Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 677 - Chương 677: Ngưng Mạch (3)

Chương 677: Ngưng mạch (3) Chương 677: Ngưng mạch (3)

Lý Thọ Phúc cau mày, hắn không ngờ Lương Cừ lại bế quan vào lúc này.

Huyện Hương Ấp có nhiệm vụ!

Lương Cừ đã dặn đi dặn lại, nếu huyện Hương Ấp có việc gì thì phải lập tức thông báo cho hắn, nhưng lại không nói là có quan trọng đến mức đang bế quan cũng phải đi vào thông báo hay không.

Với độ tuổi của Lương Cừ, bế quan tất nhiên là có đột phá trọng đại!

Rốt cuộc có nên đi vào hay không đây?

"Lý đại nhân có gấp lắm không? Nếu không thì trước tiên vào ăn bát cơm đã, ăn xong cơm chờ thêm lúc, đại nhân nhà ta từ đêm hôm qua đã không ra ngoài rồi, có khả năng cũng sắp ra thôi?"

Phạm Hưng Lai thấy Lý Thọ Phúc do dự, đưa ra kiến nghị.

"Chuyện này..."

Lý Thọ Phúc há miệng, nhưng đúng lúc này, trong đình viện bùng lên một luồng sáng xanh, mờ mịt như nước.

Sau đó là tiếng ngân dài khoan thai, tiếng gào khuấy động, tựa như khốn long thăng thiên, bao trùm toàn bộ Tam tiến viện.

Phạm Hưng Lai lùi về phía sau một bước, cát bụi làm mờ mắt, hắn cúi đầu xuống, kinh ngạc phát hiện ra toàn bộ cát bụi đang nhẹ bay sát mặt đất, khuếch tán dần ra ngoài, dập dờn từng tầng, trông đến là thần kì phi phàm!

Sắp ra thật rồi sao?

Trong lòng Lý Thọ Phúc run lên.

Trong lúc suy tư, một con Rái cá sông cực lớn từ viện bên cạnh chạy ra, trên người vác một tấm ván gỗ, nhìn quanh một hồi, tứ chi Rái cá sông chạm đất, chạy đến trước mặt hai người, hạ tấm ván gỗ xuống, móc ra cục than đen tô tô vẽ vẽ, giơ lên trước mặt Lý Thọ Phúc.

Bên trên viết ba chữ to xiêu xiêu vẹo vẹo.

"Chờ một lúc"

Lý Thọ Phúc và Rái ca sông mắt to trừng mắt nhỏ, hồi lâu sau mới hiểu hàm nghĩa của ba chữ này.

Chờ một lúc!

Sớm đã nghe nói Lương Cừ huấn luyện một đám Rái cá sông biết lái thuyền lớn, nhưng không ngờ còn thần kỳ đến như vậy.

Còn biết viết chữ!

"Xem ra cũng sắp đến lúc xuất quan, nếu đã như vậy, ăn cơm trước đã"...

Trong mật thất nhỏ hẹp, cuồng phong đột ngột nổi lên, ánh sáng xanh dâng trào như nước, từng tầng đan xen, trong lúc mơ hồ hình thành nên một con Thanh Long đang cuộn mình, khí tức hung hãn nguy hiểm lưu chuyển xung quanh.

Ánh sáng xanh lan tràn lên xương cốt, còn có tiếng kim ngọc giao nhau, không ngừng cường hóa quanh người!

Chân Cương nhập thể, tinh khí tràn đầy!

Thái Thanh Long Cương bước đầu hình thành!

Có cơ sở Tồn Thần trước đó, lại thêm mấy tháng nghiên cứu học tập, liên kết với thần vận Tông sư.

Lương Cừ có thể nói là đã dựng lên nền tảng vững chắc, hết thảy đều như nước chảy thành sông!

Đến lúc này, đột phá cảnh giới đã triệt để hoàn thành, chỉ cần tiếp sau ổn định, Chân Cương sẽ càng phát ra rõ ràng, phản hồi lại về nhục thân.

Nhưng Lương Cừ muốn càng nhiều hơn thế!

Ngưng luyện ra Thái Thanh long Cương còn xa mới là cực hạn của hắn!

Để Thát Khai ra ngoài giữ Lý Thọ Phúc lại.

Lương Cừ liên kết Trạch Đỉnh, suy nghĩ chuyển động.

Cả 48000 điểm Tinh hoa Thủy Trạch hóa thành dòng lũ màu lam, tụ hợp vào cơ thể.

Số lượng khổng lồ như thế, trước nay chưa từng có.

Không đến một lúc sau, trong mật thất lại xuất hiện hư ảnh Vượn trắng!

Vượn lớn cao cả trượng chiếu sáng vạn vật, khí của nó bao phủ toàn bộ phạm vi bên trong mật thất.

Bộ lông màu trắng oai nghiêm quanh người lưu động theo gió, uy vũ bất phàm.

Vượn trắng này không phải là Chân Cương mà chính là hư ảnh Trạch Nhung Lương Cừ có thể tái hiện ra sau khi một lần dung nhập lượng lớn Tinh hoa Thủy Trạch.

Cũng là một Chân Cương khác mà Lương Cừ chuẩn bị!

Trong lúc nhất thời, trong mật thất đồng thời chen chúc hai thân ảnh cự thú.

Còn chưa chờ Lương Cừ quán tưởng cô đọng, ngưng tụ ra Chân Cương Vượn trắng.

Biến hóa đột nhiên phát sinh!

Hư ảnh Vượn trắng đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét, tựa như sống dậy, hai tay vung vẩy, một tay nằm chặt Thương Thanh Đại Long!

Biến hóa nhanh chóng khiến Lương Cừ bất ngờ, nhưng hắn không lo lắng.

Khí huyết lưu chuyển bên trong cơ thể, Cương phong lưu động lại một lần nữa biến hóa, vẫn tiến về phương hướng ngưng tụ Chân Cương như trong dự đoán!

Chân Cương thứ hai được tạo ra một cách tự phát!

"Vậy mà lại có sự biến hóa như thế"

Lương Cừ suy tư.

Thương Thanh Đại Long bị Vượn trắng túm lấy không cam lòng yếu thế, vặn vẹo thân hình, quấn lấy Vượn trắng, ép sát từng chút một, Cương khí ác liệt bắn ra bốn phía.

Vượn trắng bạo nộ, hai quyền đập mạnh tựa như sao băng rơi xuống trái đất, xua tan sóng khí xung quanh.

Quang ảnh xanh trắng giao thoa.

Hai cự thú chém giết một cách nguyên thủy nhất trong không gian nhỏ hẹp, đánh đến trời long đất lở.

Hung mãnh cuồng bạo.

Bá đạo đến cực điểm!

Nhưng khi Độ dung hợp không ngừng tăng lên, thân ảnh Trạch Nhung càng lúc càng như thật, khí thế tản ra dần che phủ Thanh Long, từng chút một đẩy Đại Long ra giữa sự trói buộc.

Bên này tăng lên bên kia lại hạ xuống, ánh sáng xanh từng bước thu liễm.

Thanh long triệt để rơi vào thế bị động.

Cuối cùng, khi Độ dung hợp tăng lên đến bảy phần, ánh sáng trắng tăng vọt, tràn đầy toàn bộ tĩnh thất.

Thái Thanh Long Cương rên lên một tiếng, một lượng lớn Cương khí tán loạn, mặc cho Vượn trắng lôi kéo, giẫm đạp ở dưới chân.

Vượn trắng đắc thắng ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng gào phun trào như thủy triều.

Vượn lớn cưỡi rồng!

Tâm thần Lương Cừ chìm xuống, Cương khí sau lưng ổn định và có trật tự, mỗi khi lưu động lại tạo thành Cương tượng hòa toàn mới.

Tinh khí lại một lần nữa tăng vọt, phản hồi lại về nhục thân.

Cường đại!

Cường đại đến mức trước nay chưa từng có!

Hai đại Chân Cương.

Thành công rồi!

Cao thủ Lang Yên chân chính!

Đợi đến khi triệt để hoàn thành việc biến hóa, một tay đánh Trình Sùng cũng không thành vấn đề!

Tuy nhiên...

"Vẫn còn dư lực?"

Ánh mắt Lương Cừ lấp lóe.

Chân Cương hình thành, cảnh tượng tâm thần mệt mỏi như trong tưởng tượng hoàn toàn không tồn tại, thậm chí do tiêu hóa Tinh hoa Thủy Trạch, huyết khí trong cơ thể lại tăng trưởng thêm một bước nữa!

Ngưng tụ ra Chân Cương thứ ba là không có khả năng, ngưng tụ Chân Cương có độ khó tăng lên theo cấp số nhân.

Hai Chân Cương đã hiếm gặp đến mức dường như chỉ có thần tiên mới làm được, muốn ngưng tụ ra Chân Cương thứ ba thì quá không thực tế.

Lương Cừ quan sát Cương tượng Vượn lớn cưỡi rồng, nhắm mắt suy tư, một ý nghĩ lớn mật tự nhiên sinh ra.

Cùng lúc đó.

[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp sáu phần, kỹ năng thiên phú Nhảy nước biến đổi thành Thủy hành... ]

[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp bảy phần... ]

[Trạch Linh Trạch Nhung dung hợp chín phần... ]

Khi Trạch Nhung dung hợp hoàn toàn.

Trạch Nhung nguyên bản là màu xanh bình thường triệt để biến thành màu xanh đậm, vô cùng thâm thúy.

[Dung hợp hoàn toàn Trạch Linh Trạch Nhung, lĩnh ngộ kỹ năng thiên phú – Hóa Linh]

[Điều kiện để Trạch Linh thăng cấp: Đạt được 5 điểm Độ chiếu cố của dòng sông, dung hợp hoàn toàn Trạch Linh Trạch Nhung (Xanh)]...

Bên ngoài Lương trạch, người đi đường tấp nập.

Ai nấy bận việc của mình, không để ý tới Lương trạch.

Những tiếng động bất thường liên tiếp vang lên bên trong dường như không hề khiến người khác chú ý tới.

Trong sảnh đường, Lý Thọ Phúc sau khi ăn cơm trưa xong liền ngồi uống trà, uống hai ngụm cho trôi đi dầu mỡ trong miệng, trong lòng cũng lẳng lặng tính toán thời gian, tránh cho qua mất thời gian nghỉ trưa, khiến người ta đàm tiếu.

Sau thời gian một chén trà.

Lý Thọ Phúc dần cảm thấy nhàm chán, cùng với chó đen ngoài bậc cửa lẳng lặng nhìn nhau.

"Cộp cộp cộp"

Phía trước cửa sổ hiện lên bóng người.

Lương Cừ bước qua cánh cửa, tiến vào sảnh đường.

Trong phút chốc.

Cả căn phòng như biến thành lò luyện!

Huyết khí hừng hực cuồn cuộn, gió nóng đột ngột dâng lên từ mặt đất, thổi khắp sảnh đường, tầng tầng khuếch tán.

Nhiệt độ bốn phía tăng vọt, hàn khí se lạnh của mùa xuân bị quét sạch.

Lý Thọ Phúc vội vàng đứng dậy thi lễ, đối với khí thế cường hãn chưa tiêu tan hết trên người Lương Cừ cảm thấy kinh hãi không thôi:

"Chúc mừng Lương đại nhân Võ đạo tịnh tiến!"

"Đã để Lý Chủ bộ phải chờ lâu, vừa mới luyện công xong, còn chưa thể thu liễm hoàn toàn, không biết rốt cuộc có việc quan trọng gì vậy?"

Lý Thọ Phúc không dám nhiều lời, lấy một quyển sổ từ trong tay áo ra, cung kính đưa lên.

"Huyện Hương Ấp, vốn có tên là huyện Huyết Thạch có cấp báo truyền đến"

"Huyện hương Ấp?"

Thần sắc Lương Cừ bất động, nhận lấy quyển sổ.

Kết quả đúng là không nhìn thì không biết.

Các gia tộc ở huyện Hương Ấp lại tràn đầy Võ đức như vậy?

Bình Luận (0)
Comment