Lương Cừ hoạt động năm ngón tay, không có bất kỳ cảm giác không lưu loát nào, vô cùng nhẹ nhàng, chỉ có mấy chục cân, không khác gì sợi lông vũ.
Bao cổ tay rất có mỹ cảm.
Từng đường vân màu hỏa hồng từ huyết tuyến lan tràn ra bên ngoài, phảng phất có một cái lò luyện đang thiêu đốt ở bên trong.
Càng quán chú khí huyết vào nhiều, đường vân lan tràn càng nhiều, càng có cảm giác khí tức tương liên, tựa như một món Linh khí được chế tạo riêng, khiến Lương Cừ không khỏi nghĩ tới Uyên Mộc Cung của hắn.
"Linh khí hoạt thể?"
Linh khí hoạt thể càng quý giá hơn so với Linh khí bình thường.
Không phải uy lực càng mạnh, mà là không chọn chủ nhân, giới hạn cao nhất của độ phù hợp có sự chênh lệch với đồ được chế tạo riêng, nhưng lại được đảm bảo về giới hạn thấp nhất, hết sức thuận tiện cho việc lưu thông mua bán.
"Lương Thủy Lang quả thật kiến thức phi phàm!". Trên mặt Lý Hiểu Hằng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng đa phần vẫn là tự đắc:
"Bao cổ tay này được trộn lẫn vào hai viên Huyết nguyên thạch cực phẩm, dùng Huyền vũ thiết chế tạo thành một khối.
Trọng lượng ba mươi sáu cân tám lạng, tạo hình nhẹ nhàng, vừa đẹp vừa hiệu dụng, đeo trên người, ngày thường có thể tự nhiên hấp thụ khí huyết tản mát ra của Võ giả, lúc đối địch có thể tăng thêm một thành rưỡi uy năng!"
Một thành rưỡi?
Trong lòng Lương Cừ có hơi kinh ngạc.
Vậy mà lại có thứ đồ vừa phòng ngự vừa tăng thương tổn!
Lý Hiểu Hằng lo Lương Cừ không phải người địa phương, không biết sự quý giá của Huyết nguyên thạch cực phẩm, cho nên bổ sung thêm một câu.
"Hai trăm ba mươi mét vuông Huyết thạch mới có thể có một viên Huyết nguyên thạch to bằng ngón cái, nửa lít Huyết nguyên thạch mới có thể có một viên thượng phẩm, trung bình năm viên thượng phẩm mới có thể có một viên cực phẩm. Có thể gọi là trân bảo.
Nơi phát ra linh tính của bao cổ tay, cũng chính từ hai viên Huyết nguyên thạch cực phẩm này. Trong huyện có câu, Huyết nguyên thạch cực phẩm có thể chạy trốn ra ngoài nếu nghe được tiếng động, cho nên khi khai thác không thể gây ra bất cứ âm thanh nào, có phần giống như thầy thuốc hái nhân sâm vậy"
Tài nguyên tự nhiên là cơ sở để phát triển kinh tế.
Khó trách huyện Huyết Thạch giàu có, lớn mạnh đến như vậy.
Đúng là Bảo sơn!
"Nếu như không thể hấp thu khí huyết thì nên làm gì?"
Lương Cừ tu luyện 'Vạn Thắng Bão Nguyên', sức mạnh không hao tổn bên trong, khí huyết không phát tán bên ngoài, cộng thêm Kim Thân cứng rắn, ngày thường khí huyết tản mát ra ít hơn nhiều so với Võ giả bình thường.
"À, ngày thường có thể chủ động phóng thích một chút, cung cấp hấp thu, không biết Lương Thủy Lang thấy bao cổ tay Huyết Thạch này thế nào?"
"Vô cùng tốt!"
Lương Cừ khép mở năm ngón tay, trong lòng vui mừng.
Đến huyện Hương Ấp một chuyến, cái gì cũng chưa làm, đã ăn đến miệng đầy dầu mỡ.
Không uổng công hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến đây.
Thật thoải mái.
"Tuy nhiên... muốn đối phó Xà Yêu kia, còn thiếu một vài thứ"
Khuôn mặt Lý Hiểu Hằng tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Tuổi trẻ như vậy, sao còn tham hơn so với đám quan lớn!
"Khụ khụ, Lý gia chủ yên tâm, những thứ ta cần còn lại, cũng không phải vật phẩm quý giá gì, mà lại từ hai nhà các ngươi hợp lại!"
Lý Hiểu Hằng im lặng. ...
Sáng ngày 17 tháng 4.
Người buôn bán nhỏ, ngư dân, thư sinh, tam giáo cửu lưu tụ hội lại trước cột dán cáo thị, ai nấy đều rộn ràng.
Các thôn trấn gần cảng Mậu Danh, cảng Thuận Phong sáng hôm nay dán cáo thị, nói rằng Phủ nha Hà Bạc Sở phái Đô Thủy Lang Lương Cừ tới để tiêu diệt Xà Yêu.
Nghe thấy Quan phủ rốt cuộc phái người tới thảo phạt Xà Yêu, các hương dân truyền miệng nhau, không ít người không đi làm nông nữa mà tới vây xem, tham gia náo nhiệt.
Còn có người đi hơn mười dặm từ thôn khác tới xem cáo thị.
"Người đến rồi, thật sự có người đến rồi, có quan ấn kìa! Yêu kia áo loạn từ trước tết đến giờ, trước mắt đã sắp vào hè, rốt cuộc cũng được cứu rồi!". Một lão nhân thọt chân cao hứng hô to.
Nông phụ đeo theo giỏ thức ăn phàn nàn:
"Ngư dân không chèo thuyền ra khơi, ngay cả giá lương thực cũng tăng thêm hai văn"
Ngày thường không cảm thấy thịt cá ăn ngon thế nào, chỉ cảm thấy khô khốc, không có chất béo, làm sao cũng không ngờ rằng, cá không có, giá lương thực cũng từ từ tăng lên.
Nhất là Trương gia cho tiền, lại không có thịt cá bán vào thị trường, dù chỉ tăng thêm một văn thôi cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Ta nói mà, một con rắn lớn sao có thể làm khó Triều đình được! Đưa tay ra là bắt được!"
"Tiên sinh, Đô Thủy Lang là chức quan mấy phẩm?"
Thư sinh hỗ trợ đọc cáo thị suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Đô Thủy Lang Hà Bạc Sở, đại khái là Thất phẩm"
"Thất phẩm? Vậy không phải cùng phẩm cấp với Huyện lão gia chúng ta sao? Liệu có thể trị được rắn lớn không?"
Nghe có người nói tới phẩm cấp, người đầu óc linh hoạt đã ý thức được vấn đề.
Tuy nói phẩm cấp không tượng trưng cho thực lực, nhưng hai thứ không phải không có liên hệ, nhất là thuộc Võ quan.
"Không thấy trên cáo thị có nói, vị Đô Thủy Lang này có bản lĩnh lớn thế nào sao? Năm ngoái huyện Hoa Châu xảy ra lũ lụt, chính là ngài ấy trị thủy đấy! Còn được Hoàng Thượng cổ vũ kìa"
"Ông trời ơi, một người trị thủy, trâu bò như vậy sao?"
"Này, người phía trước, cáo thị nói gì vậy, vừa rối chúng ta không nghe thấy!"
Trong lúc nghị luận, lại có hương dân mới chen về phía trước, khiến cho quanh cột dán cáo thị ồn ào thành một đoàn.
Binh sĩ bận rộn dựng lên rào chắn, trấn áp bách tính:
"Lui ra phía sau, đều lui hết ra phía sau! Ai dám làm loạn, bắt hết vào trong đại lao!"
Lương Cừ đứng trên tầng hai Lý gia xem náo nhiệt, từ buổi sáng cho đến bây giờ, đã qua mười mấy đợt hương dân.
Hắn biết Trương gia và Lý giá vẫn lo sợ, sợ mình thu nhiều lợi ích như vậy lại chạy trốn mất.
Đại gia tộc có mấy cao thủ Lang Yên, Huyện lệnh thông thường cũng có thể không để ý tới.
Lương Cừ dù cũng là Thất phẩm, lại lấy lí do có thể đối phó Xà Yêu, kéo theo tấm da hổ Hà Bạc Sở, tùy ý thao túng, không chế nguồn thu nhập của hai gia tộc lớn, làm sao hai nhà có thể không lo sợ cho được.
"Lương Thủy Lang thật sự có biện pháp đối phó Xà Yêu kia sao? Ta lớn tuổi rồi, thật sự không chịu nổi kinh hãi nữa, không biết có thể cho lão phu hiểu thấu ngọn nguồn được không? Yên tâm, trời biết đất biết ngươi biết ta biết, lão phu tuyệt đối không truyền ra ngoài!"
Huyện lệnh huyện Hương Ấp - Lưu Thế Cần ngồi đối diện với Lương Cừ, lấy lời thề son sắt làm bảo đảm, tiện tay tiếp nhận nước trà từ hạ nhân Lý gia đưa tới, nói một tiếng cảm tạ.
Lương Cừ nhìn hạ nhân ở bên cạnh.
Lưu Thế Cần ngầm hiểu.
"Các ngươi lui xuống trước đi"
"Vâng"
Một lúc sau.
Bên trong gian phòng chỉ còn lại hai người Lưu Thế Cần cùng Lương Cừ.
"Cũng không phải không thể tiết lộ cho Lưu lão tiên sinh"
Lương Cừ bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm.
Sáng sớm hôm nay, Lưu Thế Cần liền chạy tới Lý gia gặp hắn, mục đích không cần nói cũng biết.
Lưu Thế Cần có hy vọng được lên chức, cho nên càng gấp hơn so với hai nhà Trương Lý.
Về phần bảo đảm không lộ ra ngoài, không quan trọng nữa, chuyện cho tới lúc này, cũng nên rộ ra chút phong thanh.
"Một Lang Yên làm thế nào đối phó được Xà Yêu, đạo lý thật ra rất đơn giản, chân chính đối phó với Xà Yêu kia, không phải là ta"
Lưu Thế Cần ngạc nhiên:
"Không phải Lương Thủy Lang? Vậy thì là ai?"
"Đến lúc đó Lưu Huyện lệnh liền biết"
Lưu Thế Cần đối với việc Lương Cừ còn trẻ tuổi lại thích đố người vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể phát tác.
Hà Bạc Sở chỉ có một mình ngươi tới đây, ngươi không đối phó thì ai tới đối phó?
Trong lúc trầm mặc, cửa phòng có tiếng gõ nhẹ.
Hai ngón tay Lưu Thế Cần gõ mặt bàn:
"Vào đi!"
Hạ nhân mở cửa, gia chủ Trương gia – Trương Văn Hổ cùng gia chủ Lý gia – Lý Hiểu Hằng cùng nhau đi vào.
"Lương Thủy Lang, Lưu Huyện lệnh"
"Ừm"
Lý Hiểu Hằng chào hỏi xong, tránh ra bên cạnh một bước, để người ta bưng khay lên, vải đỏ được kéo ra, bên trong khay bày đầy bình thuốc.
"Theo như lời Lương Thủy Lang phân phó, toàn bộ đan dược đã chuẩn bị xong, ngoài ra hai nhà chúng ta còn chuẩn bị thêm một phần Giải độc đan.
Trên người hai đứa con của Xà Yêu kia đều có độc mạnh, dù chưa đối đầu trực tiếp với Xà Yêu kia, nhưng cả hai đều cùng một mạch, về mặt độc tính kiểu gì cũng có chỗ tương tự, bởi vậy chúng ta tìm Đan sư, phối chế một Giải độc đan chuyên nhắm vào độc rắn"
Khay được đặt lên mặt bàn.
Lương Cừ mở nắp bình ra, dùng Tị Thức Pháp khẽ ngửi.
Tăng nguyên đan, Liệu thương đan, Xà độc đan, Hoàng thạch đan... Toàn bộ đều không có vấn đề gì.
Trong đó, Tăng nguyên đan chiếm đa số.
Hồi khí đan, Bổ khí đan, Tăng nguyên đan, lần lượt ứng với bốn ải, Bôn Mã, Lang Yên sử dụng, dược hiệu giống nhau, đều để hồi khí và hồi thể lực.
Ngoài đan dược ra, trên khay còn có một bộ công cụ giống như bộ niềng răng, là dụng cụ chuyên dùng để cất đặt đan dược, ngậm vào trong miệng.
Trong khi đang liều mạng chiến đầu, làm gì có thời gian móc đan dược ra.
Có công cụ này, mỗi viên đan hoàn lớn nhỏ được bỏ vào trong ngăn chứa tương ứng, chỉ cần đầu lưỡi chạm nhẹ, đan dược tương ứng sẽ lăn xuống, thuộc về vừa đánh vừa bổ sung, lại còn khó phát hiện ra.
Có thêm cái này, Lương Cừ tự nhận là đã võ trang đầy đủ, không bỏ sót chỗ nào.
"Không tệ, đủ rồi"
Lý Hiểu Hằng vui mừng:
"Nếu đã chuẩn bị đầy đủ, không biết Lương Thủy Lang chuẩn bị khi nào động thủ?"
"Ngay hôm nay!"