nhận tiểu công vậy mà sắp bị xóa bỏ!

Lương Cừ tựa như có điều suy nghĩ.

Nằm trong dự liệu.

Tinh quái ở khu nước cạn sẽ không thể giết một con lại mọc ra một con mới.

Tinh quái ít nhiều vẫn thông minh hơn so với dã thú bình thường.

Bị giết nhiều, biết được nguy hiểm, toàn bộ đều sẽ chạy trốn đến chỗ sâu trong sông, thu hẹp phạm vi, số lượng tự nhiên sẽ từ từ giảm đi.

Săn giết Tinh quái, thanh lý khu nước cạn, mục đích chính là khai phá khu vực đánh bắt cá, nâng cao năng suất sản xuất.

Một năm trôi qua, mục đích đã đạt được, tất nhiên không cần giữ lại.

Ngày thường dựa vào Hà bá Hà trưởng tuần tra đã đủ để duy trì.

Võ giả Võ sư bình thường muốn tiếp tục thu được tiểu công một cách an toàn ổn định, chỉ có thể tiếp tục tham gia khai phá khu nước sâu, cũng có nghĩa là biến thành nhiệm vụ đánh bắt thông thường.

Bất kỳ sự vật gì đều có tác dụng trong thời gian có hạn, kiểu gì cũng sẽ phát sinh biến hóa.

"Được, ta biết rồi."

Lương Cừ chắp tay cảm tạ, lúc quay người định rời đi lại bị Hoàng Bình Xương gọi lại.

"Lương đại nhân xin dừng bước!"

"Còn việc gì nữa sao?"

"Đại nhân xin đừng trách, đúng là còn hai việc nữa"

Hoàng Bình Xương mở chiếc tủ dài dưới bàn ra, căn cứ theo tên dán phía trên mà lấy ra một cái hòm gỗ:

"Việc đầu tiên là ban thưởng sát hạch thành tích năm ngoái đã theo đội thuyền hôm qua đến nơi, đây là phần ban thưởng còn lại của ngài"

Lương Cừ sát hạch xếp thứ nhất, được ban thưởng một đại công, một trăm tiểu công, ba trăm lượng bạc, tựa như phần thưởng cuối năm.

Trong số đó, đại công sớm đã dùng xong, tiểu công thì đã được ghi chép thẳng vào trong sổ của Hà Bạc Sở.

Chỉ còn lại ba trăm lượng bạc.

Lương Cừ mở ra nhìn,

Hai tầng trên dưới, tổng cộng hai mươi thỏi bạc ròng.

Một phần quan ngân giá trị hơn năm mươi lượng.

"Sao lại tới một ngàn lượng vậy, không phải đã nói là ba trăm lượng sao?"

"Bảy trăm lượng còn lại có liên quan tới một việc khác, Lương đại nhân, năm ngoái ngài cống hiến Bảo thực củ sen, ngài còn nhớ không?"

"Còn nhớ, có tin tức rồi sao?"

Đại Thuận đối với việc cống hiến Bảo thực chưa từng được ghi chép đều có ban thưởng.

Năm ngoái, Lương Cừ nộp lên củ sen, hắn đã sắp quên mất mình nộp lên vào lúc nào.

Hình như là mùa xuân năm ngoái?

"Không sai, cùng được đưa xuống với ban thưởng hôm qua"

Hoàng Bình Xương đưa ra một quyển sổ nhỏ.

Lương Cừ tiếp nhận, mở ra đọc mấy trang, đại khái hiểu rõ vì sao một gốc Bảo thực lại kéo dài lâu đến vậy.

Bảo thực, nhất là loại bảo thực cấp thấp chưa từng được ghi chép.

Mục đích nghiên cứu chủ yếu không phải là hiệu quả của Bảo thực tốt đến mức nào, dược tính ra sao, đây chỉ là một phần nhỏ.

Quan trọng hơn là tỷ lệ sản xuất và thu hoạch khi trồng ở quy mô lớn.

Muốn nghiệm chứng điều này, tất nhiên phải trồng nó vào trong đất, trong nước, chờ đợi Bảo thực sinh trưởng một cách tự nhiên.

Sau đó, căn cứ vào sản lượng, căn cứ vào việc liệu nó có đáng để bổi dưỡng cải tiến hay không mới quyết định ban thưởng.

Liên quan đến việc này, không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Đặc biệt, để đảm bảo độ chính xác, ngoài việc không thể thúc đẩy Bảo thực sinh trưởng, còn phải trồng không chỉ một vụ mà ít nhất hai vụ, thậm chí ba vụ.

Củ sen của Lương Cừ, cấp trên liền trồng đủ ba vụ.

Trên quyển sổ nhỏ là lít nha lít nhít chú thích bình luận, nhìn mà nhức cả đầu, Lương Cừ trực tiếp lật đến trang cuối xem phần kết luận.

"Củ sen này có ưu điểm, ấy là yêu cầu về hoàn cảnh trồng trọt đơn giản, không cần quá nhiều vật liệu đầu vào, hơn nữa thành phần thổ nhưỡng khác nhau thì hiệu quả chữa thương cũng có thể tăng thêm một phần, làm phong phú thêm chủng loại thực vật thủy sinh có tác dụng chữa thương cấp thấp.

Tuy nhiên, bất kể sản lượng hay tỷ lệ sản xuất, trong số thực vật thủy sinh cùng loại chỉ có thể xếp vào mức trung, sau khi thảo luận, ban thưởng bảy trăm lượng bạc"

Thời điểm Lương Cừ còn ở bốn ải, đột nhiên thu hoạch được bảy trăm lượng bạc sẽ mừng rỡ như điên.

Một khoản thu nhập vô cùng khổng lồ.

Nhưng hiện tại hắn đã là Bôn Mã cực cảnh, bảy trăm lượng nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.

"Có dù sao vẫn tốt hơn không có gì"

Tâm tình Lương Cừ vui vè.

Sự việc qua đi lâu như vậy rồi, hắn đã sắp quên mất việc này.

Một việc mà hắn không quá ôm hi vọng vào một ngày nào đó phản hồi lại tốt như vậy, cảm giác đúng là không tệ.

Tính toán sổ sách, trừ đi lượng lớn chi tiêu, cộng thêm thu thập từ lương bổng.

Lượng bạc trên tay Lương Cừ đã trở lại con số hai ngàm sáu trăm lượng.

Ôm theo bạc trắng, đan dược, Lương Cừ cưỡi ngựa về nhà, tiến vào tĩnh thất, tiếp tục bế quan.

Nuốt xuống một viên Thần Tư Đan.

Dược hiệu phát huy, đầu óc Lương Cừ không chỉ không trở nên thần thanh khí sảng như lúc nuốt xuống Triều Lộ Trùng, mà ngược lại càng thêm mê man.

"?"

Nhưng lúc Lương Cừ tập trung sự chú ý lên trên Võ học, ở trên đó chợt có ánh sáng xanh dao động.

Bình Luận (0)
Comment