Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 90 - Chương 90: Hiến Tế Hà Thần (2)

Chương 90: Hiến tế Hà Thần (2) Chương 90: Hiến tế Hà Thần (2)

Lương Cừ tựa như có điều suy nghĩ.

Thị trấn Nghĩa Hưng và trấn Bình Dương rất gần nhau, nhưng đến cùng vẫn cách nhau mười mấy dặm đường, sự việc xảy ra đêm đó rất khép kín, cũng chỉ có mấy Học Đồ trong Võ Quán là biết được, đa số Học Đồ còn đang ở chỗ ở, sự việc này muốn lên men còn cần một thời gian nữa.

Chủ sự Trại Cá – Lâm Đệ hiển nhiên là có kênh tin tức của riêng mình.

Lâm Tùng Bảo thúc giục:

"Thế nào, được hay không được cũng nói ta biết một tiếng, ta còn trở về nói với cha ta"

"Vậy tối mai đi, chỗ nào cũng được, quyết định rồi thì nói cho ta một tiếng là được"

Lương Cừ không cự tuyệt, hắn có chút nhớ nhung thuyền có mái che của nhà mình, có lẽ đây là một cơ hội.

Thuyền ba lá quá bé, không có mái che trên đầu, mưa một cái là bên trong khoang thuyền toàn là nước, không thể tốt bằng thuyền có mái che được.

"Được!"

"Vậy ta chèo thuyền ra khơi đây"

"Sáng mai ta sẽ tới tìm ngươi"

"Ừ"

Mặt sông phẳng lặng, nước sông phản chiếu ánh trăng và các vì sao.

Mái chèo khuấy động mặt sông, nước bắn tung tóe.

Bụp, bụp, bụp.

Mái chèo đập lên mặt nước, âm thanh trầm đục theo sóng nước lan xa.

Mặt nước xuất hiện gợn sóng, Không Thể Động trồi lên trên, những chiếc vảy phát ra ánh sáng xanh lam lạnh lẽo, giao hoà với ánh trăng.

Mới chỉ một ngày không gặp, hình thể của Không Thể Động lại dài ra thêm một đoạn, lên đến mức gần 3 mét vô cùng khoa trương, nếu bơi ở cạnh thuyền, đủ để cho bất cứ một ngư dân Giang Hoài nào nhìn thấy cũng phải khiếp sợ, người bình thường nhìn thấy căn bản sẽ không tin rằng nó là một con Cá sấu Thái Hoa.

Tuy nhiên, lúc này Không Thể Động lại bình tĩnh nổi trên mặt nước, phía trên đỉnh đầu nó là một con cua quái vật nhỏ đang gõ hai càng của mình.

Con cua quái vật phun ra bong bóng, lớp vỏ ngoài màu trắng ngọc bích của nó đã trở nên cứng rắn hơn rất nhiều, màu sắc cũng bắt đầu phiếm màu xanh, khi gõ lên phát ra âm thanh càng ngày càng giống như kim loại, cái đầu của nó cũng lớn hơn không ít, ban đầu chỉ lớn bằng nắm tay, giờ đã lớn hơn hẳn một vòng so với nắm đấm.

Tối hôm qua, sau khi nhìn thấy Đại Yêu chân chính, Lương Cừ mới biết được, con cua quái vật cũng chỉ là một sự tồn tại ở tầng dưới cùng của hệ sinh thái Tinh quái mà thôi.

Con non này tất nhiên trưởng thành nhanh chóng, đặc biệt dưới sự cung cấp dinh dưỡng sung túc, nếu không sẽ rất khó có thể tồn tại được ở khu vực nước sâu cạnh tranh kịch liệt kia.

Có lẽ, mẫu thân của Nắm Đấm đi vào khu vực nước cạn là có ý định đẻ trứng và nuôi dưỡng con non ở khu vực càng an toàn hơn.

Chiếu theo tốc độ trưởng thành hiện tại, không tới hai tháng nữa, Nắm Đấm sẽ hữu dụng, không chỉ là một vật trang sức trên đầu Không Thể Động nữa.

Nhắc đến chuyện này cũng khá là thú vị, nhờ có lớp vảy trên người Không Thể Động, khiến cho Nắm Đấm có thể dễ dàng cố định cơ thể, hai bọn nó gần như dính lấy nhau như hình với bóng.

Trái lại lớp da của Nheo Béo quá mức trơn nhẵn, nó căn bản không thể đứng vững trên đó được.

Bùm.

Nghĩ tới Tào Tháo là Tào Tháo đến, Nheo Béo trồi lên trên mặt nước, dòng nước theo lớp da trơn nhẵn của nó chảy xuôi xuống, nó ngẩng đầu lên, phun một ngụm nước lên Nắm Đấm, đánh rớt Nắm Đấm vào trong nước.

Thấy mưu kế của mình đã thực hiện được, A Béo liền trở mình, để lộ ra cái bụng trắng nõn, tựa như đang 'ôm bụng cười to', sáu cái râu dài không ngừng rung động.

Nắm Đấm rơi vào trong nước bơi như con tôm hùm, cuộn tròn nửa người dưới lại rồi bất ngờ vọt đến bên miệng A Béo, cắt một cái vào sợi râu dài của đối phương.

Phần râu của A Béo cũng là phần thịt, lập tức đau đớn, quẫy loạn lên ở trong nước.

Hình thể của nó đã vượt qua mức 3 mét, lên tới 3 mét 3, dưới làn da rắn chắc ẩn chứa cơ bắp thô to, sức mạnh cường đại dễ bùng nổ của nó khiến cho nó ở trong nước không có con cá nào dám trêu chọc tới.

Giờ phút này quẫy loạn thân thể giống như một con rồng nước, thanh thế kinh người, bọt nước bắn khắp nơi.

Chỉ có Không Thể Động vẫn giống như một lão tăng đang nhập định, ở bên cạnh không dao động chút nào.

Nhìn thấy hai thú càng đùa càng lớn, khoang thuyền đã ngập đầy nước, Lương Cừ lập tức quát bảo ngưng lại, hai thú lúc này mới tạm dừng đùa giỡn.

"A Béo, giúp ta đi bắt cá, tận lực bắt nhiều cá quý một chút như cá chép, cá đù vàng ấy, biết chưa?"

A Béo lắc lư bộ râu dài, tỏ vẻ đã hiểu.

Hai thú càng trưởng thành trí tuệ lại càng cao, hiện tại chúng nó không những có thể nhận ra Bảo Ngư thân có điểm 'dị thường', mà ngay cả một ít loài cá quý cũng có thể phân biệt được.

Thân là đệ tử thân truyền của Dương Sư, Lương Cừ ra khơi một chuyến, thu hoạch được 300 văn tiền quá cũng không tính là quá mức chứ?

Bình Luận (0)
Comment